Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2317: Rời đi (1)

- Nhiệm vụ tạm thời: Xin ký chủ trước hết hãy đến Triều Đô Hạ Ấp Thần Triều, sau đó mở một chi nhánh ở đó.
- Phần thưởng nhiệm vụ: một Pháp Tắc Quả và hai Giọt Nước Thần Lực của Trù Thần.
Giọng nói nghiêm túc và chân thành của hệ thống vang lên trong đầu Bộ Phương, làm Bộ Phương có chút sửng sốt.
Đến Triều Đô Hạ Ấp Thần Triều?
Nhiệm vụ này… sợ là sẽ có một vài cường giả làm khó rồi?
Minh Khư lớn bao nhiêu, Hạ Ấp Thần Triều lại lớn bao nhiêu?
Thần Triều này là do rất nhiều Đại Thế Giới hợp nhất mà thành, và trong đó cần phải có rất nhiều Nhất Lưu Đại Thế Giới mới có thể làm được.
Minh Khư chẳng qua là Tam Lưu Đại Thế Giới, căn bản là ở Thần Triều, ngay cả một cái rắm cũng không thể lật nổi.
Mà lúc này, hệ thống thật sự muốn hắn đến Hạ Ấp Thần Triều sao?
Nhiệm vụ này… nhìn có vẻ đơn giản, nhưng thật ra lại rất khó.
Điều này tương đương với việc để một người dân trong làng có đất canh tác lại đi về phía bắc để thành lập công ty ở một thành phố lớn. Độ khó không phải là lớn bình thường thôi đâu.
Nhưng thu vào thật ra cũng không tệ, là một quả Pháp Tắc và Giọt Nước Thần Lực.
Không còn nghi ngờ gì về lợi ích của Pháp Tắc Quả nữa, nó đủ khiến cho Bộ Phương cảm ngộ được lực lượng của Pháp Tắc.
Nhưng quả thật cũng đã đến lúc Bộ Phương phải rời khỏi Minh Khư. Bây giờ Minh Khư đã không thể làm Bộ Phương hài lòng nữa.
Bộ Phương cần một khoảng trời rộng lớn hơn, sẽ có càng nhiều doanh số hơn.
Bộ Phương do dự.
Sau khi hệ thống đưa ra nhiệm vụ thì không lên tiếng nữa.
Sự rời đi của Mộc Hồng Tử đã khôi phục lại sự yên bình của Hoàng Tuyền Thành một lần nữa.
Cuộc sống ồn ào hối hả lại tiếp tục, thành thị không ngủ Hoàng Tuyền Thành lại bắt đầu nhịp sống sôi động như mọi khi.
Đóng cửa tửu lâu.
Bộ Phương có chút không nỡ.
Đến Điền Viên Thiên Địa.
Điền Viên Thiên Địa vẫn yên bình như mọi khi, cùng với sự thăng cấp tu vi của Bộ Phương thì diện tích của Điền Viên Thiên Địa cũng được mở rộng, trở nên mênh mông vô tận.
Còn có Ngưu Hán Tam ở đó, Bộ Phương không cần phải lo lắng về việc khai hoang Điền Viên Thiên Địa.
Cả Điền Viên Thiên Địa trở nên tràn trề sức sống, xanh um tươi tốt.
Trong đó có đủ loại đủ kiểu linh thú sống nhàn nhã.
Trong dòng sông Sinh Mệnh có tôm cá đang bơi lội.
Dưới sông, tôm Huyết Long vùng vẫy chân.
Một con bạch tuộc đang nằm bất động trên mặt đất.
Tiểu Bì hóa thành một luồng ánh sáng trong đó, không ngừng lao đi.
Dường như nó đã cảm nhận được sự xuất hiện của Bộ Phương.
Tiểu Bì từ trong dòng sông nổ tung, biến thành một ánh sáng vàng, và ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Bộ Phương, nằm trên vai Bộ Phương.
Bộ Phương đưa tay lên và xoa đầu Tiểu Bì.
Bộ Phương đáp xuống.
Những học đồ cũng lần lượt tụ tập xung quanh và nhìn Bộ Phương một cách tò mò.
Sau khi Bộ Phương đưa ra một vài hướng dẫn cho những người học đồ, sau đó rời khỏi nơi này và chậm rãi đi dạo trong Điền Viên Thiên Địa.
Hắn đi đến trước Tiên Thụ, lấy một hạt giống.
Đây là yêu cầu mà trước đó Bộ Phương đã đồng ý với Tiên Thụ…
Sau khi lấy hạt giống, Bộ Phương tiếp tục vận động một lúc rồi sau đó mới rời khỏi Điền Viên Thiên Địa.
Điền Viên Thiên Địa của hắn, càng ngày càng rộng lớn, linh khí cũng ngày một nồng đậm, sinh linh cấp cao, nguyên liệu đỉnh cấp, tất cả đều tập hợp trong đó.
Ngược lại làm cho Điền Viên Thiên Địa biến thành hậu hoa viên của Bộ Phương.
Nhưng điều này vẫn chưa đủ, Bộ Phương vẫn cần đưa những sinh linh và nguyên liệu càng cao cấp hơn vào.
Vù…
Ra khỏi Điền Viên Thiên Địa.
Thần thức của Bộ Phương có một trận dâng trào.
Xé rách hư không.
Khi bước ra lần nữa.
Bộ Phương đã đến Tiên Trù Giới.
Tiên Trù Giới, mênh mông vô tận, tầng thứ năm.
Địch Thái Giới Chủ quỳ xuống đất, ánh mắt vô hồn.
Bên cạnh hắn ta có một cái hố rất lớn, cái hố vốn là vị trí nơi Tiên Thụ mọc lên.
Tiên Thụ là xương sống của Tiên Trù Giới, nhưng bây giờ cho dù không có Tiên Thụ thì Tiên Trù Giới vẫn vẻ vang và hưng thịnh như cũ, nhưng linh khí nồng đậm lại không giảm xuống mà ngược lại còn tăng lên, điều này có chút kỳ quái.
Đương nhiên, tuy rằng linh khí không hề suy giảm, nhưng Tiên Trù Giới mà mất đi Tiên Thụ, rốt cuộc thiếu đi một chút ý nghĩa.
Địch Thái Giới Chủ dường như cảm nhận được có người đến nên từ từ ngẩng đầu lên.
Địch Thái Giới Chủ tuấn tú ban đầu tưởng chừng già đi không ít.
- Bộ Phương...
Địch Thái Giới Chủ lúng túng mấp máy môi một lúc rồi nói.
Bộ Phương gật đầu.
Bộ Phương được biết từ Mộc Hồng Tử rằng Mộc Hồng Tử đã lấy Tiên Thụ đi.
Tuy nhiên, việc mất Tiên Thụ cũng là một sự đả kích không nhỏ đối với vị Địch Thái Giới Chủ này.
Thực ra, Địch Thái Giới Chủ này ngược lại là nhân họa đắc phúc.(*)
Vì Tiên Thụ đã bị Mộc Hồng Tử lấy đi, nên chắc chắn Mộc Hồng Tử sẽ tiến hành làm ấm Tiên Thụ, sau đó có thể dùng Tiên Thụ để thăng cấp.
Nhưng Địch Thái Giới Chủ và Tiên Thụ là một thể, chỉ cần Tiên Thụ thành Thần, Địch Thái Giới Chủ cũng có thể thành Thần, cho nên có thể nói đây chính là cơ hội của Địch Thái Giới Chủ.
Chẳng qua là.
Địch Thái Giới Chủ vẫn chán nản buồn bã như cũ.
Mất đi Tiên Thụ, cũng coi như mất đi chỗ dựa.
Bộ Phương không có ý định sẽ khuyên nhủ.
Chuyện này cần Địch Thái Giới Chủ phải tự mình giải quyết.
Đến trước cái hố khổng lồ.
Cái khe hở này sâu không thấy đáy, mắt thường nhìn không thể thấy được giới hạn.
Bộ Phương lấy ra hạt giống Tiên Thụ, búng ngón tay một phát, hạt giống ấy ngay lập tức bắn ra, sau đó rơi vào trong hố.
Có một tiếng nổ lớn vang lên.
Cái hố của Tiên Trù Giới đột nhiên vặn vẹo.
Sau đó, chạc cây bay lả tả.
Tiên Trù Giới bắt đầu rung động.
Rất nhiều người đều hò reo, vô cùng phấn khích mà nhìn dị tượng đột ngột xuất hiện.
Tiên Thụ đã trở lại một lần nữa!
Địch Thái Giới Chủ nhìn chằm chằm.
Cuối cùng, nước mắt chảy dài, Tiên Thụ này rốt cuộc không phải Tiên Thụ mà hắn ta quen thuộc…
Cành lá xum xuê, đung đưa trong gió.
Hạt giống Tiên Thụ ở Điền Viên Thiên Địa đã lớn thành Tiên Thụ, đung đưa trên bầu trời, một lần nữa mang đến hy vọng cho Tiên Trù Giới.
………
Bộ Phương không trở về Địa Ngục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận