Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2870: Thiên Thần Luân Hồi! (2)

Notice: Undefined offset: 171
Ít nhất, thoạt nhìn cảm thấy vui tai vui mắt.
Thoáng chốc, Vân Thiên Y đã nhìn đến ngây người.
Bộ Phương lấy thịt Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo ra, Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo cũng thuộc long thể, nấu lên cũng rất thuận lợi.
Từng loại nguyên liệu nấu ăn được cho vào nồi, mùi thơm cuồn cuộn mãnh liệt dâng lên.
Trên bầu trời, Cẩu gia cùng với Thiên Thần Luân Hồi đại chiến không dứt.
Mà bên trong cung Thiên Thần Thời Gian, việc nấu nướng cũng không dừng lại.
- Thiên Thần Cung có trận pháp bảo vệ, không ai có thể phá vỡ được... Chúng ta chỉ cần không đi ra ngoài thì ở đây rất an toàn.
Vân Thiên Y nói.
- Không ai có thể phá vỡ? Vậy tại sao cung Thiên Thần Thời Gian này... lại tàn tạ như vậy?
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn Bộ Phương đang nấu ăn rồi lại hỏi Vân Thiên Y.
Lại nhìn cung Thiên Thần Thời Gian, đổ nát như vậy cũng không giống như là không thể phá vỡ đâu.
- Ngươi không biết rồi... Đây là do lúc trước Hỗn Độn xảy ra đại biến... Đã phát sinh ở đây, trận chiến đó suýt nữa đã hủy toàn bộ Hỗn Độn.
- Bên ngoài Hỗn Độn , đánh đến một chưởng...
- Cung Thiên Thần Thời Gian, Cung Thiên Thần Sinh Mệnh, Cung Thiên Thần Hủy Diệt, Cung Thiên Thần Không Gian... Toàn bộ đều bị một chưởng đó đập nát.
Vân Thiên Y xót xa nói.
-Từ đó trở đi, bên ngoài Hỗn Độn có rất ít người có thể phi thăng, mà bên trong Hỗn Độn cũng phát sinh đại biến... thế lực của Thiên Thần Luân Hồi bắt đầu trắng trợn đối phó với các thế lực Đại Thiên Thần khác, chiếm đoạt, chém giết... Rất nhiều Hỗn Độn Cổ Tộc đều bị hủy diệt trong trận chiến kia.
Trong mắt Vân Thiên Y tràn đầy bi thương, Vân gia là cổ tộc dưới trướng Thiên Thần Thời Gian, tiếc cho Vân gia to lớn như vậy, bây giờ chỉ còn lại một mình nàng ta.
Minh Vương Nhĩ Ha sững sờ:
- Cung Thiên Thần Luân Hồi còn chưa bị hủy? Vậy Thiên Thần Luân Hồi này tuyệt đối có vấn đề nha...
- Chúng ta đều biết có vấn đề, thế nhưng từ sau khi Hỗn Độn bị một chưởng đó đập đến, trừ Thiên Thần Luân Hồi ra, các Thiên Thần còn lại đều biến mất, trong Hỗn Độn, không ai có thể ngăn cản được sự thống trị của Thiên Thần Luân Hồi cả.
Vân Thiên Y thở dài một hơi.
Nàng ta ngẩng đầu liếc nhìn Hỗn Độn đang không ngừng nổ vang một cái, có chút cảm khái.
Đã trải qua vô số năm, Thiên Thần Thời Gian trở về rồi, có lẽ đây là thời điểm Hỗn Độn lại hiện ra ánh sáng.
Bên kia.
Bộ Phương đã sắp nấu ăn xong, mùi thơm phảng phất biến thành luồng khí mờ mịt tràn ngập ra, muỗng Kỳ Thiên khẽ đảo, nước sốt đậm đặc lập tức được tưới lên trên.
Cả bàn đồ ăn dường như toát ra sức sống.
Nhìn những món ăn sinh động này khiến Vân Thiên Y rung động vô cùng.
- Đây... Đây chính là Túy Bài Cốt mà đại nhân nói tới?
Vân Thiên Y kinh hãi.
Cái tên Túy Bài Cốt, nàng ta đã nghe Cẩu gia nói vô số lần, nhắc tới vô số lần, nhưng đây là lần đầu tiên được nhìn thấy.
Trong không khí tràn ngập mùi thơm, khiến khuôn mặt nàng ta trở nên ửng đỏ.
Bộ Phương cầm đũa, gắp một miếng sườn cho vào miệng.
Chóp chép...
Hàm răng cắn xuống, nguyên liệu nấu ăn cấp Đại Hồn Chủ khiến trong miệng tràn ngập mùi thịt.
Dường như khi nói chuyện cũng có thể phun ra tinh khí nồng đậm..
Một miếng sườn xào chua ngọt chui vào trong bụng.
Thần lực trong cơ thể Bộ Phương lập tức lưu chuyển rồi khôi phục lại.
Loại tốc độ này thật khiến người ta sợ hãi.
Phải biết rằng, thần lực của một vị Thiên Thần mênh mông như tinh không vậy, một khi bị tiêu hao, muốn khôi phục lại thì phải dùng mấy năm, nếu không thì không thể hồi phục lại được.
Thế nhưng Bộ Phương chỉ cần ăn một miếng Túy Bài Cốt vào trong bụng, thần lực của hắn đã ngay lập tức khôi phục được bảy tám phần, công dụng của món ăn này, quả thực nghịch thiên!
Bộ Phương ăn hết một nửa món Túy Bài Cốt, Minh Vương Nhĩ Ha cũng muốn ăn một miếng, nhưng lại bị Bộ Phương đẩy ra.
- Phần còn lại là cho Cẩu gia... Không được ăn vụng. Bộ Phương nói.
Bộ Phương nghĩ lại, cuối cùng vẫn không để Túy Bài Cốt lại.
Lúc sau, Bộ Phương vắt một tay ra sau lưng, tay còn lại cầm Túy Bài Cốt, hắn bước ra một bước, trong nháy mắt, thân hình hắn đã xông ra ngoài trận pháp bảo vệ cung Thiên Thần Thời Gian.
Bộ Phương trực tiếp xông vào Hỗn Độn. Nợ nần của Cẩu gia với Thiên Thần Luân Hồi, còn có món nợ của hắn cùng với Thiên Thần Luân Hồi... Cũng nên tính toán hết rồi!
Một ý niệm chui vào Hỗn Độn. Ngay sau đó, tầm mắt hắn lập tức mở rộng.
Trong viên cầu Hỗn Độn, đòn công phạt khủng bố bạo phát.
Cẩu gia hóa thành quang ảnh hình người, liên tục đánh lực lượng Thời Gian Pháp Tắc ra.
Phía xa, Thiên Thần Luân Hồi lại rất thản nhiên, hiển nhiên là rất thành thạo.
- Năm tháng dài đằng đẵng qua đi rồi... Sao thực lực của ngươi càng ngày càng yếu vậy?
Thiên Thần Luân Hồi bắt chéo tay ra sau lưng.
Pháp Tắc Luân Hồi hóa thành Viên Luân màu xám không ngừng chuyển động xung quanh thân thể hắn ta, khiến cho lực lượng Thời Gian Pháp Tắc giống như gió mát quất vào mặt.
Khí tức của hắn ta đã hoàn toàn ngăn chặn Cẩu gia.
Thậm chí, hắn ta còn có thời gian để cười nhạo nữa.
Hai vị Thiên Thần giao tranh.
Đó chính là sự va chạm giữa Pháp Tắc Chí Cường Viên Mãn.
Nơi Pháp Tắc va chạm, hư không xung quanh sụp đổ không ngừng rồi bị cắn nuốt.
Cẩu gia hóa thành quang ảnh hình người, nó không nói nhiều mà giơ hai tay lên.
Trên hai tay, Thời Gian Pháp Tắc chảy xuống.
Khiến cho thời gian xung quanh thân thể của Thiên Thần Luân Hồi lúc chậm, khi thì nhanh, nó muốn dùng lực lượng thời gian để bóp nghẹt Thiên Thần Luân Hồi...
- Ngươi... Năm đó làm ra những chuyện như vậy, bản thân ngươi sẽ phải trả giá đắt...
Cẩu gia lạnh lùng nói.
- Trả giá?
Thiên Thần Luân Hồi lắc đầu, ánh mắt hắn ta thâm thúy.
- Ta quản lí Luân Hồi, sao nợ nần lại tính lên người ta chứ? Sự việc năm đó... Ta không hề làm sai! Nếu không phải ta... có lẽ Hỗn Độn đã bị hủy diệt từ lâu! Bây giờ ngươi còn có thể nhìn thấy Hỗn Độn bình an như vậy sao?
Thiên Thần Luân Hồi cười nhạo, mặt hắn ta lạnh như băng.
Lông trên toàn thân Cẩu gia lại xù lên lần nữa, thời gian hóa thành lưỡi đao sắc bén, chém xuống, khiến cho xung quanh thân thể Thiên Thần Luân Hồi trở nên mông lung vặn vẹo.
Giống như bị một cái đồng hồ to lớn ép xuống.
Nhưng mà...
ầm một tiếng, đồng hồ lập tức bị bóp nát!
Thiên Thần Luân Hồi chậm rãi bước ra.
- Hiện tại ngươi quá yếu... Thiên Thần Luân Hồi nói.
Cẩu gia cắn răng, nó vẫn chưa khôi phục lại đỉnh phong, thật sự không phải là đối thủ của Thiên Thần Luân Hồi.
Huống chi qua bao nhiêu năm, Thiên Thần Luân Hồi đều đang cảm ngộ và phân tích khí tức của sự tồn tại đó, bây giờ, tu vi của hắn ta đã càng sâu không lường được.
- Yếu?
- Vậy cộng thêm ta... Thế nào?
Bỗng nhiên.
Một giọng nói nhàn nhạt vang vọng lên.
Cẩu gia khẽ giật mình.
Thiên Thần Luân Hồi híp mắt.
Chỉ thấy, không gian xung quanh thân thể Thiên Thần Luân Hồi vặn vẹo.
Một bóng người gầy gò nổi lên.
Bóng người kia mang theo một cái Hắc Oa.
Lời vừa nói ra.
Hắc Oa vung lên.
Trong nháy mắt đã đập tới mặt Thiên Thần Luân Hồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận