Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1441: Đồng Trình huynh, cùng nhau ăn chứ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cái hương vị quái quỷ gì thế này?!
Bọn họ đi nhầm cửa rồi sao? Ai tới nói cho bọn họ biết nơi này thật sự là một tửu lâu chứ không phải là nhà vệ sinh?
Lúc mọi người mở cửa tửu lâu ra hoàn toàn chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì cả đã ngửi phải cái mùi nồng nặc này rồi, đầu óc bọn họ đang phải chịu đựng một cơn chấn động vô cùng dữ dội…
Cơ bắp khắp người của Hiên Viên Hạ Huệ đều run rẩy. Cả người hắn ta hơi lùi về phía sau một bước.
Hiên Viên Tuyền đứng ở bên cạnh hắn ta hoàn toàn không chịu nổi cái mùi này, nàng ta trực tiếp bưng kín miệng…
Mục Lưu Nhi còn đỡ hơn một chút, chỉ là nụ cười dịu dàng trên mặt cũng đơ ngay lập tức. Nàng ta xấu hổ cầm lấy tấm thiệp mời trong tay để nhìn xem có phải bọn họ đã đi nhầm địa chỉ rồi hay không.
Sắc mặt Trần quản sự càng trở nên đen hơn nữa. Hắn ta thở ra một hơi thật dài, gân xanh nổi lên dày đặc trên trán, hắn ta cứ như một thùng thuốc nổ sắp bốc cháy vậy.
Nhóm người hóng chuyện đi theo phía sau bốn người bọn họ đi đến trước tửu lâu. Đến nơi đây bọn họ ngay lập tức cảm thấy ngạc nhiên nhìn cái tửu lâu mở trong góc xó xỉnh này.
Bọn họ cứ nhìn nhau, tửu lâu này… chẳng lẽ lại là tửu lâu của vị Tiên Trù che giấu danh tính nào đó mở sao?
Vậy mà có thể thu hút Hiên Viên Hạ Huệ vừa lên Tiên Trù và các nhân vật tầm cỡ của Tiên Trù Các đến đây.
Tin tức này ngay lập tức truyền đến truyền đi, rất nhiều người đều nheo mắt hóng chuyện, trong mắt dường như có cả ánh sao lóe lên.
Sau đó, tin tức này lan nhanh như lửa lan ra đồng cỏ, rất nhiều người đã tập trung trước cửa tửu lâu.
- Đã thấy chưa, đây là một tửu lâu có tên đấy!
- Trời ạ! Cái góc xa xôi hẻo lánh này có một tửu lâu như thế này từ khi nào vậy?
- Thật sự có tên kìa, thật không thể tin được! Tửu lâu có tên, chẳng lẽ đây thật sự là tửu lâu do Tiên Trù mở sao?
- Tửu lâu của Tiên Trù vậy mà lại cách chúng ta gần như vậy… Thật không thể tin được!
……
Mấy người hóng chuyện kích động bàn luận sôi nổi, bọn họ vô cùng nóng lòng muốn vào trong đó cảm nhận món ăn ngon.
Nhưng rất nhiều người lại đang cực kỳ do dự không không dám bước vào.
Mấy người Hiên Viên Hạ Huệ đã vào tửu lâu đang phải thật sự gồng lên chịu đựng cái mùi kinh khủng kia. Bọn họ vừa vào quán ăn là bắt đầu đánh giá xung quanh ngay.
Cách bài trí của tửu lâu thật sự rất độc đáo khiến đôi mắt của bọn họ cũng phải bỗng nhiên sáng ngời.
Khác với những tửu lâu thông thường, tửu lâu này có diện tích khá nhỏ nhưng các bàn ăn lại được sắp xếp quây thành hình tròn và quây kín phía trước cửa bếp.
Thoạt nhìn, sự sắp xếp này thật sự đã gây ấn tượng rất mạnh cho tất cả mọi người.
Hiên Viên Hạ Huệ ngừng hô hấp của bản thân lại sau đó đi chậm rãi lòng vòng quanh tửu lâu. Rất nhanh ánh mắt hắn ta sáng ngời, hắn ta đã thấy được tấm biển ghi thực đơn treo ở trên tường.
Hiên Viên Hạ Huệ nói:
- Lẩu, Thịt nướng, Tôm Huyết Long... Hình như là đúng chỗ rồi, tại hạ đã từng ăn Tôm Huyết Long rồi, rất thơm, rất cay cũng ăn rất ngon.
Chỉ là so với mùi thơm của Tôm Huyết Long Thơm Cay, giờ phút này trong tửu lâu cũng chỉ tràn ngập mùi hôi thối nồng nặc.
Trần quản sự thật sự tức đến nổ phổi, sắc mặt hắn ta trở nên vô cùng âm trầm:
- Đây là mùi mà một đầu bếp có thể làm ra sao?! Hôi thối nồng nặc! Quả thực là làm nhục thân phận của một đầu bếp mà!
Đầu bếp nên nấu những món ăn vô cùng thơm ngon và khơi dậy cảm giác thèm ăn của thực khách, tạo ra một món ăn với mùi hôi thối như thế này là một sự xúc phạm đối với nghề đầu bếp!
Mục Lưu Nhi thì không bày tỏ nhận xét gì cả.
Thật ra Hiên Viên Tuyền rất muốn nói gì đó nhưng nàng ta vẫn còn cảm thấy buồn nôn như cũ. Nàng ta sợ vừa mới mở miệng còn chưa kịp nói gì thì nàng ta sẽ không nhịn được mà nôn ra mất.
Trên bàn ăn, có hai bóng người đang ngồi ở đó.
Một người là thanh niên anh tuấn đẹp trai có chút u sầu, tay cầm đũa gắp thức ăn trong đĩa
Người còn lại là một tên đầu trọc, trông qua rất hung hãn và dữ tợn.
Bọn họ nhận ra người đầu trọc này chính là người đã đi qua gửi thiệp mời cho bọn họ.
Lúc này, trước mặt chàng thanh niên đẹp trai và ông đầu trọc kia đang đặt một cái đĩa. Trong đĩa bày ra nguyên liệu nấu ăn, nguyên liệu nấu ăn đó có màu đen tuyền. Những miếng hình vuông đen nhánh xếp chồng lên nhau, trên đó có nước sốt sền sệt.
Chàng thanh niên đẹp trai và ông đầu trọc kia đang dùng đũa gắp miếng hình vuông đen ngòm dính nước sốt màu đen sền sệt kia cho vào miệng.
Cho vào trong miệng xong bọn họ còn nhai chóp chép. Tiếng nhai thức ăn vang vọng bên tai bốn người đứng xem.
Sắc mặt của mấy người Hiên Viên Hạ Huệ ngay lập tức đột nhiên thay đổi, bởi vì bọn họ vừa mới phát hiện ra cái mùi hôi thối nồng nặc bọn họ ngửi thấy từ khi bước vào tửu lâu đến tận bây giờ chính là cái mùi bốc lên từ cái miếng hình vuông kia.
Cái miếng hình vuông trông giống như phân…
Vẻ mặt Hiên Viên Tuyền hoàn toàn là hoảng sợ, nàng ta nhìn Minh Vương Nhĩ Ha và Hắc Long Vương đang ăn rồi hỏi:
- Bọn… bọn họ đang ăn phân sao?
Hiên Viên Hạ Huệ mím môi, ánh mắt hắn ta có chút nghiêm trọng.
Là một người đầu bếp, những gì hắn ta nhìn thấy lại khác với Hiên Viên Tuyền. Điều hắn ta thấy được chính là vẻ mặt hưởng thụ của Minh Vương Nhĩ Ha và Hắc Long Vương khi bọn họ ăn miếng hình vuông màu đen kia.
Món ăn này khiến cho bọn họ cảm thấy vui vẻ cả về thể chất lẫn tinh thần.
Trần quản sự đương nhiên cũng nhìn ra điều này. Là giám khảo của Tiên Trù, hắn ta đương nhiên rất rõ ràng điều quan trọng nhất mà các món ăn bình thường có thể cung cấp cho thực khách là cái gì.
Đó là làm cho thực khách hài lòng.
Khóe miệng của Mục Lưu Nhi hiện lên ý cười khẽ.
Quả nhiên Bộ Phương chính là Bộ Phương, tên đầu bếp phàm nhân này luôn làm những điều khiến cho người khác phải bất ngờ.
Leng keng leng keng…
Tiếng chuông trên khung cửa phòng bếp vang lên.
Bộ Phương bước ra khỏi bếp, hắn lau sạch vết nước trên tay rồi chậm rãi bước ra ngoài, vẻ mặt hắn vẫn luôn vô cùng bình tĩnh.
Mùi hôi thối nồng nặc trong không khí không ảnh hưởng đến hắn một chút nào cả.
Bộ Phương nhìn thấy bốn người Hiên Viên Hạ Huệ thì ngay lập tức nhướng mày.
Bộ Phương nói với bốn người bọn họ:
- Mọi người tới rồi à? Mời ngồi ở đây.
Trên khuôn mặt của Hiên Viên Hạ Huệ ngay lập tức xuất hiện một nụ cười.
- Chúc mừng Bộ Phương huynh khai trương tửu lâu mới.
Sau đó, Hiên Viên Hạ Huệ mang Hiên Viên Tuyền đi tới trước bàn ăn và ngồi ở bên cạnh Minh Vương Nhĩ Ha.
Mọi người đều ngồi xuống, mặt hướng về phòng bếp.
Cảm nhận được mùi thối ở cự ly gần như thế này thật sự khiến người ta phải nghi ngờ cuộc đời mà...
Ngay cả Hiên Viên Hạ Huệ có khả năng chịu đựng cao cũng không khỏi nhíu mày, hắn ta khó có thể tưởng tượng được hai người bọn họ làm sao có thể nuốt trôi được món này.
Trần quản sự ngồi xuống, vẻ mặt hắn ta vẫn vô cùng âm trầm. Hắn ta liếc Bộ Phương một cái rồi khẽ hừ một tiếng.
Hắn ta rất không vừa lòng với Bộ Phương, hắn ta cảm thấy bây giờ Bộ Phương nên nỗ lực luyện tập cho khảo hạch Tiên Trù mới đúng chứ không phải chạy lung tung làm cái gì mà lễ khai trương.
Mục Lưu Nhi thì lại chỉ cười nói chúc mừng.
Bộ Phương nhìn bốn người đã ngồi xuống, khóe miệng giật một chút sau đó xoay người đi vào phòng bếp.
- Các ngươi đợi chút…
Bốn người bọn họ nhìn nhau không hiểu gì, đột nhiên sắc mặt của bọn họ thay đổi.
Chẳng lẽ Bộ Phương định mang cái món ăn hôi thối nồng nặc kia ra cho bọn họ ăn sao?
Bọn họ có thể từ chối không?
Leng keng leng keng.
Tiếng chuông lại vang lên, Bộ Phương bước ra khỏi bếp.
Quả nhiên bị bọn họ đoán trúng rồi, món ăn được đặt trước mặt bọn họ chính là những miếng đậu phụ đen nhánh chảy nước sốt đen ngòm kia…
Món ăn bốc mùi hôi thối nồng nặc…
Bộ Phương nhìn bốn người bọn họ, hai tay chống lên bàn ăn rồi hơi nghiêng người nói:
- Món ăn cho lễ khai trương, mời mọi người nếm thử, không cần khách sáo đâu.
Ai khách sáo với ngươi làm cái gì cơ chứ, có thể không ăn được không?
Trong mắt Hiên Viên Tuyền lộ ra vẻ sợ hãi, nàng ta che lại miệng của mình.
Trên mặt những người khác cũng xuất hiện vài phần lúng túng.
- Ừm, Bộ lão bản…
Bộ Phương nói:
- Hãy tin ta... Đừng để bị lừa dối bởi vẻ bề ngoài của nó. Có thể những gì các ngươi nhìn thấy và nghe thấy chưa chắc đã là sự thật. Các ngươi phải nhìn vào bản chất thông qua vẻ ngoài của nó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận