Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1330: Minh Vương làm kim chi (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không sai!
Trước mặt bọn họ Bộ Phương cũng làm món ăn này. Trình tự làm ra món ăn đó không có gì phức tạp, chắc bọn họ cũng có thể làm được!
Lão giả nắm vuốt mái tóc bạc đỉnh đầu của mình, con mắt lóe sáng, ông ta cảm thấy mái tóc bạc của mình được lưu lại.
Bộ Phương im lặng...
Minh Vương Nhĩ Ha nói rất có đạo lý, hắn lại không phản bác được.
Tuy nhiên, hắn luôn cảm thấy hình như có chỗ nào đó kỳ quái...
Soạt một tiếng, tất cả mọi người bao vây trước tửu lâu dần tản đi, ai về nhà nấy chuẩn bị đồ thử làm món kim chi.
Minh Vương Nhĩ Ha hứng chí bừng bừng chào tạm biệt Bộ Phương, xoay người lập tức rời đi, đến các tửu lâu lớn trong Thao Thiết Cốc để hỏi nguyên liệu nấu ăn cùng với nước tương.
Minh Vương Nhĩ Ha vốn dự định hỏi xin từ chỗ Bộ Phương. Nhưng hắn ta nghĩ lại, đã học trộm kỹ xảo cùng phương thức làm kim chi từ chỗ Bộ Phương, lại còn muốn xin nguyên liệu nấu ăn từ chỗ người ta có phải hay không quá tàn nhẫn.
Minh Vương Nhĩ Ha hắn ta là một người nhân từ.
Cho nên, Minh Vương lập tức đi vào hỏi các tửu lâu còn lại xem.
Đương nhiên, Minh Vương cũng biết rõ, lấy tính nhỏ nhen keo kiệt này của Bộ Phương muốn xin nguyên liệu nấu ăn từ chỗ Bộ Phương này, đơn giản là khó như lên trời.
Mọi người rời đi. Tuy nhiên trong lòng Bộ Phương lại cảm thấy có vài chỗ kỳ quái, nhưng cũng không quá để ý. Tiếp đó, hắn nhún nhún vai, xoay người bước vào trong tửu lâu.
Đương nhiên Tiểu U sẽ không chen vào xem bọn hắn chen làm cái gì. Luận về trù nghệ, nàng chỉ tin tưởng mình Bộ Phương.
Nàng chỉ biết ăn, muốn nàng làm đồ ăn... Không có cửa.
Về phần Tiểu Hoa, mắt con bé này nheo lại, mắt rắn Tam Hoa di chuyển một chút, thân hình hóa thành một ánh hào quang, không biết nó chạy đi đâu.
Trở lại phòng bếp.
Bộ Phương lấy túi đồ ăn từ trong túi ra, bỏ vào bát sứ.
Toàn bộ nhà bếp lập tức tràn ngập hương vị đồ ăn chua.
Xem kim chi như một món ăn khai vị cùng với cơm đúng là không thể tốt hơn, vừa khai vị lại mỹ vị.
Hơn nữa, ăn kim chi kết hợp cùng với rượu ngon cũng là một cách hưởng thụ không tệ. Ăn một miếng kim chi lại uống một hớp rượu, hương vị chua cay hòa quyện cùng với mùi thơm dịu của rượu thượng hạng, tuyệt đối làm say lòng người.
Nếu như kim chi kết hợp với các nguyên liệu nấu ăn còn lại, nấu cùng một lúc, cũng sẽ gia tăng thêm hương vị của món ăn, tạo ra một món ăn vô cùng mỹ vị.
- Kết thúc khảo hạch Thần Linh cảnh, món ăn: Kim Chi Chua Cay, đã được hệ thống phân xét, đánh giá là cao cấp. Chúc mừng ký chủ thông qua khảo hạch Thần Linh cảnh.
Ngay khi Bộ Phương lấy ra Thái Đao, chuẩn bị thêm kim chi để nấu một ít đồ ăn, trong đầu hắn đột nhiên vang lên giọng nói nghiêm túc của hệ thống.
Đối với chuyện này, Bộ Phương không quá mức ngạc nhiên, Thái Đao trong tay chỉ hơi ngừng lại. Hắn thở nhẹ một hơi, sau đó tất cả đều tiến hành bình thường.
Món kim chi này còn rất nhiều thiếu sót, Bộ Phương cảm thấy mình còn có thể cải thiện nó tốt hơn.
...
Trong Thao Thiết Cốc.
Thân hình Minh Vương Nhĩ Ha phóng nhanh ra ngoài, hắn ta lập tức nhìn thấy tửu lâu.
Kinh doanh trong Mì Vương Quán náo nhiệt ngất trời, Minh Vương Nhĩ Ha nện bước dài, nhanh chân bước vào trong Mì Vương Quán.
Khi u Dương Trầm Phong nhìn thấy Minh Vương Nhĩ Ha, trên mặt hắn ta tràn đầy sự cung kính, tự mình ra nghênh tiếp. Bây giờ trong Thao Thiết Cốc, không ai không biết thân phận của Minh Vương Nhĩ Ha, đây là một vị lão đại!
Loại lão đại này, không ai dám đắc tội.
Đến tửu lâu của ai, đều phải cung phụng như thượng khách.
Miệng Minh Vương Nhĩ Ha sưng đỏ lên như lạp xưởng, hắn ta rất hài lòng khi nhìn biểu hiện của u Dương Trầm Phong, Minh Vương Nhĩ Ha chính là phải cao quý như vậy.
- Bản vương đến tửu lâu của ngươi không phải để làm khó ngươi, chỉ là đi hỏi ngươi mượn một chút nguyên liệu nấu ăn.
Minh Vương nói với một đôi môi sưng đỏ.
u Dương Trầm Phong cung kính khom người, trên mặt tràn ngập nụ cười dịu dàng. Nhưng khi Minh Vương nói bản thân hắn ta muốn xin nguyên liệu nấu ăn, hắn ta vẫn hơi sững sờ.
Xin nguyên liệu nấu ăn?
Cái quỷ gì vậy? Vị đại nhân này chẳng lẽ cũng muốn học nấu ăn?!
Không thể nào...
Vị đại nhân này ngoài ăn ra còn có thể nấu ăn?
Dù sao u Dương Trầm Phong cũng là mì vương nên trong lòng không hiện lên chút mảy may gợn sóng, tiếp tục cười dịu dàng. Sau khi hắn ta hỏi xong một phen tất cả nguyên liệu mà Minh Vương Nhĩ Ha cần dùng, lập tức phân phó người đi chuẩn bị.
- Một bó rau cải thảo, muốn như nước trong veo loại kia, còn có tương ớt, không có tương ớt bí mật của tiểu tử Bộ Phương kia thì dùng tương ớt áp đáy hòm của các ngươi đi, còn có một chút xíu rượu ngon, còn có...
Minh Vương Nhĩ Ha vạch đầu ngón tay, nói ra tất cả nguyên liệu cần dùng.
Sau khi u Dương Trầm Phong nghe những nguyên liệu nấu ăn này, sự dịu dàng trên mặt hắn ta cũng dần hiện ra vẻ kinh ngạc.
Hắn ta nghe rõ nhưng hoàn toàn không hiểu những nguyên liệu nấu ăn này sẽ làm ra được món gì.
Nguyên liệu chính để nấu ăn nhanh chóng được mang tới.
- Đại nhân, bình tương ớt này chính là tương ớt bí truyền của Mì Vương Quán ta, vô cùng cay nóng, hi vọng đại nhân cân nhắc trước khi sử dụng.
u Dương Trầm Phong trịnh trọng giao tương ớt cho Minh Vương Nhĩ Ha.
Đối với chuyện này, Minh Vương Nhĩ Ha đương nhiên là đập ngực bùm bụp cam đoan sẽ bỏ ít.
Minh Vương Nhĩ Ha cõng một đống lớn nguyên liệu nấu ăn, nhìn khuôn mặt hiếu kỳ của Mì Vương u Dương Trầm Phong, đôi mắt đột nhiên xoay tròn một vòng lộc cộc, lộ ra một nụ cười sâu không lường được.
- Tiểu tử, có muốn mở mang kiến thức một chút về trù nghệ tinh xảo của bản vương hay không? Đây chính là bản vương học trộm từ chỗ tiểu tử Bộ Phương mà ra...
Mặt Minh Vương không đỏ, tim không đập, đơn thuần, không làm bộ nói.
- Cái này rất ngon sao?
Đôi mắt Mì Vương u Dương Trầm Phong sáng lên, hóa ra là học trộm từ chỗ Bộ lão bản mà đến. Chuyện này hình như rất thú vị, thật sự có chút chờ mong.
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn thấy sự ủng hộ từ Mì Vương, ông ta lập tức cười lớn, bắt đầu dùng tay thực hiện nó trong Mì Vương Quán.
Thực khách từ bốn phía trong Mì Vương Quán đều hiếu kỳ.
Minh Vương Nhĩ Ha không biết tìm ở đâu được một cái túi, cái túi này tuy không to bằng cái túi trong suốt của Bộ Phương, nhưng nó vô cùng kiên cố, được chế tác bằng da của một loại linh thú.
Minh Vương Nhĩ Ha nhét cả bó cải thảo nhão nhoẹt đã được tách ra vào trong túi, Minh Vương Nhĩ Ha mở nắp bình ra, do dự một chút, lập tức đổ cả bình tương ớt vào trong túi.
Một nửa bình rượu được rót ra ùng ục ùng ục, cho thêm một chút gia vị, cùng một số nguyên liệu nấu ăn mà hắn ta cảm thấy chắc có thể cho thêm vào.
Thậm chí cuối cùng, Minh Vương Nhĩ Ha còn miễn cưỡng lấy ra một que cay, cắt ra một nửa nhét vào trong túi.
Vẻ mặt mọi người đều ngạc nhiên nhìn Minh Vương Nhĩ Ha bận rộn ở nơi đó...
Đây là đang làm đồ ăn?
Mì Vương u Dương Trầm Phong nhìn xem, gương mặt không cảm xúc, nhưng trong lòng của hắn đột nhiên xuất hiện một dự cảm không tốt.
Quả nhiên, sau khi Minh Vương Nhĩ Ha chuẩn bị tất cả nguyên liệu nấu ăn hoàn hảo, hắn ta xoa xoa tay, buộc chặt miệng túi, liếc nhìn tất cả khán giả.
- Tiếp theo đây chính là... Thời khắc chứng kiến kỳ tích!
Minh Vương xoa tay cười to nói, sau đó giơ tay lên.
u Dương Trầm Phong thấy cảnh này, đôi mắt lập tức co rụt lại, trái tim như muốn ngưng lại, dự cảm không tốt càng ngày càng lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận