Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1384: Lâu quá không gặp hệ thống đưa ra nhiệm vụ tạm thời (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão giả dường như xuất ra hết thủ đoạn toàn thân mình, rốt cuộc cũng đánh vỡ bàn tay kia.
Lão giả cười to, y phục toàn thân vỡ nát, thậm chí trần cả bờ mông, dưới ánh mắt ngơ ngác của tất cả mọi người bước vào trong Quang Môn.
Cẩu gia nói:
- Người có thực lực không đủ, nếu muốn tiến vào Tiên Trù Giới, kết cục sẽ giống như kết cục của những sinh linh Hải Tộc kia, chỉ là nếu thực lực đủ ngang ngược, thì cũng vẫn có thể xé mở trở ngại tiến vào bên trong.
Ngay sau đó, thuyền U Minh cũng trôi nổi theo.
Tiểu U chắp hai tay, mái tóc đen dài thẳng tuột rơi xuống, bên trong đôi mắt ngưng trệ quang mang…
Ngay sau đó, thuyền U Minh nhanh chóng xông ra, hóa thành một đạo quang mang đen kịt phóng vào bên trong Quang Môn.
Cẩu gia liếc xéo một chút, mặt mũi tràn ngập vẻ ngưng trọng nhìn qua Tiểu U, sau đó thở dài một hơi.
Quả nhiên, khi thuyền U Minh tiến vào trong Tiên Trù Giới, đã vang lên tiếng nổ cực kỳ vang dội.
Bên trong Quang Môn, có một bàn tay vàng óng đánh ra, trên hư không đều không ngừng rung động.
Ầm ầm!
Bên trên bàn tay vàng óng hiện đầy những đường vân , đường vân quấn quanh dày đặc hiện lên một trận gợn sóng huyền ảo. Nhưng đối với bàn tay màu vàng óng kia, Cẩu gia chỉ nhẹ nhàng tung ra một tay chó Linh Lung.
Bàn tay màu vàng óng rực rỡ cũng bị bàn tay chó Linh Lung này xé rách vô cùng dễ dàng.
Bàn tay này không hề trở thành trở ngại nào với Cẩu gia.
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, thuyền U Minh chậm rãi tiến vào bên trong Quang Môn.
Bộ Phương đứng phía trước mũi thuyền U Minh, lông mày nhíu chặt.
Bên trong đôi mắt của hắn đang không ngừng phóng đại Quang Môn phía trước.
Ngay sau đó, dường như xuyên qua một màng mỏng kỳ lạ, thân thể của tất cả mọi người đều lay động không dứt.
Ánh mắt của Bộ Phương co rụt lại, bên vành tai của hắn vang lên tiếng nói vừa nghiêm túc vừa cẩn thận của hệ thống đã lâu không gặp.
"Tuyên bố nhiệm vụ tạm thời: Mời ký chủ ở Tiên Trù Giới, mở thêm chi nhánh ở Tiên Vương Thành, nhiệm vụ ban thưởng: Đao công, Trảm Tiên Thức."
Nhiệm vụ tạm thời…
Bộ Phương hơi hoảng hốt, hắn căn bản không nghĩ tới vừa tiến vào trong Tiên Trù Giới, hệ thống đã ban bố nhiệm vụ tạm thời kiểu này.
Mà sau khi nghe xong nội dung bên trong nhiệm vụ tạm thời, Bộ Phương cũng theo đó muốn co rụt trái tim.
Ngay sau đó, khi vào đến bên trong Quang Môn, mọi thứ dường như lấy tốc độ siêu việt như tốc độ ánh sáng mà tiến vào.
Dường như có đầy quang hoa của sao trời, không ngừng nhấp nháy xung quanh người.

Bên ngoài Quang Môn, trên không trung Vô Tận Hải.
Vào thời khắc này, Quang Môn vẫn yên tĩnh đứng im phía trên, liên tục phóng ra quang mang, những đám người bên dưới đều có thể cảm giác được, quang mang bên trong Quang Môn đã dần trở nên tối nhạt đi, dường như ngay lập tức biến mất vậy.
Long Môn đang muốn đóng lại.
Nhìn Hắc Long Vương vẫn do dự không quyết định như cũ, Ngạo Bạch ngẫm lại vẫn đành trịnh trọng nhắc nhở một câu.
- Hắc Long Vương đại nhân... Quang Môn dường như sắp đóng lại rồi.
Hắc Long Vương quay đầu, cái đầu trọc sáng bóng dường như muốn phản chiếu ra quang mang.
Vẻ mặt ông ta không thay đổi, nhìn sang Ngao Bạch. Hắc Long Vương nói:
- Ta đã biết... Ngày mai Vô Tận Hải chỉ đành dựa vào các ngươi, bản Long Vương muốn đi đoạt về khuê nữ của bản vương!
Ngay sau đó, thân hình của ông ta phóng vút một cái lên trời.
Một tiếng long ngâm rõ to, Hắc Long Vương hóa thành một con rồng đen nhánh. Giương nanh múa vuốt, xoay tròn xung quanh trên không trung, rồi phóng bay về phía Quang Môn, muốn tiến vào trong Quang Môn.
Chỉ là ngay lúc ông ta sắp tiến vào trong Quang Môn, từ phía xa xa trên Thiên Khung, đột nhiên lao vùn vụt xuống một đạo hắc ảnh. "Vút" một tiếng đã vọt tới trước mặt Hắc Long Vương.
Hắc Long Vương xám ngoét mặt mày, há mồm giận dữ mắng chửi:
- Tình huống thế nào đây? Không thấy bản Long Vương muốn xông vào Long Môn hay sao? Văn minh thì xếp hàng một chút ngươi có biết hay không?
Bên dưới, tất cả cường giả Hải Tộc đều chờ mong Hắc Long Vương đại triển thần uy nghe tới đây đều im lặng che mặt.
Bọn hắn chắc chắn đã đi theo một Long Vương giả mạo.
Bỗng nhiên, tiếng mắng chửi của Hắc Long Vương im bặt. Bởi vì ông ta thấy đạo hắc ảnh trước đó đã chỉ ra một chút, lập tức đánh vỡ nát cái bàn tay vàng óng kia, bộ dáng dễ như trở bàn tay mà so với dáng vẻ trước đó của Hắc Cẩu thật sự có phần nhỉnh hơn.
Tên giả hỏa đột nhiên xuất hiện này thế mà còn là một cường giả kinh khủng tới vậy sao?
Sau khi người kia điểm nát bàn tay thì chậm rãi xoay người qua, ánh mắt u buồn liếc về trên thân Hắc Long Vương.
- Huynh đệ, thật sự xin lỗi, thời gian của bản vương rất gấp... Đi trước một bước.
Tiếng nói vừa rơi xuống, người kia với mặt mày ngập trong u buồn bay ngược vào bên trong Quang Môn.
Hắc Long Vương trợn mắt há hốc mồm.
Thì ra còn có loại thao tác như này nữa à?
Còn có, tên vừa rồi là ai?
Chẳng lẽ bên trong Tiềm Long Đại Lục còn có loại cường giả như này sao?
Vẻ mặt Hắc Long Vương tràn ngập mờ mịt, trước kia tự cho rằng mình rất mạnh, bây giờ xem lại hình như mình rất yếu.
Tùy tiện có một tên chạy tới cũng đều mạnh hơn chính mình.
Rống!
Một thân long ngâm vang dội, Hắc Long Vương phóng lên tận trời, lần này không còn ai ngăn cản hắn.
Bàn tay vàng óng lại đánh ra, Hắc Long Vương điên cuồng gầm thét, nhấc lên từng đợt sóng biển ngập trời. Sau khi xung kích với bàn tay màu vàng kia, một hồi lâu sau, Thiên Khung Chi Thượng rơi xuống rất nhiều vảy màu đen nhánh, bên trong hàng nghìn đôi mắt của cường giả Hải Tộc, bò được vào bên trong Quang Môn.
- Khuê nữ! Lão Hắc Long, phụ thân con tới đây!
Nương theo tiếng hét của Hắc Long Vương, Quang Môn chậm rãi thu hẹp lại... Cuối cùng... Biến mất hoàn toàn không thấy gì nữa.

Thuyền U Minh nhanh chóng phi nhanh, dường như lấy tốc độ ánh sáng siêu việt nhất lướt qua, một hồi lâu sau, tốc độ cũng chậm dần rồi dừng lại.
Rốt cuộc trước mặt cũng vụt sáng rực lên, hình như cuối cũng kết thúc việc xuyên qua.
Cẩu gia ghé vào trên thuyền U Minh, nằm ngáy ho ho, tốc độ như ánh sáng lướt qua vù vù nhưng hình như không có chút ảnh hưởng nào tới nó.
Sắc mặt Tiểu U trắng bệch, không ngừng vỗ ngực bịch bịch.
Tiểu Hoa ôm đùi Cẩu gia, ghé vào bên cạnh choáng váng một hồi lâu.
Cảm giác tốc độ nhanh phi khi phi nhanh lại khiến cho lòng người thấy khó chịu.
Thừa dịp này, Bộ Phương mới chậm rãi dò xét cảnh tượng xung quanh.
Chẳng qua xem xét xong, lông mày Bộ Phương lại không khỏi nhếch lên một cái.
Thuyền U Minh lơ lửng trên giữa cái hồ nước xanh biếc.
Mà bốn phía xung quanh đang lan tràn từng đạo khí tức khủng khiếp, từng hơi thở của các cường giả đang cầm theo vũ khí trong tay này đều không hề kém bất kỳ một Thần Linh nào, vây thuyền U Minh lại thật chặt chẽ.
Những người này mặc áo giáp màu bạc, khuôn mặt nghiêm túc, cân nhắc đứng đó nhìn chằm chằm vào thuyền U Minh.
Từ trên những người này, Bộ Phương cảm nhận được một cỗ... Sát khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận