Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1630: Nhượng hai truy ba Đại Ma Vương! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mục tiêu của hắn ta là trở thành Lân Trù! Lân Trù là người có thể so vai cùng với Mộng Kỳ thành chủ!
- Xin cảm ơn lời nhận xét của giám khảo.
Lục Nhất cúi người gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi.
Nụ cười này là nụ cười của người chiến thắng, khán giả nhìn thấy đều vô cùng hưng phấn.
Tất nhiên, vẫn có những khán giả cảm thấy tiếc cho Đại Ma Vương...
Sẽ thật đáng xấu hổ nếu như bị thua với tỉ số không tròn trĩnh...
Dưới lôi đài.
Tiểu U cho miếng Long Đầu Bì cuối cùng vào trong miệng, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào phía trên lôi đài, cái miệng nhỏ vẫn không ngừng nhai nuốt.
Trên lôi đài Bộ Phương hai cánh tay hơi buông thõng, gương mặt vô cùng bình thản và không có vẻ gì là đang lo lắng cả.
Thấy vậy, trong lòng Tiểu U cũng cảm thấy yên tâm phần nào, và tiếp tục xử lý món Phu Thê Phế Phiến.
Sau khi ăn món ăn tràn đầy tinh khí này xong, cơn đau đớn do lời nguyền gây ra trong cơ thể nàng đều đã biến mất rất nhiều, và bây giờ toàn thân nàng đều cảm thấy nhẹ nhõm!
Hơn nữa, Tiểu U có thể cảm thấy rằng khi lời nguyền thức tỉnh, tu vi của nàng đã đạt được đại đường cung đề bạt.
Mặc dù lời nguyền đã hành hạ cơ thể nàng, nhưng nó đã cũng vô thức cường hóa tu vi của nàng.
Nếu như nàng đoán không sai, thì giờ nàng cũng đã gần như bước vào Chân Thần Cảnh.
Về phần Chân Thần Cảnh là cái nào ở trong cảnh giới, nàng cũng không biết.
Con rắn bị nguyền rủa rất bí ẩn, và đồng thời khi nó mang lại cho nàng nỗi đau, nó cũng mang lại sức mạnh cho nàng.
U Cơ bọn họ vì sao lại hoảng sợ khi lời nguyền phát tán trên người nàng?
Đó là bởi vì nếu lời nguyền vỡ ra đến mức cực hạn, Tiểu U sẽ mất đi linh trí và hoàn toàn bị điều khiển bởi chi linh bị nguyền rủa, lúc đó sức mạnh của Tiểu U sẽ tăng lên mức không thể tưởng tượng được dưới sự phun trào của chi linh bị nguyền rủa.
Ở cấp độ đó, ngay cả lão Minh Vương cũng sẽ phải e sợ.
Vì vậy, lão Minh Vương đã đày Tiểu U và tất cả các tù nhân trong Địa Ngục đều sợ Con rắn bị nguyền rủa của Tiểu U sẽ thức tỉnh.
Vị giám khảo thứ ba cuối cùng cũng lên tiếng.
Vị giám khảo lau miệng của mình, không có nhìn đến Lục Nhất, trực tiếp rơi vào trên người Bộ Phương.
Lúc đầu, ánh mắt của hắn ta vô cùng bình thản, nhưng ngay sau đó, đôi mắt của hắn ta ngay lập tức trở nên rực lửa.
- Món ăn nguội này, thật sự rất tuyệt! Không hề bình thường! Nó khiến ta cảm nhận được kỹ thuật nấu ăn độc đáo và sự khéo léo! Được ăn một món ăn như vậy chính là một niềm hạnh phúc!
Vị giám khảo nói.
- Lần bình chọn này, một phiếu của ta dành cho Bộ Phương, không có lý do gì, đơn giản là bởi vì món ăn này, nó khiến ta cảm thấy thích thú.
Sự lựa chọn của vị giám khảo rất đơn giản.
Đơn thuần mà không giả tạo.
Ngay trực tiếp lựa chọn Bộ Phương.
Có thể nhìn ra hắn ta rất ưa thích món nguội này.
Khán giả thở phào một hơi, còn tưởng rằng Đại Ma Vương sẽ bị thua với số phiếu bằng không khiến bọn họ đều cảm thấy căng thẳng.
Xem ra, Đại Ma Vương vẫn có một phiếu.
Bằng cách này, nó cũng giảm bớt sự xấu hổ nếu thua cuộc.
Ít nhất thì sẽ không mất mặt, có thể nhận được phiếu bầu từ trong tay Lục Nhất, cái này đã là rất khó rồi!
Công Thâu Ban siết chặt nắm đấm, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm lên lôi đài, thân thể không khỏi run lên.
Hắn ta đang rất lo lắng, rất hồi hộp, hắn ta không biết kết quả cuối cùng của trận đấu sẽ như thế nào!
Nhưng trong lòng anh có một hy vọng rằng Bộ Phương có thể chiến thắng!
Như vậy, bọn họ một tầng Tiên Trù đều có thể trở mình!
Khóe miệng của Lục Nhất giật giật, hắn có chút không cam lòng.
Suýt chút nữa thì thắng, nhưng thật sự đã có giám khảo lựa chọn Bộ Phương.
Nhưng điều đó cũng không có gì đáng quan ngại, hắn ta vẫn có hai cơ hội nữa.
Chỉ cần bất kỳ một trong hai giám khảo này lựa chọn hắn, vậy hắn chính là người có giành được chiến thắng trong trận đấu này.
Hơn nữa, trong số hai vị giám khảo, có một vị mà hắn vẫn luôn mơ ước là Mộng Kỳ thành chủ, và hắn ta rất quan tâm đến quyết định của Mộng Kỳ Thành Chủ!
Giám khảo thứ tư là một lão già.
Sau khi sờ bộ râu của mình, ông ta đưa tay ra, đầu ngón tay gõ nhẹ lên băng ghế giám khảo.
- Tửu Trì Nhục Lâm, hương vị thịt được phát huy triệt để, thêm lòng đỏ trứng rất tinh tế với nhiệt độ vừa phải, nấu rất khó, nhưng hương vị tuyệt vời, thực sự rất ngon. Còn món nguội Phu Thê Phế Phiến là một kỹ thuật nấu nướng hoàn toàn khác biệt. Phương pháp nấu ăn sử dụng các món ăn nguội để mang lại mùi thịt thơm, mềm, mịn và phát huy vô cùng tinh tế. Cả hai món ăn đều không tệ.
Nhận xét từ vị giám khảo.
Vậy... ông ta tính chọn ai đây?
Khán giả gắt gao nhìn chằm chằm vào vị giám khảo, ánh mắt đầy tò mò.
Đột nhiên, vị giám khảo đưa tay ra và chỉ vào Bộ Phương.
- Lá phiếu này ta bầu cho Bộ Phương, vì... bên trong cả hai món đều có rượu, nhưng người có rượu ngon là món nguội của Bộ Phương, cảm giác sảng khoái, phối hợp với mùi thơm nồng của rượu... Phu Thê Phế Phiến thắng hẳn một bậc.
Vị giám khảo nói.
Khi lời đánh giá này đi ra.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Mọi người ngơ ngác nhìn vị giám khảo.
Bây giờ... Tình hình phức tạp trở nên hơn một chút.
- Hi hi hi! Ta còn tưởng rằng Đại Ma Vương sẽ thua, nhưng hiện tại xem ra chưa chắc đâu!
- Trong trường hợp bị mất hai phiếu, Đại Ma Vương thực sự đã lấy lại được hai phiếu liên tiếp... Thật sự rất phấn khích!
- Bây giờ đang bất phân thắng bại, chỉ còn một lá phiếu cuối cùng... Đến cuối cùng ai sẽ thắng! Tôi rất muốn biết!

Khán giả định đều như muốn bỏ chạy, tất cả mắt đều đỏ ngầu, thở hổn hển và nhìn chằm chằm vào lôi đài.
Công Thâu Ban xiết chặt tay thành nắm đấm, lòng bàn tay đầy mồ hôi.
Đôi mắt đen của Tiểu U cũng đang nhìn chằm chằm vào lôi đài.
Lục Nhất không còn bình tĩnh được nữa, trong mắt hắn hiện lên một tia hoảng sợ.
Bộ Phương ngược lại khá thờ ơ, nhìn hắn ta với khuôn mặt không chút biểu cảm.
Nó có vẻ không liên quan lắm đến kết quả.
Nói cách khác... kết quả sớm đã được tính toán từ trước.
Vị giám khảo cuối cùng chính là Mộng Kỳ thành chủ.
Lục Nhất chưa bao giờ thấy lo lắng như giờ phút này...
Hắn ta không nghĩ rằng, cuối cùng... Mộng Kỳ thành chủ lại là người sẽ quyết định tương lai của hắn ta!
Mộng Kỳ thành chủ dường như đã cảm nhận được sự chú ý của tất cả mọi người.
Trên khuôn mặt xinh đẹp chợt nở một nụ cười.
Nụ cười ấy làm lu mờ trăm hoa và làm lu mờ mọi thứ.
Dưới nụ cười này, tất cả đều có chút hoảng hốt.
- Lần bỏ phiếu này... Ta lựa chọn Bộ Phương.
Trong lúc tất cả mọi người đều hoảng hốt, một tiếng cười nhẹ nhàng nghịch ngợm vang lên...
Hả?!
Mộng Kỳ thành chủ mới nói nàng ta chọn ai cơ?
Tất cả khán giả như bị nước đá xối vào người, hoàn toàn bị sốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận