Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2357: Ta thật sự là oan uổng mà! (1)

Ầm!
Huyền Thiết Lao Lung nổ tung rồi!
Huyền Thiết vỡ nát rồi bắn vút về bốn phương tám hướng.
Thiếu Vương gia quát lớn một tiếng khiến mọi người đều chấn động.
Nơi xa, tiếng leng keng vang vọng.
Từng vị thủ vệ nhao nhao đạp không đi đến, khí tức của bọn hắn bừng bừng, vô cùng đáng sợ, che khuất cả bầu trời, dường như khiến cho toàn bộ hư không đều muốn nổ tung.
Đây là quân tinh nhuệ của Bình Dương Vương Phủ!
Trong nháy mắt khi xảy ra trận nổ, bọn họ đã vội vàng chạy đến.
Thiếu Vương gia mắt sáng như đuốc, khí tức đáng sợ lập tức bạo phát, khiến cho hư không đều vặn vẹo hết cả.
Pháp Tắc Hủy Diệt phun trào.
Tựa như là một vị Ma Thần Thượng Cổ vô cùng đáng sợ, hắn đứng im lặng hồi lâu ở trong hư không, áo bào bay phất phới.
Mắt sáng như đuốc mà nhìn chắm chằm vào Huyền Thiết Lao Lung đang phun trào ánh lửa kia.
Hắn giơ tay lên rồi đánh một chưởng xuống, ào ào bao phủ ánh lửa lại.
Phong tỏa cả vùng hư không kia.
Khiến cho Thất Thải Phệ Thiên Mãng không có cách nào phá không để chạy.
Thất Thải Phệ Thiên Mãng là sủng vật của hắn, sao có thể tuỳ tiện để nó trốn thoát chứ?
Triệu Vô Ngân đã chết lặng từ lâu.
Một chiêu của hắn ta lại có thể đánh vỡ được Huyền Thiết Lao Lung sao?
Đây chính là lồng giam mà Thiếu Vương gia dùng để giam giữ Thất Thải Phệ Thiên Mãng đó, đừng nói là hắn, cho dù có là Thần Chi bình thường cũng chưa hẳn đã đánh vỡ được đâu!
Chờ chút!
Triệu Vô Ngân không phải người ngu, rất nhanh, hắn đã hiểu được chuyện có chỗ kỳ quặc.
- Đáng chết! Tiểu tử này gài ta!
Biểu hiện trên mặt của Triệu Vô Ngân đột nhiên thay đổi, hắn ta tức giận gần như run lẩy bẩy cả lên!
Bộ Phương đây là định mượn tay của Thiếu Vương gia để chơi chết hắn ta à.
Thả Thất Thải Phệ Thiên Mãng đi thì hắn ta được xem như là kẻ đầu têu, sợ là sẽ phải trở thành đối tượng cho Thiếu Vương gia trút giận!
Triệu Vô Ngân nghĩ tới đây thì lập tức giận dữ.
Thân hình phóng lên tận trời.
Khí tức liên tục tăng lên.
Trên đỉnh đầu lập tức hiện ra một vòng xoáy năng lượng, trong đó, Pháp Tắc Thôn Phệ đang không ngừng xoay tròn!
- Dám gài ta, vậy thì đi chết đi!
Triệu Vô Ngân quát lớn lên, sát ý phun trào lên trong đôi mắt.
Vòng xoáy quanh quẩn bên Pháp Tắc Thôn Phệ đó rồi lập tức bị hắn ta ném ra, oanh tạc mà tiến về vị trí của Bộ Phương.
- Triệu Vô Ngân! Ngươi dám cả gan!
Trong ánh mắt của Lạc Tam Nương bộc phát ra lửa giận, nàng lên tiếng quát lớn.
Bàn tay đẹp như hoa giơ lên, lập tức đập một chưởng lên phía trên vòng xoáy.
Pháp Tắc Chi Lực bạo phát, khiến cho vòng xoáy quanh quẩn Pháp Tắc Thôn Phệ bắt đầu sụp đổ không ngừng, cuối cùng thì vỡ tan hoàn toàn.
- Lạc Lạc... Ngươi nghe ta giải thích!
Trên mặt của Triệu Vô Ngân âm tình bất định, cái nồi này, hắn ta không thể gánh!
Một khi đã gánh rồi, vậy chính là đắc tội với Thiếu Vương gia, chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam!
- Tất cả đều tại hắn, đều tại tiểu tử kia! Hắn đang diễn trò!
Triệu Vô Ngân vội vàng mở miệng.
Lạc Tam Nương cười lạnh, sao nàng lại tin tưởng lời nói của Triệu Vô Ngân chứ.
- Triệu Vô Ngân, tuy ngươi dốt nát kém cỏi, nhưng ít nhất ta cũng cho rằng ngươi là người có trách nhiệm, hiện tại xem ra... Ngươi thật sự quá thối nát rồi, còn học được đùn đẩy trách nhiệm nữa!
Khắp khuôn mặt của Lạc Tam Nương đều là vẻ thất vọng.
Một đám người đều mở to con mắt, một bộ dạng xem kịch vui đứng phía dưới.
Không sai, đúng là trò vui.
Triệu Vô Ngân đang theo đuổi Lạc Tam Nương của Thần Trù Cung, chuyện này tất cả mọi người đều biết.
Đương nhiên Lạc Tam Nương còn có một thân phận khác, chính là hòn ngọc quý trên tay của gia chủ Lạc gia ở Triều Đô Thần Triều, đây cũng là một nguyên nhân mà thân phận của Lạc Tam Nương tôn quý .
Nhìn thấy bộ dạng ấm ức đó của Triệu Vô Ngân, tất cả mọi người đều không nhịn được mà muốn cười.
- Ta…
Trong lòng của Triệu Vô Ngân đã mắng Bộ Phương cả ngàn vạn lần.
Đừng có hố người ta như vậy!
Vừa rồi vốn hắn ta không hề thi triển sức mạnh chân chính.
Chỉ tùy tiện vung một cây trường mâu thôn phệ ra thôi... Có tác dụng cái rắm á!
Thiếu Vương gia ngạo nghễ đứng ở hư không.
Một chưởng vỗ xuống!
Lập tức, tất cả hỏa quang đều tán đi.
Mọi người đều phát ra tiếng ồ vang.
Thiếu Vương gia càng tức giận mãnh liệt, uy áp đáng sợ tràn ngập khắp cả thiên địa!
- Xảy ra chuyện gì? Thất Thải Phệ Thiên Mãng đâu?
Thiếu Vương gia lớn tiếng quát lên.
Huyền Thiết Lao Lung trở nên bừa bộn, ngoại trừ Bộ Phương đặt mông ngồi dưới đất ra, khóe miệng hắn còn có vệt máu tươi, thì không có những người khác.
Thất Thải Phệ Thiên Mãng đã biến mất không thấy đâu nữa!
Một màn này khiến cho Thiếu Vương gia giận không kìm được.
Thất Thải Phệ Thiên Mãng là hắn ta đã dùng mấy khối nguyên bảo để đổi lấy đấy!
Đương nhiên quan trọng không phải là tiền tài, mà chính là sự trân quý của Thất Thải Phệ Thiên Mãng!
Thất Thải Phệ Thiên Mãng là Thần Thú khan hiếm, còn hiếm hơn cả Thần Long và Phượng Hoàng nữa!
Loại Thần Thú này thế mà lại biến mất dưới con mắt của hắn ta.
Rõ ràng là hư không đều bị hắn ta phong tỏa lại rồi!
Vù!
Thiếu Vương gia đảo mắt, đột nhiên rơi lên trên người Bộ Phương.
Khóa chặt thân hình của Bộ Phương lại.
Có khả năng tiếp xúc với Thất Thải Phệ Thiên Mãng cũng chỉ có người này!
Chắc chắn tên này có liên quan đến chuyện Thất Thải Phệ Thiên Mãng biến mất!
Nhưng mà Thiếu Vương gia vẫn thật sự không tin là có người dám cướp đoạt Thất Thải Phệ Thiên Mãng dưới mi mắt hắn ta!
Hắn ta đạp khoảng không mà bước từng bước một xuống.
Khí tức kiềm nén lập tức tràn ngập khắp nơi.
Thiếu Vương gia bức bách về phía Bộ Phương.
Đôi mắt vô cùng sắc bén.
Vốn Lạc Tam Nương đang giằng co với Triệu Vô Ngân, sắc mặt nàng lập tức thay đổi.
Thân hình mỹ lệ dịch chuyển.
Lập tức hóa thành một đạo lưu quang mà đáp xuống cạnh người Bộ Phương.
- Thiếu Vương gia bớt giận! Bộ Phương hắn không thể nào bắt Thất Thải Phệ Thiên Mãng đi mất, trước mắt bao người làm sao hắn làm được chứ!
- Kẻ đầu têu tất cả là Triệu Vô Ngân! Là hắn công kích phá hủy Huyền Thiết Lao Lung! Khiến cho Thất Thải Phệ Thiên Mãng chạy thoát!
Lạc Tam Nương nhanh chóng mở miệng.
Thân phận của Lạc Tam Nương không tầm thường, không nói đến là hòn ngọc quý trên tay của Lạc gia, dù thân phận chỉ vẻn vẹn là quản sự của Thần Trù Cung thôi thì cũng đã khiến Thiếu Vương gia có chút kiêng kị rồi.
Nhưng Thất Thải Phệ Thiên Mãng biến mất vẫn khiến Thiếu Vương gia vô cùng tức giận!
Nơi xa.
Triệu Vô Ngân suýt nữa đã phun ra một ngụm máu.
Lạc Lạc... Không thể hố người ta như vậy đâu!
Không thể đổ hết trách nhiệm lên người hắn được!
Đôi mắt của Thiếu Vương gia lạnh lẽo mà liếc qua Triệu Vô Ngân một cái.
Ánh mắt kia khiến cả người của Triệu Vô Ngân như rơi vào hầm băng.
- Thiếu Vương gia... Ta…
Triệu Vô Ngân mở miệng.
- Im miệng! Đợi lát nữa tìm ngươi tính sổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận