Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3108: Muốn ra sao, hỏi qua ta chưa? (2)

Notice: Undefined offset: 107
Tiếng nổ tung vang lên!
Uỳnh!
Giữa Vũ Trụ vụ nổ kinh khủng bạo phát, Giáo Chủ Thông Thiên lùi lại mấy bước, sắc mặt hắn vô cùng khó coi. Kiếm Trận Tru Tiên bị tách ra, trôi nổi sau lưng hắn.
Tự bạo!
Đại Hồn Chủ cấp bậc tự bạo, không phải là loại tự bạo nhục thể, mà chính là kiểu thể Hồn Ma cũng bạo tung.
Một khi nổ rồi, tất cả sẽ bị quét sạch, không thể sống sót!
Quyết liệt như thế sao?
Trong lòng Giáo Chủ Thông Thiên rùng mình một cái. Đại Hồn Chủ Tật Đố tự bạo đã tạo ra một vết nứt để những Đại Hồn Chủ khác lao ra. Giáo Chủ Thông Thiên run lên. Đại Hồn Chủ Thiên Liên gầm thét, trong mắt tràn đầy sự điên cuồng.
- Hồn Thần đại nhân, nhanh xuất hiện đi!
Hắn gầm thét phóng về phía Phật Đà. Một chưởng của Phật Đà đang áp chế Hồn Thần. Mà khi Đại Hồn Chủ Thiên Liên tới gần, thân thể bắt đầu bành trướng một cách quỷ dị, sau đó nổ tung.
Uỳnh một tiếng chuông lớn bị xung kích chấn động không thôi, sắc mặt Phật Đà cũng khẽ thay đổi.
Đại Hồn Chủ Bạo Thực cũng phóng tới phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, đụng vào Khai Thiên Phủ đang chém xuống!
Khai Thiên Phủ bị bắn ra!
Từng Đại Hồn Chủ tự bạo thân thể và thể Hồn Ma của mình. Đỉnh cấp Thánh Nhân Hỗn Độn tự bạo, uy lực không hề tầm thường, có thể ngăn cản được một kích của những cường giả kia.
Đại Hồn Chủ Ngạo Mạn phóng tới Nữ Oa. Thất Thải Thần Thạch bị đẩy lùi, trở lại tay của Nữ Oa. Sắc mặt Nữ Oa biến đổi, thủ đoạn mà cường giả Vũ Trụ Hồng Hoang sắp xếp cẩn thận như vậy, thế mà trong thời khắc này lại bị ngăn cản!
Còn lại hai Đại Hồn Chủ cũng tự bạo, làn sóng năng lượng đủ để nổ toàn bộ Vũ Trụ. Đồng hồ cát Thời Không không ngừng run lên. Hồn Thần nhân cơ hội này xoẹt một tiếng, tiến một bước.
Hắn phóng một chân ra, chỉ còn lại một cái chân nữa là hãm sâu trong Vũ Trụ Hồn Ma. Chỉ thiếu chút nữa thôi là có thể bước vào Vũ Trụ Hồng Hoang.
Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa, Phật Đà đều thay đổi sắc mặt. Ngay sau đó lại tổ chức trấn áp.
Nhưng mà chỉ chậm một chút là Ý Chí Thiên Đạo xuất hiện, trấn áp ba vị kia. Ba vị lão đại cứ thế bị bức về. Bọn hắn không dám tiếp tục sử dụng những Thần Khí đỉnh cấp kia nữa. Nếu quả thực vẫn tiếp tục sử dụng cũng không có hiệu quả cao!
Nguyên Thủy Thiên Tôn thở dài một hơi, trong ánh mắt toát ra vẻ bất đắc dĩ và không cam lòng. Cuối cùng vẫn chỉ kém một chút nữa thôi. Bọn hắn đã gần thành công rồi…
Ai cũng không ngờ, đám Đại Hồn Chủ của Vũ Trụ Hồn Ma quyết liệt như thế. Đại Hồn Chủ Lười Biếng hưng phấn cười lớn! Nụ cười của hắn có chút điên cuồng!
- Không kịp rồi! Các ngươi không thể ngăn cản được nữa!
Đại Hồn Chủ Lười Biếng cười to không ngừng.
Thiên Quan Hàm Cốc, tử khí tràn ngập, vô số cường giả trầm mặc không nói gì, nhìn kết cục trên cao.
Thái Thượng Lão Quân cầm phất trần, sắc mặt khó coi đến cực hạn. Hắn nhắm mắt lại, thở dài một hơi.
Thiên Đạo vô tình… quả đúng là không sai.
Hất phất trần lên, ngửa mặt lên cao thở dài.
- Chuẩn bị trận chiến sinh tử thôi.

Bộ Phương chau mày, tình huống này hắn chưa từng ngờ được. Sáu Đại Hồn Chủ cứ thế mà lựa chọn tự bạo. Đó là Đại Hồn Chủ, phải khó khăn biết nhường nào.
Nhưng tự bạo cũng không phải là không có tác dụng, để cho Hồn Thần có cơ hội. Mà bây giờ Hồn Thần cũng gần như là đã xuất hiện rồi!
Một khi hắn vào Hồng Hoang, thì đại nạn sẽ xảy ra.
Hồn Thần là sinh linh bên ngoài Vũ Trụ, không nằm trong sự khống chế của Thiên Đạo. Cho nên Thiên Đạo không thể uy hiếp được hắn.
Đáng tiếc!
Đại Hồn Chủ Lười Biếng vô cùng hưng phấn, hắn cung kính mà điên cuồng nhìn về phía Hồn Thần đang dần xuất hiện.
Hắn quỳ xuống, dập đầu về phía Hồn Thần, mỗi một lần dập đầu đều là một lần Hồn Thần tránh được trói buộc của Vũ Trụ.
Sức mạnh Tội Ác tràn ngập, sắc mặt Giáo Chủ Thông Thiên trắng bệch. Những cường giả kia cũng vô cùng kinh hoàng. Thành cũng do Thiên Đạo, mà bại cũng do Thiên Đạo…
Thiên Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang sinh ra vô số cường giả, đủ để trấn áp Vũ Trụ Hồn Ma, nhưng Ý Chí Thiên Đạo trói buộc bọn hắn không thể trấn áp Hồn Thần được.
Chẳng lẽ thật sự thua sao?
Tiếng dập đầu của Đại Hồn Chủ Lười Biếng không ngừng vang lên, trong lòng đám cường giả Hồng Hoang thì tràn ngập cảm giác tuyệt vọng.
Đột nhiên, Bộ Phương thở dài một hơi, tiếng thở dài này khiến không ít người khẽ giật mình.
Bộ Phương một tay nâng món ăn, bước ra một bước, hư không chấn động.
- Trở về đi.
Mặt Bộ Phương không biến sắc, nói.
Lời nói vừa nói ra, bộ Trù Thần nhất thời nở rộ hào quang.
Long ngâm, Hổ khiếu, Tước đề, Rùa minh, Kỳ rống,… hóa thành năm tia sáng nhao nhao lao về bên người Bộ Phương.
Tước vũ bào xuất hiện, Long Cốt thái đao và muỗng Kỳ Thiên trôi nổi, nồi Huyền Vũ treo trên đỉnh đầu, Thiên Lò Bạch Hổ ở dưới chân.
Thân hình Bộ Phương dần dần hướng về phía Hồn Thần đang chỉ còn một chân nữa là xuất hiện.
Đại Hồn Chủ Lười Biếng sửng sốt.
Đám người Giáo Chủ Thông Thiên cũng sững sờ nhìn Bộ Phương.
Đối diện với Hồn Thần, Bộ Phương hơi nhếch miệng một cái.
- Muốn ra sao… đã hỏi ta chưa? Vừa khéo, ta cũng không bị Thiên Đạo của Hồng Hoang trói buộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận