Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2147: Chinh phạt (1)

Lão già Kiếm Ma đã bỏ trốn.
Cẩu Gia cũng không giơ vuốt ra để giữ hắn ta lại.
Sau khi đạt đến cấp độ Đại Thánh Cửu Chuyển, chắc chắn sẽ không dễ dàng để giữ được chân của đối thủ như vậy, dù sao thì cấp bậc Đại Thánh Cửu Chuyển đã là cường giả hàng đầu trên thế giới này rồi, muốn giữ chân đối thủ thì phải bỏ ra một cái giá rất lớn.
Nếu Cẩu Gia nhất quyết muốn giữ Kiếm Ma lão tổ lại, thì vẫn có cách, nhưng Cẩu Gia cũng không muốn để lộ con át chủ bài thực sự chỉ vì một tên Kiếm Ma lão tổ.
Việc Kiếm Ma lão tổ rời đi là vì Hắc Ma đã bị đánh chết.
Việc một Đại Thánh Cửu Chuyển bỏ mạng không phải là một chuyện tầm thường, điều này cũng đủ để khiến cho toàn bộ Minh Khư đều phải khiếp sợ.
Hơn nữa, thân phận của Hắc Ma lại còn rất đặc biệt.
Hắn là một chủ nhân đến từ vùng cấm địa của Địa Ngục.
Một vị chủ nhân của vùng cấm địa chết đi, điều đó có nghĩa là một vùng cấm địa sẽ biến mất.
Cho dù là lão tổ của Minh Ngục Cửu Tộc khi càn quét vùng cấm địa của Minh Ngục, cũng chỉ phong cấm tất cả các chủ nhân của vùng cấm địa lại, chứ chưa từng chém giết.
Chủ yếu là vì nếu muốn giết chết chủ nhân của vùng cấm địa, thì cái giá phải trả là khá cao.
Ngay cả là các cường giả Minh Ngục Cửu Tộc cũng không nỡ bỏ ra một cái giá như vậy.
Nhìn Kiếm Ma lão tổ ngự kiếm rời đi, một tia khinh thường toát ra từ trong ánh mắt của Cẩu Gia.
Sau đó, Cẩu Gia quay đầu lại và nhìn xuống dưới bầu trời.
Từng đám mây đang kéo đến cuồn cuộn, nhưng lại làm cho đôi mắt của Cẩu Gia càng trợn ngược lên.
Rốt cuộc là người nào...
Lại có thể chém giết một Đại Thánh Cửu Chuyển như vậy?
Hoàng Tuyền Đại Thánh bước trên không trung đi đến, cười to không ngớt.
Có thể dọa cho bộ Khô Lâu màu vàng kia chạy trốn, hiển nhiên là một thành tựu không nhỏ đối với với hắn, cho nên hắn rất cao hứng.
Cẩu Gia liếc Hoàng Tuyền Đại Thánh, nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của hắn, miệng chó không khỏi nhếch lên.
- Chỉ có một chút tiền đồ như vậy hả?
Cẩu Gia nói một cách hờ hững.
Hoàng Tuyền Đại Thánh lập tức mất hứng.
- Ngươi không nhìn thấy bộ dạng đó của Kim Lâu đấy thôi... hắn đã bị dọa cho sắp té cả nước đái ra rồi, ha ha ha...! Bổn thánh thấy thế thì rất vui sướng! Nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy bọn người kia mất mặt rồi.
Hoàng Tuyền Đại Thánh vô cùng thích chí.
Cẩu Gia lập tức lườm hắn.
- Bộ xương mà còn biết đi tiểu sao? Ngươi đái thử cho ta xem một chút.
- Đi thôi, trở về nhìn xem, có thể giết chết Hắc Ma, chứng tỏ rằng thủ đoạn của gia hỏa này tuyệt đối không tầm thường, ta lại muốn xem thử xem... Rốt cuộc là người nào mà lại có thể giết chết Hắc Ma như vậy!
Thịt mỡ trên khuôn mặt múp míp của Cẩu Gia đang rung lên.
...
Địa Ngục.
Nhà hàng Hoàng Tuyền.
Khói bụi cuồn cuộn chỉ để lại một cái hố khổng lồ, đá vụn lăn xuống ầm ầm trong hố sâu.
Đám người Minh Vương Nhĩ Cáp và Ứng Long Ngục Chủ đều nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt rất kỳ lạ.
Bộ Phương xoay cổ một cái, thở ra một hơi.
Sau khi quét mắt nhìn đám người Minh Vương Nhĩ Cáp, hắn đi vào trong nhà hàng.
Tiểu U đang đứng trước cửa nhà hàng, ôm lấy Tiểu Hồ đang ngoe nguẩy chiếc đuôi ở trong lòng.
Sau một trận đại chiến, tất cả đều rơi vào trong khoảng lặng vô biên.
Đất đá vụ đang lăn công cốc trong đống phế tích.
Minh Vương Nhĩ Cáp và Ứng Long Ngục Chủ đi về phía nhà hàng.
Những người xung quanh im lặng như tờ.
Bọn họ chợt nhận ra rằng bọn họ thật sự đã có chút xem thường nhà hàng này rồi...
Vốn dĩ cho rằng đầu bếp của nhà hàng này chỉ giống như cá nằm trên thớt, thế nhưng bây giờ, có vẻ như bọn họ đã sai lầm lớn rồi.
Có thể giết chết cường giả cấp bậc Đại Thánh thì còn là cá nằm trên thớt gì nữa chứ?
Đối mặt với Đại Thánh, có lẽ bọn họ đã trực tiếp bị tát cho chết ngúm rồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp và Ứng Long Ngục Chủ bước vào trong nhà hàng.
Mấy vị Ngục Chủ ở đằng xa cũng đang lao vùn vụt tới.
Trận chiến đã kết thúc, bọn họ lo lắng cho sự an toàn của Ứng Long và Minh Vương Nhĩ Cáp, vì vậy vội vàng chạy tới.
Phía trước nhà hàng.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, chậm rãi bước vào trong đó.
Tiểu U nhìn Bộ Phương với ánh mắt có chút kỳ lạ.
- Bộ Phương... món ăn đó còn nữa không? Ta vẫn muốn ăn...
Sau khi Tiểu U vươn chiếc lưỡi thơm tho ra, liếm nhẹ lên đôi môi đỏ thắm rồi nói với Bộ Phương.
Vẫn muốn ăn sao?
Tam Bôi Thần Vẫn Kê...
Món ăn trong thực đơn Trù Thần đương nhiên là ngon rồi.
Nhưng mà... Món ăn này, hắn phải trải qua cửu tử nhất sinh mới có thể nấu thành công được.
Nếu không phải dung hợp được Tinh Thần Hải âm Dương Lưỡng Cực trong lúc cơ duyên tình cờ, Bộ Phương có thể đã bị hệ thống xóa sổ rồi.
Đây chính là một món ăn mà bản thân hắn dùng cả tính mạng của mình để nấu ra đấy.
- Không còn nữa...
Bộ Phương nhìn Tiểu U rồi nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.
Vẻ tiếc nuối hiện lên trên khuôn mặt của Tiểu U ngay lập tức.
- Con mẹ nó!
Ngoài cửa.
Minh Vương Nhĩ Cáp bỗng nhiên hét lên khi nhìn thấy Tiểu U.
Tiếng hét chói tai này khiến cho Tiểu U giật mình một cái, thậm chí còn làm cho Tiểu Hồ đang nằm thoải mái trong ngực Tiểu U bị dọa cho sợ tới nỗi lông tơ đều dựng hết cả lên.
Tiểu Hồ nhất thời nhìn chằm chằm vào Minh Vương Nhĩ Cáp với vẻ có chút không vui.
- Ngươi... nha đầu nhà ngươi, sao tu vi của ngươi lại bất chợt tăng lên nhiều như vậy?
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn Tiểu U mà hít vào một ngụm khí lạnh.
Với tư cách là một Đại Thánh, đương nhiên hắn có thể nhìn ra được tu vi sung mãn mà tràn trề đó từ trên người Tiểu U.
Tiểu Thánh Cảnh Cửu Chuyển...
Sao lại tăng lên Tiểu Thánh Cảnh Cửu Chuyển rồi?
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tại sao thế giới này lại hoàn toàn khác biệt với thế giới mà bản thân hắn biết vậy?
Đầu tiên là Bộ Phương đánh chết Đại Thánh với ba cú đấm, sau đó là Tiểu U đột phá thành Tiểu Thánh Cửu Chuyển chỉ trong nháy mắt...
Những thay đổi này... Thật sự quá kích thích rồi!
Ứng Long Ngục Chủ cũng nhận ra sự thay đổi trên người Tiểu U, đôi mắt hắn nheo lại thật chặt.
Mặc dù sắc mặt của hắn rất tái nhợt, nhưng hắn vẫn bước đến, đi tới trước mặt Tiểu U.
Nhìn thấy khuôn mặt của Tiểu U, một tia sáng sắc bén đột nhiên bật lên trong mắt hắn.
- Sức mạnh của lời nguyền trên người ngươi... dường như... trở nên có chút kỳ lạ?
Giọng nói già nua của Ứng Long vang lên.
U Cơ và những người khác cũng bước vào nhà hàng, đầu tiên bọn họ kinh hãi liếc nhìn Bộ Phương một cái, sau đó ánh mắt đều tập trung lên trên người Tiểu U.
Sau đó, giật mình trước tu vi tăng vọt của Tiểu U.
Tiểu Thánh Cửu Chuyển... sao nha đầu kia lại trở nên mạnh mẽ hơn đám bọn họ chỉ trong cớp nhoáng như vậy?
Tại sao bên trong nhà hàng này... lại có nhiều thứ lạ lùng như vậy.
- Ta... đã ăn đồ ăn của Bộ Phương.
Đối với những nghi ngờ của bọn họ, Tiểu U cảm thấy mình phải giải thích cho bọn họ một cách nghiêm túc.
Vì vậy, nàng đã mô tả lại ba chén Thần Vẫn Kê mà Bộ Phương nấu trước đó, kể lại hết câu chuyện cho mọi người nghe.
Tiểu U nói rất chân thành, thế nhưng những người khác vẫn không tin.
- Một món ăn có thể làm cho tu vi của nha đầu ngươi tăng vọt lên đến Tiểu Thánh Cửu Chuyển sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận