Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3067: Một đóa hoa trong hư vô (1)

Nam tử không mặt kia thật sự quá mạnh!
Nồi Hỗn Độn của Bộ Phương thậm chí còn có uy lực mạnh hơn cả một kích của Công Tước, thế mà kết quả chỉ làm gãy một ngón tay của nam tử kia. Ở cái tầng thứ tồn tại này thì thương thế vốn dĩ chẳng là gì cả. Trong nháy mắt vết thương kia của hắn đã có thể khôi phục lại.
Một khi hắn khôi phục lại rồi thì sẽ xuất hiện một vòng tiến công mới! Khí tức khủng bố tràn ngập, cuốn lên năng lượng kinh khủng. Trời đất trong thời khắc này dường như cũng trở nên ảm đạm!
Bảy trường mâu Tội Ác. Sức mạnh Tội Ác này là tinh thuần, uy lực vô cùng cường đại, Bộ Phương hiểu rất rõ. Hoặc có thể nói đó là sức mạnh thuộc về Hồn Thần. Nó tương đương với sức mạnh Nguyền Rủa nguyên thuần của Nữ Vương Nguyền Rủa.
Uỳnh!
Bảy trường mâu Tội Ác nhắm ngay về phía Bộ Phương, bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên yên ắng đến lạ. Ánh mắt hắn thít chặt. Chỉ trong một nháy mắt mà khí tức của Bộ Phương đột nhiên biến hóa, Kỳ Lân chiếm hữu!
Tuy Kỳ Lân chiếm hữu cũng khó có thể đối phó với nam tử kia nhưng chí ít còn có thể có đường lui, có năng lực phản ứng.
Xoẹt một tiếng, Tiểu Bạch thoát được sự trói buộc của sức mạnh kia, mắt cơ giới lấp lóe. Tiểu Bạch giơ tay lên, hóa thành ống pháo, bắn ra tia xạ tuyến màu tím. Hai tia xạ tuyến như hóa thành trường long phóng về phía nam tử không mặt kia.
Tuy nam tử kia chỉ có một tay nhưng hắn rất nhẹ nhàng giơ một ngón lên chỉ ra, một cây trường mâu có sức mạnh Tội Ác bao quanh phóng lên, đụng vào xạ tuyến của Tiểu Bạch.
Trường mâu không ngừng áp bách, Tiểu Bạch liên tục lùi về phía sau. Mà một bên khác, nam tử không mặt vẫn thôi động những trường mâu khác phóng về phía Bộ Phương.
Tiếng nổ ầm vang! Hư không liên tục băng tán vỡ ra!
Sáu cái trường mâu tới gần Bộ Phương trong tích tắc. Bộ Phương bị Kỳ Lân chiếm hữu ngưng tụ ánh mắt, sau đó phát ra tiếng rít. Sau lưng có hư ảnh Kỳ Lân khổng lồ nổi lên, khí tức đáng sợ xông về phía trước, phóng về phía những cái trường mâu kia.
Uỳnh!
Móng vuốt của Kỳ Lân lao về phía trường mâu Tội Ác, trong nháy mắt năng lượng xuyên thủng bắn tung tóe.
Trong Tinh Thần Hải, ánh mắt Bộ Phương thít chặt, mấy Khí Linh khác cũng lơ lửng…
- Tiểu chủ ký sinh… đánh không lại đâu!
Thần Long nói ra.
- Để cho ta, trong mắt Bạch Hổ ta, tất cả đều là rác rưởi.
Bạch Hổ kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
- Tới đi, Kỳ Lân lão đại còn không gánh được, ngươi đi lên chỉ có chết trong nháy mắt.
Thần Long trợn mắt với Bạch Hổ một cái. Nhưng hắn chỉ nói sự thật mà thôi.
Bộ Phương thì không nói gì, chú ý trận chiến bên ngoài. Mấy cây trường mâu kia bức Kỳ Lân tới cực hạn. Nồi Huyền Vũ, muỗng Kỳ Thiên, Thiên Lò Bạch Hổ đều cùng nhau trùng kích, cũng khó khăn lắm mới chống lại được một cây trường mâu.
Trong hư không, nam tử kia nghiêng đầu nhìn thấy Bộ Phương chống cự thì có chút ngạc nhiên. Rất nhiều người cũng giật mình. Dù sao thì thực lực của Bộ Phương cũng chỉ là Thánh Nhân Đại Đạo, thế mà có thể cầm cự lâu như vậy. Phải biết, nam tử trước mắt này còn có thể diệt một Công Tước trong nháy mắt.
Uỳnh!
Bộ Phương bị Kỳ Lân chiếm hữu rơi trên mặt đất.
Mặt đất nứt ra, từng cây trường mâu đâm xuống giống như hóa thành nhà tù ghim hắn vào trong đó.
Tiểu Hồ nhảy vọt ra, phi tốc lao đến. Hé miệng, từng viên Hồn Hoàn bắn ra, trực tiếp lao về phía nam tử không mặt. Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp cũng nhanh chóng xuất thủ. Hậu Thổ và Tiểu Loli tìm một chỗ trốn đi. Bọn họ không xông lên ngăn cản.
Uỳnh!
Trường mâu Tội Ác tán đi, một lần nữa ngưng tụ xung quanh thân thể nam tử không mặt. Kỳ Lân chiếm hữu biến mất, Bộ Phương thở hồng hộc đứng lên. Tiểu Hồ nhả khói xanh, bất lực ghé vào Bộ Phương. Minh Vương Nhĩ Cáp và Cẩu Gia cũng phi tới, cùng nhau đối đầu.
Áp lực quá lớn!
Khí tức thuộc về cánh tay kia khiến Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp run rẩy từ tận sâu trong nội tâm.
- Kết thúc đi!
Trong hư không, A Hồn nắm chắc thắng lợi trong tay. Đối mặt với đại nhân thì những người này đều không được tính là gì. Nếu đại nhân đã động thủ thì tất cả mọi thứ đều bị hủy diệt! Bây giờ đại nhân còn chưa thèm dùng toàn lực.
Ba Đại Hồn Chủ cũng hưng phấn vô cùng, phát ra tiếng cười lớn. Chiến thắng đã định rồi, không ngờ đại nhân lại thức tỉnh.
Uỳnh…
Nam tử không mặt kia giơ tay lên. Năm ngón tay chậm rãi đẩy ra, giống như đánh một cái rung động tất cả. Bảy trường mâu Tội Ác lại gào thét mà đến.
Ánh mắt Bộ Phương ngưng tụ, đám người Cẩu Gia cũng cảm nhận được áp lực đang gia tăng. Quý tộc Thành Hư Vô sớm đã tuyệt vọng.
Làm sao bây giờ? Thời gian không có Nữ Vương Nguyền Rủa đúng là quá khó khăn!
Uỳnh!
Bảy trường mâu Tội Ác phóng như bay tới, xung quanh vô cùng yên tĩnh. Từng chút từng chút một mà tới gần Bộ Phương.
Đột nhiên, cung Nữ Vương Nguyền Rủa sau lưng Bộ Phương truyền đến tiếng đinh tai nhức óc! Thể xác và tinh thần tất cả mọi người đều chấn động!
Cửa lớn bay ngược ra, phóng về phía bảy trường mâu Tội Ác, va chạm rồi vỡ nát trong tích tắc. Tốc độ của trường mâu vẫn không hề chậm lại.
Một chiếc thuyền U Minh chậm rãi bay đến, hư không vang lên tiếng két chói tai.
Uỳnh!
Bảy trường mâu Tội Ác tới gần, lơ lửng trong hư không. Tiểu U chắp lấy tay đứng trên boong thuyền, trường bào màu đen tung bay trong gió, sắc mặt nàng vô cùng lạnh lùng, ngăn cản trước người Bộ Phương.
Bảy trường mâu Tội Ác bị đẩy lùi bay về phía nam tử không mặt kia.
Ánh mắt A Hồn co rụt lại, đỏ quạnh trong chốc lát.
Là Tiểu U! Lại là Tiểu U! Đáng chết! Vị trí đó đáng ra phải thuộc về nàng!
A Hồn vô cùng ghen ghét!
Đám quý tộc Thành Hư Vô thấy cảnh này đều hưng phấn quỳ sát xuống như nhìn thấy hi vọng.
Không sai, bọn hắn không có Nữ Vương Nguyền Rủa, nhưng vẫn còn Tiểu U mà! Tiểu U đã kế thừa ý chí của Nữ Vương, thực lực hẳn là đủ để chống đỡ được nam tử kia!
- Cút!
Tiểu U đứng trên thuyền U Minh, chắp lấy tay, đôi mắt đen nhánh, mi tâm có Tinh Thạch màu lục, vô cùng tà dị.
Uỳnh!
Tinh Thạch như sáng lên, sau đó một con Rắn Nguyền Rủa khổng lồ gào thét phóng vọt lên. Rắn Nguyền Rủa này khác với lúc trước, sinh động như thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận