Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1470: Một tiếng chó sủa với mười lăm Ngân Khải Quân (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
"Xoẹt" một tiếng, bầu trời giống như bị xé nát!
Hai đạo mũi nhọn của thương bạc, hóa thành Du Long, hướng về phía Cẩu gia ở bên dưới mà bắn đi.
Cẩu gia đứng ở phía trước tửu lâu, ngáp một cái, cái đuổi ngăn ngủn hạ xuống.
Đối mặt với hai mũi thương nhọn vô cùng cường đại, cũng không để ý chút nào.
Nâng tay có lên, sau đó nhẹ nhàng chạm một cái.
Bỗng nhiên, mũi thương nhọn ở trên không trung ngừng lại, không thể động đậy.
Đôi mắt của hai vị cường giả Ngân Khải đột ngột co rút lại.
Đều phải hít sâu một hơi!
- Cái này làm sao có thể!
Đôi mắt của Đồng Mộc Hà nhíu lại, trong nháy mắt này, tinh thần trên thân thể đột nhiên nổi lên.
“Không tầm thường, con chó này không tầm thường chút nào!”
Tại thời khắc sinh tử mà Đồng Mộc Hà, đi qua rất nhiều rồi lại quay trở về, nhưng đối với loại cảm giác này không sai.
Lúc trước hắn khinh thường con chó này, nhưng giờ phút này, nhìn thấy thực lực con Hắc Cẩu dễ dàng chế trụ hai mũi thương nhọn do thủ hạ của mình tung ra mà xem, con chó này chắc chắn phi phàm.
Nếu như dựa theo tin tình báo của ngày hôm qua, người ra tay chỉ dùng một chưởng đã đập chết tam thúc trong lời nói của người thanh niên, Đồng Mộc Hà cũng chưa chắc đã khẩn trương như thế này.
Bởi vì tu vi của tam thúc tuy rằng ở bậc Chân Thần Cảnh Nhị Tinh, nhưng ở bên trong Chân Thần Cảnh Nhị Tinh, cũng không mạnh lắm.
Một thương của Đồng Mộc Hà cũng đủ để trực tiếp giết chết tam thúc.
Nhưng con chó trước mắt này... Khiến cho hắn có cảm giác kỳ quái.
- Cẩn thận mới là tốt... Mười lăm người các ngươi, cùng tiến lên đi!
Đồng tử của Đồng Mộc hà hơi co rút lại, sau đó thở dài một hơi, không dám thả lỏng chút nào, nói thẳng.
Những người xung quanh hít một hơi khí lạnh.
Mười lăm vị thủ vệ Ngân Khải đồng thời ra tay, đó là một cảnh tượng như thế nào?
Lúc này đây, những người xung quanh cuối cùng cũng được chứng kiến rồi.
Từng đạo khí tức Chân Thần Cảnh khủng bố theo thân hình của những cường giả đó phát ra ngoài.
Phía trên đỉnh đầu của từng cường giả đều có nguyên hồn hiện lên.
Ong!
Ngay sau đó, từng mũi thương sắc bén, mãnh liệt xé rách màn trời, phóng lên tận trời.
Mười lăm vị cường giả Ngân Khải hóa thành từng đạo từng đạo lưu quang, trong tay cầm trường thương màu bạc, hướng về phía con chó đang đứng trước cửa tửu lâu mà xông tới giết.
Trong miệng mỗi người đều quát lớn, tiếng hò hét muốn giết giống như khiến tâm hồn của người ta bị vỡ ra.
Đồng Mộc Hà thấy một màn như thế này thì rất hài lòng.
Đây mới chính là binh lính thủ hạ của hắn chứ!
Mặc dù thiên phú kỹ năng nấu nướng của bọn họ đều bình thường, nhưng mà... Bọn họ đi ở trong Tiên Thanh, không ai dám xem thường bọn họ, bởi vị bọn họ đều là binh lính của Đồng Mộc Hà hắn!
Từ trong núi thấy biển máu xông ra, binh lính đồng sinh cộng tử!
Mỗi một vị đều là cường giả tinh nhuệ, người có Chân Thần Cảnh Tinh nổi bật nhất, mỗi vị đều có thể đối kháng với hai vị Chân Thần Cảnh Nhị Tinh tồn tại lúc trước của Tiên Trù Các.
Rầm rầm rầm!
Có vị cường giả Ngân Khải dẫn đầu ngã xuống đất, mặt đất bị nứt toác ra, thân hình như Man Thú đang hướng về phía của Cẩu gia bay nhanh tới.
Một thương quét ngang qua, không khí đều bị quét ngang mà nổ tung!
- Một con chó... Chết đi!
Cường giả kia hét to lên một tiếng.
Có cường giả Ngân Khải, vô cùng phóng khoáng, trường thường dường như hóa thành phi kiếm, giẫm bên trên trường thương, giống như lưu quang từ trên bầu trời rơi xuống.
Có người vung trường thương lên, hàng ngàn hàng vạn mũi thương sắc nhọn giống như thác lũ, trút xuống dưới.
Người đứng xung quanh hoảng sợ.
Một màn này đối với cuộc sống sinh hoạt bên trong Tiên Thành của bọn họ, vì mơ ước trở thành Tiên Trù mà phấn đấu căn bản khó có thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ rất ít khi trải qua những cuộc chém giết khủng bố như thế này.
Cho nên khi phong cách chiến đấu vừa mới xuất hiện, mỗi người đều kích động nhiệt huyết sôi trào, mỗi người đều cảm thấy có một cỗ rung động chảy xuôi trong cơ thể.
- Giết nó.
- Ngân Khải Quân, không thể ngăn cản!
- Cố lên, các ngươi là giỏi nhất!
...
Quần chúng ăn dưa ở xung quanh bị nhiệt huyết của Ngân Khải Quân cuốn hút,bỗng nhiên đều mở to miệng ma hò hét rất to.
Bọn họ không tự chủ được ủng hộ một chút cho Ngân Khải Quân.
Trong tay Đồng Mộc Hà đang cầm Ngân Sắc Trường Thương, sau lưng khoác áo choàng màu đỏ tươi chậm rãi bay lên.
Khóe miệng hơi nhếch một chút.
- Đây là... Binh lính của ta!
Trong tửu lâu.
Nghe được âm thanh hò hét ở bên ngoài.
Sắc mặt của đám người Mục Lưu Nhi trở nên hết sức khó coi.
- Xong rồi... Binh lính của Đồng Mộc Hà, đó là những vũ khí chiến đấu sắc bén nhất, tửu lâu này... Xong rồi!
Ánh mắt của Mộc thúc thất thần, nói.
Sắc mặt của Mục Lưu Nhi có chút trắng bệch.
Uy thế bên ngoài của Ngân Khải Quân, quả thật rất khủng bố, coi như nàng ta là nữ nhi của Thành Chủ, nhưng cũng chưa từng chứng kiến hình ảnh nào khủng bố như vậy!
Thế mà trước đó nàng ta còn muốn để Mộc thúc xông lên ngăn cản bọn họ, quả thực là ý tưởng quá buồn cười.
- Chúng ta ăn nhanh đi... Nếu như đợi thêm một chút nữa, thật sự không có cơ hội ăn Hồng Nhục Thiêu này đâu.
Mộc thúc nói
Tuy rằng sợ hã uy thế của Ngân Khải Quân, nhưng hắn ta vẫn không chịu được sự hấp dẫn của Hồng Thiêu Nhục trước mắt, mở miệng đề nghị.
- Không cần vội, chờ con chó một chút.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Đám người Mục Lưu Nhi bỗng nhiên bị bất ngờ, ngay sau đó bọn họ đều nhìn quét qua nghiêm túc đánh giá tửu lâu này một cái.
Phát hiện mỗi người ở trong này đều không có vẻ hoảng sợ chút nào.
Bọn họ đối với con chó kia... Có lòng tin như vậy sao?
Bên ngoài tửu lâu.
Gió cũng đều trở nên lạnh thấu xương, cuồng phong cũng không ngừng gào thét.
Lông chó trên toàn thân của Cẩu gia không ngừng lay động dưới làn gió.
Nhìn mười lăm vị cường giả Ngân Khải đồng thời tấn công, nhìn qua hình ảnh hùng vĩ này.
Miệng chó của Cẩu gia khẽ nhếch lên một cái.
Lẩm bẩm cười một câu.
Ngay sau đó, thân thể đứng thẳng lên, đột nhiên ưỡn bụng lên.
Lông chó trên toàn thân cuồn cuộn nổi lên, sau đó, miệng chó mở ra.
Hướng tới những người ở phía trước, há mồm phát ra một tiếng chó sủa!
Tiếng chó sủa nghe giống như Mộ Cổ Thần Chung, như sấm sét nổ vang, giống như hổ gầm, giống như long ngâm, đinh tai nhức óc, hủy diệt thiên địa!
Bốn phía đều nổ vang!
Sắc mặt của mỗi người đều thay đổi.
Đồng Mộc Hà cảm nhận tiếng chó sủa, đồng tử đột nhiên co rút lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận