Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1132: Tiến đến Minh Khư (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hệ thống cũng không trả lời Bộ Phương nữa, tựa hồ cảm thấy thật sự không tất yếu phải trả lời vấn đề này của hắn.
Trong nội tâm Bộ Phương xác định nhưng cũng có chút kích động.
Nếu như có thể tìm được Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa, vậy hắn có thể bắt tay vào ủ rượu Hoàng Tuyền Nại Hà rồi.
Dựa theo hệ thống đánh giá, rượu Hoàng Tuyền Nại Hà này khẳng định xịn hơn rượu Băng Tâm Ngọc Hồ và rượu nếp Băng Hỏa Ngộ Đạo không ít đâu.
Cho nên Bộ Phương động tâm rồi.
Đã động tâm rồi, Bộ Phương hạ quyết tâm tiến về Minh Khư.
Bộ Phương sờ lên cằm, đặt cái chén sứ xuống rồi cất bước ra khỏi bếp.
Hắn đi tới trong tửu lâu.
Cẩu gia ghé vào dưới cây Ngộ Đạo nằm ngáy o..o...
Tất nhiên, Bộ Phương không thể tự mình đi đến Minh Khư, dù sao cẩu gia và U Minh Nữ đều rất quen thuộc Minh Khư, Bộ Phương mang theo bọn họ đương nhiên hành động sẽ tự nhiên hơn.
Bên cạnh đó, Bộ Phương cũng hiểu rõ tính nguy hiểm của Minh Khư có lẽ sẽ cao hơn Tiềm Long đại lục nhiều lắm.
- Kí chủ xin chú ý, dùng cấp độ tu vi hiện nay của kí chủ, chỉ có thời gian ba ngày để tiến vào Minh Khư, ba ngày sau, hệ thống sẽ cưỡng chế đem trở về.
Hệ thống rất nghiêm túc nói với Bộ Phương.
Tu vi Bộ Phương bây giờ chỉ là cảnh giới nhất bậc Hồn Thê, thực lực này tại Tiềm Long đại lục còn không tính là cái gì, chớ đừng nói chi là tại Minh Khư.
Minh Khư càng thêm mười phần nguy hiểm so với Tiềm Long đại lục.
Bộ Phương vỗ vỗ đầu cẩu gia, lại gõ gõ thuyền U Minh.
Cẩu gia đang nằm ngáy lập tức mở đôi mắt chó nhập nhèm ra, nghi hoặc liếc nhìn Bộ Phương.
Tên nhóc Bộ Phương hơn nửa đêm đánh thức cẩu gia làm cái gì? Là định nấu xương sườn ngâm rượu cho cẩu gia sao?
Tiểu U chậm rãi chui ra từ trong thuyền U Minh, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc nhìn Bộ Phương.
Đối mặt một người một chó, Bộ Phương ngược lại là có chút xấu hổ.
Nhưng mà nghĩ nghĩ, vì rượu Hoàng Tuyền Nại Hà, Bộ Phương vẫn quyết định mở miệng.
- Ta muốn đi Minh Khư...
Bộ Phương nói.
Hả?
Cẩu gia và Tiểu U đều sững sờ.
- Nói chính xác hơn thì ta muốn đi Minh Khư Địa Ngục, ta muốn đi lấy Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa.
Bộ Phương nghĩ nghĩ rồi nói bổ sung.
Mắt chó Cẩu gia liếc xéo Bộ Phương.
- Hoàng Tuyền Thảo? Nại Hà Hoa? Với tu vi gà này của ngươi ư?
Cẩu gia rầm rì.
Tiểu U gật đầu chấp nhận sâu sắc.
- Địa Ngục so với Khư Ngục càng thêm đáng sợ, cấp độ vị diện này rất cao, với tu vi của ngươi... Linh thú thủ hộ Hoàng Tuyền Thảo thổi một hơi cũng có thể thổi chết ngươi.
- Không thử thì làm sao biết được chứ?
Bộ Phương nói rất nghiêm túc, hắn thật sự đã hạ quyết tâm.
- Cẩu gia sẽ không cùng ngươi đi chịu khổ đâu, cẩu gia không thể vứt bỏ mặt mũi để làm loại chuyện trộm Hoàng Tuyền Thảo này được.
Tiểu Hắc ngáp một cái, giọng nói nhẹ nhàng đầy từ tính vang lên.
- Loại chuyện này có lẽ ngươi gọi tên Minh Vương kia đi cùng đi...Hắn ta là người có kinh nghiệm hơn đấy.
Tiểu U ở một bên nhẹ gật đầu chấp nhận.
Bộ Phương chớp chớp mắt.
Đúng vậy, vẫn còn có một Minh Vương kia haha...
Khóe miệng Bộ Phương kéo lên, đi tới mở cửa tửu lâu, trong tay xuất hiện một gói que cay.
Nước dầu đậm đặc trượt ra khỏi các que cay nhỏ xuống mặt đất.
Mùi thơm phức của gia vị que cay thoang thoảng ra, chậm rãi tràn ngập căn phòng.
Vù vù...
Trong màn đêm đen kịt phía xa, một vầng sáng dạ quang hiện lên.
Ngay lập tức, hắn ta xuất hiện trước tửu lâu, nhìn chằm chằm vào đống lớn que cay trong tay Bộ Phương!
- Tiểu tử Bộ Phương, không hổ là người bản vương coi trọng, những thứ này là que cay cho bản vương sao?
Minh Vương Nhĩ Ha cười lớn, vẻ đầy phấn khích nhìn vào túi que cay trong tay Bộ Phương.
Quả nhiên vừa đem que cay ra, Minh Vương Nhĩ Ha lập tức xuất hiện.
- Vào đây nói chuyện.
Bộ Phương nói.
Sau đó, hắn kéo Minh Vương vào trong tửu lâu.
- Mười que cay, đi cùng ta đến Minh Khư Địa Ngục một chuyến.
Bộ Phương chăm chú nhìn Minh Vương Nhĩ Ha.
Minh Vương sững sờ, đi Minh Khư Địa Ngục?
Sau đó hắn ta nhìn Bộ Phương một cách kỳ quái:
- Tiểu tử Bộ Phương ngươi đi Minh Khư làm cái gì? Đi dạo sao? Địa Ngục chẳng có gì thú vị cả... Có thời gian rảnh rỗi thì còn không bằng ngươi ở đây làm thêm ít que cay đi.
- Chín que...
- Ấy...Quay lại Minh Khư thật chán lắm đó.
Minh Vương xoắn xuýt.
- Tám que...
Bộ Phương nheo mắt.
Mặt mũi Minh Vương tràn đầy vẻ đau lòng, bụm lấy trái tim, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
- Không được giảm nữa, tám que thì tám que, bản vương đi cùng ngươi một lần...
Đối mặt với que cay, Minh Vương vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
Bộ Phương nhếch lên khóe miệng, đưa que cay cho Minh Vương Nhĩ Ha.
Sau đó, hắn nhìn về phía cẩu gia và Tiểu U ghé vào cây Ngộ Đạo nói:
- Vậy thì chúng ta bây giờ đi thôi.
Hai người một chó ngẩn ngơ...
Hiện tại đi luôn?
Những đốm sáng trắng nhỏ xuất hiện, bay bay trong hư không, và sau đó bắt đầu ngưng tụ vẽ trận pháp.
Các điểm ánh sáng hội tụ rất nhanh chóng, trong một thời gian ngắn, một cái trận pháp xuất hiện.
Trận pháp này huyền ảo hơn rất nhiều so với trận pháp trước kia, chấn động ngày càng trở nên đáng sợ và dữ dội hơn.
Bọn người Minh Vương xem tới ngạc nhiên há miệng.
Trong nội tâm bỗng nhiên có chút tò mò những điểm sáng này là từ đâu xuất hiện.
Tuy rằng trong lòng bọn họ có tò mò, nhưng cũng không có hỏi, chỉ là nhìn chằm chằm Bộ Phương thật sâu, sau đó đi theo Bộ Phương bước vào trận pháp.
- Đã nói rồi, Cẩu gia chỉ là đi cùng ngươi tới Minh Khư một lần thôi, không hái trộm Hoàng Tuyền Thảo cùng ngươi đâu đấy.
Cẩu gia toàn thân là thịt mỡ, xác định lại một câu trước khi trận pháp khởi động.
Ngay sau đó, trong tửu lâu gió lớn rít gào, ánh đèn sáng rực.
Cùng với tiếng huýt sáo, biến mất không thấy gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận