Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1248: Thi thể của Ma Chủ mạnh nhất (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cường giả Ma Hạt Tộc lớn tiếng quát.
Lúc này, sát khí của hắn đối với Bộ Phương đã lên đến cực điểm.
Bùm bùm bùm!
Thân hình của cường giả Ma Hạt Tộc bất ngờ xông ra, nhanh chóng leo lên trên cầu thang, chỉ trong chốc lát đã lao tới trên cầu thang, gầm lên một tiếng đầy giận dữ với Bộ Phương!
- Nhân loại chết tiệt, bổn tôn muốn vặn gãy đầu của ngươi!
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, ánh mắt dửng dưng nhìn đại hán Ma Hạt Tộc kia đang đánh về phía hắn.
Một ánh sáng vàng lóe lên..
Ánh đao sắc bén.
Thân hình của Ngao Bạch tóc vàng đã đáp xuống bên cạnh Bộ Phương, song đao mãnh mẽ quét ngang qua, đẩy lùi cường giả Ma Hạt Tộc.
Trong cung điện bằng đồng này, lực chiến đấu của bọn họ đều bị suy yếu, chỉ có thể sử dụng lực lượng thân thể mà không thể sử dụng trình độ chân khí.
Vì vậy, Ngao Bạch nhờ có song đao nên ưu thế cũng lớn hơn rất nhiều.
- Giết ta... con bọ cạp thối tha nhà ngươi, lão tử không đội trời chung với ngươi!
Ngao Bạch cầm song đao, nhìn hán tử Ma Hạt Tộc với ánh mắt lạnh như băng mà nói.
- Chít chít chít... Chỉ dựa vào các ngươi sao? Vừa hay... Bổn tôn đều giải quyết hết các ngươi tại đây thì cơ duyên này sẽ thuộc về bổn tôn!
Cường giả Ma Hạt Tộc lạnh lùng nói.
Chiếc đuôi bò cạp của hắn rủ ngược xuống, thế nhưng phần móc câu của chiếc đuôi đó lại hơi bẻ cong.
Bùm!
Bàn chân đạp một phát thật mạnh trên mặt đất, cả người của hắn bắn ra.
Thần hình của cường giả Ma Hạt Tộc đè thấp, cái đuôi vểnh lên, tựa như một cái mũi tên sắc bén đang nhắm thẳng vào kẻ thù, chuẩn bị bắn ra một đòn chí mạng.
- Tuy rằng tên nhân loại nhà ngươi quá yếu ớt, tuy nhiên lại biết dùng Tôm Huyết Long để cứu bổn Thái Tử, cũng coi như có chút thông minh, ngươi đã cứu bổn Thái Tử, vậy thì bổn Thái Tử cũng sẽ có ơn tất báo, sẽ không để cho một con bọ cạp hôi hám làm hại tới ngươi.
Ngao Bạch nói với vẻ ngạo nghễ.
Song đao màu vàng bắt đầu múa máy, thân hình hắn lao tới đánh nhau với cường giả Ma Hạt Tộc ở phía xa kia.
Không có chân khí bắn ra, cũng không hề có năng lượng bùng nổ, mà chỉ có sự va chạm giữa hai thân thể.
Bộ Phương nhìn hai người chiến đấu với vẻ mặt không có chút cảm xúc, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó xoay người đi về phía cung điện bằng đồng ở đằng xa.
Khi tới gần cung điện bằng đồng.
Một bóng người cao lớn đang quỳ xuống phía trước cung điện đó.
Bộ Phương nhìn sang với ánh mắt chăm chú, phát hiện bóng người đang quỳ gối kia người mang theo một cỗ uy áp kinh khủng trên người, uy áp đó khiến trái tim của Bộ Phương đều co rút lại.
Bởi vì hắn phát hiện uy áp trên người của gia hỏa này còn kinh khủng hơn cả Huyết Chúc Long mà hắn gặp được ở bên trong Khư Ngục vào lúc trước!
Điều này càng khiến Bộ Phương tò mò hơn...
Gia hỏa này... Rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Lẽ nào, hắn cũng là cường giả đỉnh cao trong Minh Khư giống như Cẩu Gia sao?
Nhưng tại sao một cường giả đỉnh cao như vậy mà lại quỳ gối ở chỗ này chứ?
Hơn nữa lại không có sức sống, giống như đã hoàn toàn chết đi vậy.
Khí tức của cường giả quỳ gối này quá mức kinh người, khi tới gần thân ảnh này trong phạm vi một thước, Bộ Phương sẽ cảm thấy một mối đe dọa khủng khiếp.
Cảm giác nguy hiểm này khiến cho Bộ Phương phải dừng lại.
Mặc dù hắn có áo choàng lông vũ vô địch trên người, nhưng hắn không muốn lãng phí sự vô địch này một cách vô ích.
Bộ Phương đảo mắt một cái, tầm mắt đã rơi vào trên một chén đồ ăn ở bên trong cánh cửa bằng đồng kia.
Lúc trước, hắn đã nhìn thấy món ăn này.
Hương thơm ngào ngạt khiến cho tâm trí của người ta đều đắm chìm vào trong đó.
Nhưng khi Bộ Phương tập trung bắt đầu quan sát món ăn một cách chăm chú, đôi mắt của hắn đều bất giác co rút lại.
Bởi vì món ăn này không phải là món ăn quá khó nấu, mà là một món mì vô cùng đơn giản.
Hay nói cách khách... đây là một bát Mì Dương Xuân.
Một bát Mì Dương Xuân sao?
Sắc mặt của Bộ Phương có chút kỳ lạ.
Tại sao lại có một bát Mì Dương Xuân để trước cửa cung điện bằng đồng này vậy?
Chẳng lẽ, cường giả trong Minh Khư này lại quỳ gối ở đây chỉ vì một bát Mì Dương Xuân này sao?
Bộ Phương nhíu mày.
Hắn tiến lại gần cung điện bằng đồng.
Giơ tay lên, đưa tay về phía bát Mì Dương Xuân.
Tuy nhiên, khi tay của hắn duỗi ra vừa mới chạm vào cánh cửa bằng đồng thì một làn sóng dập dờn bỗng xuất hiện, bên trong đã không còn gì cả.
Bát mì kia giống như một cảnh tượng huyền ảo, hoàn toàn không thể chạm vào nó.
Chuyện gì thế này?
Bộ Phương lông mày nhíu chặt hơn.
- Hệ thống... Bát mì này... Là như thế nào?
Bộ Phương yên lặng dò hỏi trong lòng.
- Trình độ hiện tại của ký chủ quá thấp, không có quyền để biết.
Lần này, hệ thống phản hồi rất nhanh chóng, ngay lập tức, một giọng nói nghiêm túc khô khan vang lên.
Cấp độ quá thấp hả?
Hai mắt của Bộ Phương nheo lại, cấp bậc của hắn mà vẫn còn quá thấp sao?
- A a a! !
Một tiếng gào rú vang lên!
Bộ Phương giật nảy mình.
Hắn bất ngờ quay đầu nhìn phía đằng sau.
Chỉ thấy chỗ đó, cường giả Ma Hạt Tộc không biết đã xuất hiện ở gần nơi mà vị cường giả Minh Khư kia đang quỳ xuống từ bao giờ.
Hai mắt của hắn như muốn nổ tung, tràn đầy ngạc nhiên và phấn khích!
Hắn ôm lấy đầu của mình, cười một cách điên cuồng với vẻ thích thú!
- Tìm được rồi! Vậy mà lại tìm được thật sự rồi!
- Ha ha ha... ! Ta sắp bước lên đỉnh cao của cuộc đời rồi! Ta đã tìm được thi thể của Ma Chủ mạnh nhất Khư Ngục rồi... !
Cường giả Ma Hạt Tộc cười ra nước mắt.
Vẻ mặt của Ngao Bạch chợt sững sờ, Bộ Phương cũng hơi ngây người ra.
Chỉ thấy sau khi gã cường giả Ma Hạt Tộc cười no nê chê chán xong, đột nhiên khoát tay một cái thật mạnh, một quả cầu cực lớn màu đen nổi lên trong tay hắn, minh khí dồi dào bên trong quả cầu vô cùng nồng đậm!
Vỗ xuống một cái thật mạnh làm cho minh khí lập tức nứt vỡ!
Thập Vạn Đại Xuyên ở Nam Cương.
Từng vị cường giả Thiên Hư đang ngồi xếp bằng trên cây Mạn Ma La to lớn, uốn lượn, vươn cao lên trời kia đột nhiên mở mắt ra.
Từng luồng hắc khí ngút trời trong mắt bọn họ đang lượn lờ xoay quanh.
- Gì cơ? Đây là... Có người đã tìm được Ma Chủ mạnh nhất rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận