Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2214: Minh Khôi lão tổ… chân chính (2)

Notice: Undefined offset: 196
Rầm rầm.
Mông nện xuống mặt đất, liên tục bị đẩy lùi làm cho bụi đất bị dồn thành một ngọn núi nhỏ ở sau lưng.
Tiểu Bạch nâng cái tay như cái quạt hương bồ lên gãi đầu.
Bộ Phương nhìn dáng vẻ Tiểu Bạch, lại chuyển tầm mắt về chỗ kia.
Ở đó.
Trên mặt đất có máu tươi chảy ra.
Máu tươi ào ạt chảy ra, tràn lan trên mặt đất hình thành một cái trận pháp bằng máu.
Năng lượng bùng nổ bên trong trận pháp.
Sau đó.
Một đạo huyết sắc quang trụ vọt lên từ chỗ đó.
Ánh sáng bên trong cột máu, ẩn hiện một cái bóng mờ ảo đang từ từ lộ ra.
Bóng hình kia, uyển chuyển, trẻ trung, hoạt bát.
Nhan sắc không được coi là mỹ miều, trên đầu đầy máu, trên người mặc áo giáp bằng kim loại, bó sát quanh thân, trùm khít bộ ngực đẫy đà, cặp mông vểnh cao, dáng người lộ ra khiến cho người ta phải sững sờ.
Người này là ai?
Bộ Phương sửng sốt.
Tất cả mọi người cũng ngẩn ra, bao gồm cả nhóm Đại Thánh của Minh Ngục vẫn đang ngồi xem.
Từ trên thi thể của Minh Khôi lão tổ xuất hiện một thiếu nữ trẻ tuổi, hoạt bát, trái lại có mấy phần giống với Địa Minh Khôi lúc trước.
Có điều, dáng người của thiếu nữ này hơi kém hơn một chút so với dáng người như ma quỷ của Địa Minh Khôi.
Chính xác thì đó là ở gương mặt.
Trên gương mặt có sinh khí, chứng tỏ thiếu nữ này là người thật, không phải là khôi lỗi.
Huyết sắc quang trụ biến mất.
Máu trên đầu thiếu nữ chảy xuống, mị hoặc từ đôi mắt toát ra.
Đôi môi đỏ của nàng nhếch lên, chiếc lưỡi mềm mại duỗi ra, liếm nhẹ trên bờ môi.
Thiếu nữ nói:
- Bao nhiêu năm rồi… Ta đã sớm quên mất cái thân thể này.
Giọng nói có vẻ trưởng thành, mang theo âm điệu nũng nịu.
Thiếu nữ nhìn Bộ Phương, giống như đang giận dỗi nói:
- Ngươi, cái tiểu đầu bếp này… Không hổ là người kế thừa của kẻ kia, luôn phá hỏng chuyện tốt của ta.
Thiếu nữ giống như đang tức giận, bĩu môi, vẻ mặt không vui nói:
- Địa Minh Khôi, Nhân Minh Khôi,.. Ngươi đều đập ta nát bét, tất cả đều là kiệt tác của ta đấy.
Thiếu nữ thở dài một hơi:
- Còn có Thiên Minh Khôi… thật vất vả mới tạo ra được, thế mà ngươi cũng lại phá hỏng.
Im lặng một lúc lâu.
Sau đó con ngươi đảo một lượt, rồi rơi xuống người Bộ Phương.
Sát ý kinh người đột nhiên bùng nổ.
Nét đẹp lúc đầu trên mặt cũng chuyển thành vẻ dữ tợn khiến người ta phải giật mình.
- Vì sao ngươi… lại phiền như thế hả?
Rầm!
Một tiếng nổ lớn.
Trên người thiếu nữ lộ ra uy áp khủng khiếp.
Trên đỉnh đầu dường như có một cái Tiểu Thế Giới đang hạ xuống, trong Tiểu Thế Giới này có rất nhiều khôi lỗi.
Trong chớp mắt.
Thiếu nữ mặc áo giáp bằng kim loại tiến đến gần Bộ Phương.
Xuất hiện ở trước mặt Bộ Phương.
Bàn tay biến thành móng vuốt đột ngột vồ về phía lồng ngực của Bộ Phương, ý định muốn móc tim Bộ Phương ra.
Uy thế đột nhiên bùng nổ.
Trong nháy mắt, từ thiếu nữ xinh đẹp trở thành độc phụ tàn nhẫn, cảnh tượng làm cho mọi người khiếp sợ.
Tất cả mọi người đều đồng loạt hít sâu vào một hơi.
Quá kinh khủng, quá mạnh!
Uy áp này mạnh hơn gấp mấy lần so với Minh Khôi lão tổ trước đó!
Ánh mắt Bộ Phương khẽ co lại.
Cơ thể hắn khẽ dịch chuyển.
Muốn tránh né.
Nhưng lại không kịp.
Sau đó bị móng vuốt này vồ trúng ngực.
Rầm!
Tước vũ bào vô địch bạo phát, âm thanh Tước Đề vang lên, vang vọng khắp không trung.
Bầu không khí đột nhiên ngưng lại trong chớp mắt.
Vẻ mặt thiếu nữ dữ tợn, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
Có điều, hình như nàng hơi ngẩn người, giống như đang nghi ngờ vì sao nhất trảo Tử Tương lại không móc được tim của Bộ Phương.
Một lần nữa thiếu nữ trở lại dáng vẻ hờn dỗi, nói ra:
- Đập vỡ Minh Khôi của ta, phá hỏng Nhân Minh Khôi của ta, khiến cho ta muốn xem tim của ngươi… có thể đen tối đến mức nào?
Bộ Phương khẽ thở hắt ra.
Ánh mắt chiếu lên người thiếu nữ này.
Nhướn mày, hỏi:
- Ngươi là… Minh Khôi lão tổ sao?
Bản thân chém chết người trước đó là… Nhân Minh Khôi à?
Minh Khôi lão tổ từng tự hào khoe khoang hắn có ba cái khôi lỗi tốt nhất, Thiên Minh Khôi, Địa Minh Khôi và Nhân Minh Khôi.
Hoá ra cái gọi là Nhân Minh Khôi này là khôi lỗi ẩn giấu chân thân của Minh Khôi lão tổ mà thôi!
Thiếu nữ bị Bộ Phương vạch trần thân phận.
Dường như có hơi thẹn thùng, gương mặt ửng hồng, bàn tay đang nện xuống ngực Bộ Phương cũng khẽ khàng vuốt ve.
Giống như đang đánh yêu lên lồng ngực vậy.
Đột nhiên.
Giọng nói lạnh lẽo quỷ dị của nàng lại vang lên.
Đến gần bên tai Bộ Phương thở ra:
- Đúng vậy… Ta chính là… Minh Khôi lão tổ.
Cười lạnh nói ra:
- Chết đi.
Khí tức khủng khiếp trên người Minh Khôi lão tổ lại bùng nổ một lần nữa, như muốn nghiền nát Bộ Phương xuống mặt đất.
Nhất trảo… lại tiến về phía lồng ngực của Bộ Phương.
Lần này… Không có sự bảo vệ của tước vũ bào vô địch.
Cùng lúc đó.
Trong tinh thần hải của Bộ Phương.
Một tiếng Tước Đề to rõ vang lên.
Tiếng Tước Đề uyển chuyển mà du dương, giống như cao vút lên chín tầng mây.
Giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng của Chu Tước vang lên:
- Con chó cái này! Tiểu ký chủ… để ta ra tay!
Vẻ mặt Bộ Phương thoáng ngẩn ra.
Hình như chưa bao giờ để cho Chu Tước chiếm hữu, ra tay như thế nào, không nghĩ rằng lần này Chu Tước lại chủ động đề bạt bản thân.
Vì thế mà Bộ Phương cũng không từ chối.
Rầm!
Vẻ điên cuồng hiện hữu trên gương mặt thiếu nữ, nhất trảo chộp về phía lồng ngực của Bộ Phương, lè lưỡi liếm láp đôi môi, bộ dáng kỳ quái.
Đột nhiên.
Cái tay giơ lên.
Đột ngột giữ chặt móng vuốt của nàng, khiến cho thiếu nữ phải sửng sốt.
Ngẩng đầu lên thì thấy mái tóc màu đen của Bộ Phương lấy tốc độ của mắt thường cũng thấy đang dần chuyển sang màu đỏ.
Trên gương mặt chữ điền của Bộ Phương lộ ra vẻ mị hoặc.
- Tiểu Biểu Tạp (*con chó cái)… để lão nương đến chăm sóc cho ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận