Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2903: Nguyền rủa (1)

Uỳnh!
Tinh Thần Lực như hóa thành thực chết, hóa thành một làn sóng năng lượng phi tốc bắn từ đằng xa tới. Chỗ nào nó lướt qua là không gian nổ tung, thuyền cổ vỡ nát, những ngôi sao kia cũng nổ vỡ ra, thi thể trên đó cũng hóa thành cặn bã.
Sức mạnh này thật đáng sợ khiến người ta phải kinh ngạc, không kém gì sức mạnh của Thánh Nhân Hỗn Độn!
Mà tầng bậc có khi còn cao hơn!
Sắc mặt Bộ Phương thay đổi, sức mạnh tinh thần này khiến hắn cảm thấy nguy hiểm.
Uỳnh!
Trong Tinh Thần Hải, nhóm Khí Linh nhao nhao gào thét lên, lập tức tụ lại.
Sức mạnh tinh thần khủng bố kia đánh tới, hóa thành một bàn tay vô hình đập về phía Bộ Phương. Những ngôi sao xung quanh như tối lại, không gian như chỉ còn một chưởng kia…
Bành!
Tổ phòng ngự được thành lập trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương giống như một lá chắn, ngăn cản một chưởng này. Một chưởng đánh xuống khiến cho toàn bộ hư không đều chấn động!
Sắc mặt Bộ Phương đột nhiên tái đi, sau đó làn sống Tinh Thần Lực mới tán đi.
- Thật bá đạo… hay cho một tòa Thành Hư Vô!
Bộ Phương ăn một cái bánh bao, năng lượng khiến Tinh Thần Lực của Bộ Phương như được gột rửa dưới ánh sáng mặt trời chói chang, dần dần khôi phục lại.
Một chút tổn thương cũng đã được chữa lành. Nhưng Bộ Phương cũng đã nhận biết rõ Thành Hư Vô này.
Thành Hư Vô, bá đạo, không nói lý lẽ, không nói một lời đã ra tay hạ sát!
Vừa rồi lúc Thành Hư Vô bộc phát ra năng lượng tinh thần, hẳn là do một Thánh Nhân Hỗn Độn xuất thủ.
Có lẽ Bộ Phương cũng không ngờ rằng Tinh Thần Lực của hắn còn chưa tràn vào trong Thành Hư Vô đã bị hạ sát thủ rồi.
Nếu như không phải là Bộ Phương, mà là một Thánh Nhân Đại Đạo nào đó, có lẽ sớm đã chết rồi. Cho dù là Thánh Nhân Đại Đạo, nếu Tinh Thần Lực sụp đỏ cũng chẳng khác nào là chết đi.
Người xuất thủ không phải là quý phụ lần trước, cũng không phải Nữ Vương Nguyền Rủa. Nếu là Nữ Vương Nguyền Rủa, khả năng là Bộ Phương sẽ không còn cơ hội nữa. Bởi vì theo lời quý phụ nói, Nữ Vương Nguyền Rủa là sự tồn tại tầng bậc siêu việt Thánh Nhân Hỗn Độn.
Bộ Phương quay đầu, phía sau hắn là những Thượng Cổ Thiên Thần, Thần Vương, Thần Hoàng bị lưu đày, đang nơm nớp lo sợ quỳ rạp xuống đất.
Phen giao thủ vừa rồi, đúng là dọa chết bọn họ.
Thành Hư Vô đáng sợ, từ lâu đã hình thành một ám ảnh trong tâm trí họ. Đúng là một nơi muốn ăn tươi nuốt sống người ta mà. Cho dù là Thượng Cổ Thiên Thần cũng sẽ chết ở đây mà thôi!
- Van lạy ngươi tha cho chúng ta!
Một vị Thượng Cổ Thiên Thần cầu xin Bộ Phương tha thứ. Nhưng Bộ Phương chỉ lạnh lùng liếc hắn một cái.
Trăm năm luân hồi, Bộ Phương biết rất nhiều chuyện. Trên tay người này dính đầy tội ác, cho dù chết cũng không sạch hết tội.
Những người kia cũng không lên tiếng nữa. Bộ Phương quay đầu nhìn về phía Thành Hư Vô, tâm thần nhất động, Pháp Tắc Không Gian cuốn tất cả mọi người biến mất.
Sau một lúc, năng lượng màu đen cuồn cuộn tới khiến vô số ngôi sao sụp đổ.
Khí đen tán đi, một còn rồng đen khổng lồ hiện lên trong hư không, bộ dạng vô cùng dữ tợn, có chút giống Thần Long trong Thần Thoại Hồng Hoang, nhưng sức mạnh chảy xuôi trong thân thể lại vô cùng đáng sợ.
Đó có thể là một con rồng đen đạt tới trình độ của Thánh Nhân Đại Đạo. Nó há miệng, một sợi xích phóng ra. Trên lưng nó có một bóng người, đó là một nữ nhân với chiếc mặt nạ quỷ xấu xí. Dáng người nóng bỏng, khí tức cường hãn, nhưng chiếc mặt nạ vặn vẹo kia khiến người ta cảm thấy khó chịu.
- Chạy nhanh đấy…
Giọng nói của nữ nhân kia khàn khàn, vươn tay ra, cánh tay dài mà lại trắng nõn. Đột nhiên đập vào hư không.
- Ồ? Pháp Tắc Không Gian của Vũ Trụ Hỗn Độn…
- Người của Vũ Trụ Hỗn Độn… lại thông đường tới Thành Hư Vô à? Nhưng… đúng là không biết sống chết, dám thăm dò Thành Hư Vô, lần này ngươi định chạy thế nào.
Dưới mặt nạ như lộ ra một tia cười lạnh.
Sau đó, tay nữ nhân đột nhiên níu lấy sừng rồng, hung hăng kéo một cái.
Hắc Long phát ra tiếng gầm, thân thể uốn một cái, như ẩn như hiện trong hư không, hóa thành một luồng khí đen bay về phía Thành Hư Vô trong nháy mắt.
Chỗ xa xa là Thành Hư Vô, Bộ Phương dẫn một đám người đáp xuống. Có người sớm bị bầu không khí đáng sợ này tra tấn tới mức muốn chạy trốn, nhưng là bị một tay to lớn của Tiểu Bạch bắt trở lại.
- Tiểu Bạch, buông bọn hắn ra. Tới đây rồi, sẽ không chạy được nữa.
Bộ Phương nói ra.
Mắt Tiểu Bạch lóe lên, nửa hiểu nửa không gật gật đầu.
Uỳnh…
Sau lưng Tiểu Bạch một lá cờ đột nhiên bay lên trời, rồi lập tức rơi xuống, cùng với một tiếng thổi phù, và sợi xích bị đánh tan.
Trên mặt những người kia lộ ra vẻ vui mừng, điên cuồng chạy lung tung về bốn phía, bọn họ muốn chạy thoát khỏi chỗ này.
Bộ Phương nhìn bóng lưng những người này, sắc mặt lạnh lùng.
Trốn?
Cả toàn bộ vũ trụ này đều nằm trong sự kiểm soát của Thành Hư Vô, những người này còn muốn trốn…
Bộ Phương lắc đầu.
Tinh Thần Lực của hắn vừa rồi phóng thích ra, có thể cảm nhận được xung quanh Thành Hư Vô đều có rất nhiều thuyền cổ. Những thuyền cổ đó có huyết khí ngập trời, hung thần ác sát. Mỗi một chiếc thuyền đều là tội nghiệt gia thân, chuyên bắt giết những người bị lưu đày.
Quả nhiên, những người kia vừa chạy trốn trong nháy mắt. Bộ Phương phát hiện những thuyền cổ đang lơ lửng trong không trung bỗng nhiên động đậy…
Uỳnh!
Từng chiếc thuyền phi như bay tới, đuổi theo những người bị lưu đày kia.
Bộ Phương nheo mắt lại, chắp lấy tay, có thể nhìn rõ trong những thuyền cổ kia có từng đoạn xương trắng rơi xuống, bắt những người đang chạy trốn kia lại.
Một vị Thượng Cổ Thiên Thần phát ra toàn lực, muốn chống cự, xương trắng kia bị một trưởng oanh kích.
Những có vẻ hành động đó đã chọc giận cường giả trong thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận