Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3201: Đại kết cục (1)

Nên tính sổ rồi…
Bộ Phương nhàn nhạt nói ra câu này như đang nói chuyện phiếm ở nhà, không mang theo bất kỳ ngữ khí giận dữ nào.
Đây là Vũ Trụ Hồn Ma, là địa bàn của Hồn Thần. Nhưng Hồn Thần bây giờ đã là quá khứ. Bây giờ Vũ Trụ Hồn Ma hoàn toàn bị Trù Thần chiếm cứ.
Ngàn hoa nở rộ trong tinh không. Mọi thứ đều vô cùng hài hòa, không khác lúc Bộ Phương rời khỏi đây là bao nhiêu.
Trù Thần cũng không tác động thay đổi gì Vũ Trụ Hồn Ma, bây giờ trước mắt của hắn cũng không phải chỉ là một cái Vũ Trụ Hồn Ma nhỏ bé. Tất cả thế gian đều bị vô tình của hắn kiểm soát.
Trù Thần mở mắt nhìn Bộ Phương, hắn cũng không quá kinh ngạc trước sự xuất hiện của Bộ Phương, giống như là hắn đã sớm đoán ra được.
Đương nhiên, cũng có thể là với tầng thứ này của Trù Thần thì hắn cũng sẽ không thấy kinh ngạc với bất cứ chuyện gì.
Hắn nhìn Bộ Phương, trên mặt Bộ Phương là một nụ cười ôn hòa. Không thể tưởng tượng được Bộ Phương rất hiếm khi nở nụ cười bây giờ lại cười tươi như thế, thật sự có chút khiến người ta khó thích ứng.
Hắn chậm rãi bước đi trong hư không. Từng bông hoa trong Vũ Trụ Hồn Ma dưới bước đi của hắn đều như đang tranh nhau đua sắc. Những sinh linh hoa cỏ này đều là do hắn gieo trồng. Một món ăn nấu ra là trăm hoa đua nở. Tuy lúc đó hắn vẫn chưa đạt tới tầng thứ của Trù Thần.
Nhưng Trù Thần cũng không phá hỏng tất cả… cũng khiến Bộ Phương có chút kinh ngạc.
Toàn bộ Vũ Trụ Hồn Ma đều vô cùng yên tĩnh. Hồn Thần chết đi, những Hồn Ma mà Hồn Thần sinh ra cũng hóa thành hắc khí mà tiêu tán giữa thế gian. Hồn Ma ở trong hành tinh mà Bộ Phương phong ấn cũng biến mất không thấy gì nữa.
Vũ Trụ Hồn Ma bây giờ tràn đầy sức sống, nhưng trừ Bộ Phương và Trù Thần ra thì toàn bộ đất trời vô cùng yên tĩnh, hoặc có thể nói là tịch mịch.
Một nơi tịch mịch thế này trở thành chiến trường của Trù Thần và Bộ Phương đúng là không tệ.
Bên ngoài Vũ Trụ Hồn Ma, hư không ầm vang từng đôi mắt to nổi lên nhìn chăm chú trận chiến trước mắt. Những đôi mắt là của đám cường giả Nguyên Thủy Thiên Tôn, Giáo Chủ Thông Thiên, Cẩu Gia đang tò mò quan sát.
Bộ Phương không để cho bọn hắn vào. Đây là ân oán giữa Bộ Phương và Trù Thần, Bộ Phương muốn tự giải quyết.
Trù Thần đương nhiên cảm nhận được những ánh mắt nhìn trộm kia, cũng không có biểu cảm gì.
- Không hổ là tiểu tử dưới sự chỉ đạo dạy dỗ của ta, có thể đi tới bước cuối cùng của con đường trù dạo.
Trù Thần thản nhiên nói. Nếu như Bộ Phương không có thiên phú chắc chắn hệ thống Trù Thần sẽ không lựa chọn, cũng không thể trở thành mấu chốt quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn.
- Ngươi trốn vào trong cái hố đen vũ trụ kia, ta còn tưởng là ngươi đã hóa thành cát bụi rồi chứ.
Trù Thần lắc đầu, hắn chắp lấy tay chậm rãi cất bước. Khí tức của hắn quá mạnh, dường như toàn bộ Vũ Trụ Hồn Ma cũng không thể chịu được. Đạo vô tình đại thành đã đạt tới tu vi Tổ Thần đỉnh phong, Trù Thần đương nhiên có thể xưng là vô địch.
Trong nháy mắt Trù Thần đã xuất hiện trước mặt Bộ Phương. Khoảng cách nghìn vạn dặm đối với hắn mà nói chỉ trong nháy mắt.
Trù Thần nhàn nhạt đối mặt với Bộ Phương, hắn đã biến thành hình dáng rất trẻ. Da thịt như ngọc, đôi mắt như bảo thạch. Tuy hắn vô tình nhưng trên thân lại tràn đầy sức sống.
Trù Thần và Bộ Phương nhìn nhau, ánh mắt tới gần như muốn dính vào nhau. Sau một lúc thì Trù Thần cười khẽ.
- Cũng không ngờ là ngươi lại tìm được con được riêng của đạo hữu tình.
Trù Thần nói.
Bộ Phương lắc đầu, nhìn đối phương.
- Vô tình cũng là hữu tình… thật ra ta cảm thấy đạo hữu tình bao gồm cả đạo vô tình.
Bộ Phương chân thành nói.
- Cuồng vọng!
Ánh mắt Trù Thần trở nên nghiêm túc.
Uỳnh!
Trù Thần tức giận, khí tức đáng sợ bạo phát trong nháy mắt. Thân thể hắn bắn ra, năng lượng đáng sợ nổ tung đến chói mắt. Nhóm cường giả đang nhìn trộm thì cảm thấy khủng bố, không dám thở mạnh.
So với Trù Thần lúc mới đột phá thì Trù Thần bây giờ còn mạnh hơn. Hào quang dần dần thu lại, tất cả những người đang quan sát đều hít vào một hơi lạnh.
Toàn bộ Hồn Ma đều hóa thành phế tích. Những bông hoa nở rộ và từng món ăn trong từng hành tinh đều vỡ nát. Chỉ trong một ý niệm mà phá hủy toàn bộ một Vũ Trụ. May thay là Vũ Trụ Hồn Ma không có bất kỳ sinh linh nào.
Hào quang thu lại, Bộ Phương lơ lửng trong hư không. Tóc tai bù xù, trường bào tung bay, không hệ bị khí tức của Trù Thần đả thương.
Trù Thần hơi sững sờ. Không chỉ Trù Thần mà nhóm cường giả đang quan sát ở phía xa cũng thở ra một hơi, không sao thì tốt rồi. Bọn hắn đúng là sợ Bộ Phương đối mặt với Trù Thần sẽ bị giết chết chỉ bằng một chiêu.
Nhìn bộ dạng này của Bộ Phương có lẽ bước đi cuối cùng đã vươn tới cảnh giới Tổ Thần rồi! Đúng là yêu nghiệt!
Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp đều không khỏi cảm thán. Bọn hắn hồi tưởng lại quá trình trưởng thành của Bộ Phương, quả như là như một giấc mộng.
- Thú vị…
Trù Thần nhìn Bộ Phương nói.
Bộ Phương lắc đầu, tóc tai bù xù, tước vũ bào tung bay.
Tước vũ bào của Trù Thần màu đỏ thẫm. Tước vũ bào của Bộ Phương lại là đỏ trắng đan xen nhau, nhìn qua thì có vẻ tương tự.
Sắc mặt Trù Thần vô cùng lạnh lùng, cong ngón búng ra. Ngay sau đó, bộ Trù Thần nổi lên, nhóm Khí Linh hóa thành tia sáng phóng thẳng về phía Bộ Phương. Ngũ Đại Khí Linh mang khí tức của Tổ Thần bức ép lao tới. Đã từng kề vai chiến đấu với Bộ Phương, nhưng bây giờ lại trở thành vũ khí vô tình của Trù Thần.
Bộ Phương thở dài một hơi, ánh mắt phức tạp nhìn những người bạn cũ. Hắn giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ một cái. Làn sóng năng lượng khuếch tán. Nhóm Khí Linh đang trùng kích đến nhất thời bất động trong hư không.
- Ngươi sáng lập ra nhóm Khí Linh nhưng lại tước đi tình cảm, bây giờ để ta chính thức tìm lại tình cảm trong nhóm Khí Linh một lần nữa.
Bộ Phương nói. Vừa nói xong thì thân thể Bộ Phương hóa thành vệt sáng vượt ngang qua nhóm Khí Linh, điểm lần lượt lên mi tâm. Nhóm Khí Linh băng lãnh vô tình nhất thời sáng mắt lên, giống như có cơn sóng khuếch tán qua thân thể.
Uỳnh…
Khí Linh biến mất, hóa thành từng hào quang. Long Cốt thái đao, tước vũ bào, muỗng Kỳ Thiên, nồi Huyền Vũ, Thiên Lò Bạch Hổ đều xuất hiện sau lưng Bộ Phương.
Nhưng Bộ Phương không giữ lại mà trong nháy mắt bộ Trù Thần đã tách ra, xông ra khỏi Vũ Trụ Hồn Ma mà tản ra khắp các Vũ Trụ.
Hư không lại trở nên an tĩnh, chỉ còn lại Bộ Phương và Trù Thần lơ lửng trong không trung. Gặp một chiêu phá một chiêu, giằng co một lúc trận chiến lại tiếp tục.
- Ta và ngươi là đầu bếp, vậy thì dùng cách của đầu bếp để giải quyết đi. Không phải ngươi nói thế gian chỉ cần một Trù Thần thôi sao?
Bộ Phương nói, Trù Thần gật gật đầu.
Bộ Phương ngồi xếp bằng trong hư không.
- Vậy… tiến hành trù đấu?
Trù Thần không từ chối, cũng chậm rãi ngồi xếp bằng trong hư không đối diện với Bộ Phương. Trù Thần nhìn Bộ Phương, sau đó giơ tay lên.
Uỳnh!
Đất trời thời khắc này đều sáng chói, mọi nơi như phản chiếu hình ảnh của hai người.
- Ngươi và ta trù đấu, há lại không có ai chứng kiến? Ta muốn cho cả thế gian này được tận mắt nhìn thấy phong thái của Trù Thần!
Trù Thần nói.
Tất cả các cường giả của Đại Thế Giới, Tiểu Thế Giới, Đại Vũ Trụ, Tiểu Vũ Trụ đều ngẩng đầu nhìn lên trời cao mênh mông. Trên bầu trời phản chiếu hình ảnh Bộ Phương và Trù Thần.
Nhìn thấy Trù Thần, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt! Bọn hắn đã ăn món ăn Trù Thần, cũng đi theo đạo vô tình. Trù Thần chính là Thần duy nhất, đức tin duy nhất trong lòng bọn hắn!
Bộ Phương liếc nhìn một chút là đã thấu tất cả, hắn quay đầu nhìn ra ngoài Vũ Trụ Hồn Ma. Ở đó có những người thân thiết nhất của hắn là Tiểu U, Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Tiểu Hồ, Tiểu Tôm đều đang chăm chú quan sát hắn. Trong mắt mọi người mang theo sự lo lắng, chờ mong, còn có hy vọng cuối cùng.
Cảm nhận được ánh mắt của những người bạn, Bộ Phương giơ tay lên, hơi nhếch miệng cười một cái, sau đó búng tay.
Ánh sáng bao trùm, ngay sau đó toàn bộ Vũ Trụ Hồn Ma đều biến mất. Bộ Phương xuất hiện ở nhà bếp trong quán ăn Phương Phương. Ánh mắt Trù Thần vô tình, vung tay lên cũng xuất hiện trong một nhà bếp.
Tất cả mọi người đều quan sát, trận trù đấu chấn động đất trời lại bắt đầu một cách yên tĩnh.
Trù Thần vô tình, hắn sẽ dùng đạo vô tình cực hạn để nấu ra một món ăn, đây chắc chắn là món ăn mà hắc tâm đắc nhất cuộc đời. Bộ Phương thì dịu dàng, trong đôi mắt hắn hiện rõ mồn một hình ảnh bắt đầu từ Đế Quốc Thanh Phong. Sau đó hắn chậm rãi nắm một thành thái đao bình thường.
Quá trình nấu nướng cũng diễn ra không quá lâu. Trù Thần nhanh chóng hoàn thành món ăn của mình. Hắn dùng thủ pháp cao thâm nhất, nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp nhất để nấu ra một món ăn. Ánh mắt của tất cả mọi người đều bị món ăn này hấp dẫn.
Bộ Phương nhìn Trù Thần bằng ánh mắt phức tạp, đó là trù nghệ mà hắn từng theo đuổi. Dùng thủ pháp cao thâm nhất, nguyên liệu nấu ăn đỉnh nhất để nấu ra món ăn Trù Thần. Đáng tiếc hắn không làm được, mà chỉ có Trù Thần đang thể hiện trước mặt hắn.
Nhưng Bộ Phương cũng không tự ti với năng lực của mình. Mặc dù hắn không thể đạt tới cảnh giới mà hắn từng theo đuổi. Nhưng bây giờ thông qua hữu tình hắn đã đạt tới cảnh giới như vậy. Chỉ là không có kỹ xảo hoa lệ, không có nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp.
Bộ Phương làm một món sủi cảo bình thường, giống như món sủi cảo của Trù Thần suýt nữa đánh vỡ lòng tin của hắn. Bây giờ Bộ Phương cũng dùng sủi cảo để phản kích.
Món ăn hoàn thành, lơ lửng trong hư không. Món ăn của Trù Thần tỏa ra hào quang sáng chói, mùi thơm nồng đậm khuếch tán khắp nơi khiến cho mọi người không khỏi trầm luân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận