Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1161: Một con tôm cũng dám làm ta bị thương (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chùm tia sáng màu đen bắn ra từ trên trán Ma Dạ nằm ngoài dự liệu của mọi người, uy lực vô cùng mạnh mẽ khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi.
Tiểu Bạch không phản ứng kịp, côn Chiến Thần đều bị ánh sáng này đánh bay, bắn ra phía xa.
Thiên Cơ Thánh Nữ khởi động Tinh La Thiên Bàn, hạ khiên bảo hộ Tinh Thần xuống, nhưng căn bản không có cách nào chịu nổi trận oanh tạc này, vỡ nát trong nháy mắt, hóa thành muôn vàn Tinh Thần Quang Huy rơi đầy trời tiêu tán bốn phía.
Sắc mặt Thiên Cơ Thánh Nữ trong nháy mắt cũng trở nên trắng bệch, máu tươi phun ra nhuộm đỏ mạng che mặt.
Nàng ta không có cách nào khống chế hoàn toàn Tinh La Thiên Bàn nên mới chịu trọng thương như vậy, càng bị Tinh La Thiên Bàn phản phệ, ngay lập tức cả người trở nên vô lực.
Những người đến xem đều nghĩ sẽ phải thắng Thao Thiết Cốc, bây giờ đều vô cùng yên lặng.
Bọn họ cũng không biết nên nói cái gì, có người đến tiếng hoan hô còn chưa phát ra, kẹt lại trong cổ họng, trợn tròn mắt, vẻ mặt vừa xấu hổ lại vừa kinh sợ.
Ma Dạ thôn tính Thần Hồn của Ma Tát cùng Ma Sát, khí tức trên cơ thể càng thêm khủng bố, mây đen che kín bao phủ trên đỉnh đầu nó, mang đến sự đáng sợ áp lực.
Có người thậm chí bị áp lực này đè lên ngực đến mức không thở nổi.
Ma Dạ chắp hai tay, khóe miệng hơi toét ra, hai mắt mở ra.
Hai mắt tối đen như mực, giống như một cái hố không nhìn thấy đáy, có uy lực rất lớn.
Ánh sáng màu trắng trong con mắt từng vòng khuếch tán ra, làm cho người nào vừa nhìn thấy tinh thần không khỏi bị hút vào trong đó, cực kỳ khủng bố.
Thực lực của tên ma đầu này so với Ma Sát và Ma Tát càng mạnh hơn, ngay car Thất Hải Phệ Thiên Mãn cũng bị đánh cho phát khóc, đủ để chính minh lực lượng của hắn ta cường đại đến mức nào.
Không có khiên bảo hộ của Tinh La Thiên Bàn, khí tức trên người Sở Trường Sinh và Tiểu Bạch ngay lập tức rơi xuống, đủ để rớt một cảnh giới.
Cái tốt của Tinh La Thiên Bàn đều được thể hiện ở chỗ này.
Có thể tăng cường một cảnh giới tu vi, sự khủng bố và huyền ảo trong đấy chỉ có người từng trải qua mới biết được.
Cơ bắp toàn thân Sở Trường Sinh đều kích động, đầu đầy tóc bạch, như một thanh trường kiếm màu bạc đâm vào trong hư không.
Một tiếng gầm vang lên!
Trong khoảnh khắc Thiên Cơ Thánh Nữ bị thương, Sở Trường Sinh nổi giận rống lên một tiếng.
Đối mặt với vị Ma Dạ này khiến cơ bắp cả người Sở Trường Sinh đều run rẩy!
- Chiến!
Sở Trường Sinh gầm lên, song quyền đập xuống mặt đất, mặt đất ngay lập tức nứt ra, toàn bộ cơ thể sáu mét to lớn đột ngột từ mặt đất chui lên.
Hơi thở khủng bố và áp lực bùng nổ từ trên người Sở Trường Sinh.
Trong tuyệt cảnh thắp sáng Thần Hỏa, bước vào trong Thần Linh Cảnh.
Sở Trường Sinh cảm thấy chính mình lớn mạnh hơn rất nhiều, năng lượng của Thao Thiết trong một thời gian ngắn nữa sẽ không thể lại tăng trưởng thêm.
Bởi vì thân thể Sở Trường Sinh đã đạt tới giới hạn hấp thu sức mạnh.
Ma Dạ lơ lửng trong không trung, sắc mặt lạnh lùng, bộ dáng bình tĩnh, cho dù là đối mặt với Sở Trường Sinh, người đã đánh chết Ma Tát cũng không lo sợ chút nào.
Đối mặt với một Sở Trường Sinh như mãnh thú, Ma Dạ chậm rãi nâng cánh tay của hắn ta lên.
Trên cánh tay hắn ta những đường vân tăm tối nổi lên, bao trùm toàn bộ.
Ngay sau đó, hàng vạn dòng năng lượng chuyển động, hội tụ lại trên cánh tay nó.
Sở Trường Sinh gầm lớn, hai tay nắm vào để cùng một chỗ, hung hăng từ trên trời nện xuống, khiến không khí xung quanh đều vỡ nát.
Nhưng mà…
Ầm ầm!!
Một tiếng động lớn vang lên, một chưởng này của Sở Trường Sinh còn chưa rơi xuống.
Quanh thân thể Ma Dạ hiện lên năng lượng màu đen, năng lượng hội tụ lại chỗ một quyền kia của Sở Trường Sinh rơi xuống, đỡ được.
- Mất đi Tinh La Thiên Bàn bảo hộ, ngươi chỉ còn lại chút công lực này thôi sao?
Ma Dạ thản nhiên nói.
Đôi mắt Sở Trường Sinh co rụt lại, miệng há ra, phát ra tiếng gào thét, chân khí trên người cuồn cuộn dâng lên, một quyền nữa lại đập xuống.
Ầm một tiếng, một lần nữa lại bị năng lượng màu đen kia cản được, không một chút mảy may nào.
Sở Trường Sinh tức đến phát điên, không ngừng vung nắm đấm nện xuống, muốn đem phòng ngự của Ma Dạ phá vỡ, đập chết nó.
Nhưng mà… vẫn như cũ thất bại, cho dù có bao nhiêu quyền đánh xuống, phòng ngự đó vẫn vững chắc bất động.
- Quá yếu, quá gà…
Ma Dạ ngẩng đầu lên, nhìn thân hình khổng lồ của Sở Trường, lắc đầu, thở nhẹ ra một hơi.
Ngay sau đó, bàn tay nâng lên mang theo minh khí hắc ám đang ngưng tụ sau đó đột ngột bùng nổ.
Ầm!!
Minh khí trực tiếp tiết ra, đánh vào người Sở Trường Sinh.
Hai mắt Sở Trường Sinh co rụt lại, cả người không khống chế được bay lên, lơ lửng đến giữa không trung.
Thân hình đang lở lửng của Ma Dạ lúc này đột nhiên lóe lên, đột nhiên biến mất tại chỗ.
Một lần nữa xuất hiện là ngay phía sau lưng Sở Trường Sinh.
Chân giơ lên, mạnh mẽ đá xuống, khiến máu của Sở Trường Sinh bắn ra khắp không trung.
Một cú đá kia của Ma Dạ, giống như dao sắc nhọn, xé rách bắp thịt trên người Sở Trường Sinh, khiến máu tươi bắn tung tóe.
Cả người rơi xuống, bị đập mạnh trên mặt đất.
Mặt đất vốn đã là một đống đổ nát.
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, cái này… có phải đã chết rồi không?
Ma Dạ hờ hững lơ lửng giữa không trung, trường bao bay phấp phới.
Hắn ta bay lơ lửng ngay trên khoảng không mà Sở Trường Sinh vừa ngã xuống, trong lòng bàn tay có một quả cầu hội tụ năng lượng màu đen.
Sau đó, tay ném đi.
Năng lượng kia trực tiếp rơi xuống, rơi đúng vào chỗ Sở Trường Sinh ngã xuống, ầm một tiếng nổ tung!!!
Không khí khủng bố cuồn cuộn tản ra, trong đó ẩn chứa uy lực đáng sợ, giống như muốn san bằng toàn bộ Thao Thiết Cốc.
Xung quanh không ít nhà cửa đều đã đổ nát, tất nhiên, trừ Thao Thiết tửu lâu của Bộ Phương vẫn hoàn hảo không bị tổn hại gì như cũ.
Bên trong tửu lâu, Tiểu Hoa máu me đầy người ôm cây Ngộ Đạo gào khóc, nước mắt nước mũi đều chảy ra, vô cùng ủy khuất đáng thương.
- Bây giờ… đến lượt ngươi.
Giải quyết xong Sở Trường Sinh, Ma Dạ lạnh nhạt ngẩng đầu, gió thổi tới, thổi bay tóc hắn ta, có thể thấy bên trong mái tóc có một cái sừng nhọn nho nhỏ.
Tiểu Bạch giẫm lên lưng Tiểu Bì, đôi mắt máy móc không có chút tình cảm nào.
Quạt hương bồ trong lòng bàn tay truyền đến một lực hút bắn ra, Côn Chiến Thần gào thét trở về trong tay hắn, bị hắn bắt được, hai cánh kim loại sau lưng lập tức vang lên một tiếng, mạnh mẽ mở ra.
Ong…
Hai cánh kim loại đập mạnh.
Ngay sau đó, Tiểu Bạch giẫm lên lưng Tiểu Bì, lao ra với tốc độ phi nhanh như tốc độ ánh sáng.
Không khí xung quanh đều bị ép đến phát ra tiếng.
Côn Chiến Thần xoay tròn, tạo ra khí thế khủng bố.
Côn đánh về phía Ma Dạ.
Ma Dạ thờ ơ nhìn Tiểu Bạch bắt đầu tấn công, một con rối bằng sắt, cũng có chút thú vị
Oanh!!
Đột nhiên.
Đôi mắt Ma Dạ co rụt lại.
Vì hắn phát hiện được, năng lượng màu đen ngưng tụ ở trước người hắn ta bị Côn Chiến Thần một gậy đập vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận