Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2853: Trời đố kỵ thì sao chứ? (1)

Cảnh tượng này đúng thật là chuẩn bị diệt thế tới nơi.
Thiên lôi cuồn cuộn, lôi đình hóa thành hình người, Lôi Kiếp màu tím đen giống như khí tức diệt thế thổi từ trong vũ trụ tới, nó mang theo năng lượng vô cùng đáng sợ.
Thiên Thần kiếp ngày hôm nay không chỉ có mình Lôi Kiếp mà Diệt Thế Lôi Kiếp cũng là một trong số đó.
Tử sắc lôi đình có ánh lửa màu tím, luồng gió màu tím thổi tới từ nơi sâu thẳm trong vũ trụ giống như muốn chôn vùi hết thảy.
Tất cả mọi người không ai dám thở mạnh, may mắn là loại Lôi Kiếp này không lan đến Đại Thế Giới nếu không thì Minh Khư, Tiên Trù Giới cũng có thể hóa thành phế tích dưới Lôi Kiếp này.
Quả nhiên uy lực của nó quá đáng sợ, giống như Thiên Thần chân chính áp xuống sẽ tiêu diệt tất cả.
Bên trong Hỗn Độn Vũ Trụ rất khó có thể đạt được thành tựu Thiên Thần, một người đang ở bậc Thần Hoàng về căn bản là không thể chịu được loại kiếp nạn như thế này.
"Làm sao cản nổi thứ này đây?"
Căn bản là không chắn nổi, mỗi một lần lôi đình tấn công đều giống như sự công kích của Thiên Thần.
Bộ Phương cười lớn.
Đúng thế, hắn đang cười.
Đương nhiên, nụ cười này chỉ là há miệng ra, da mặt lại không hề chuyển động.
Bộ Phương cảm thấy phải cười một cái mới hợp với hoàn cảnh bây giờ, dù sao thì hăng hái độ kiếp vẫn có thể diện hơn là im lặng độ kiếp.
Sau đó. nếu như có người hỏi đến thì có thể nói, lúc trước Thiên Thần Bộ Phương độ kiếp cười to ba tiếng thì Lôi Kiếp liền tan biến.
Dù sao thì cũng tốt hơn việc bị nói là trước kia Thiên Thần Bộ Phương độ kiếp dùng một bộ mặt cứng đờ, hắn không rên lên một tiếng trông vô cùng gian nan khốn khổ, suýt chút nữa bị đánh chết để chống lại ba ngàn Lôi Kiếp.
Trước mắt rất nhiều người đang nhìn, Bộ Phương cười còn không bằng không cười.
Ầm ầm ầm!
Hàng ngàn hàng vạn lôi binh từ trong cung điện lôi đình lao xuống.
Quả nhiên là lôi đình màu tím đen mang theo uy lực diệt thiết rất đáng sợ.
Nhưng mà Bộ Phương lại không sợ hãi chút nào.
Bây giờ hắn đang vô cùng hăng hái.
Oành!
Trong nháy mắt, một tia chớp giống như trường mâu lóe lên rồi nện mạnh lên người Bộ Phương.
Ngay lúc ấy, Bộ Phương liền bị chìm trong vô số tử sắc lôi đình.
Xì xì xì, tiếng lôi đình va chạm vào nhau vang lên, tiếng động vang vọng không dứt.
Trong lúc ấy, thiên địa đều trở nên sáng chói, đúng vậy, đó toàn là ánh sáng tỏa ra từ lôi đình.
Bộ Phương chìm trong một biển sấm chớp, ngay sau đó không có tiếng động gì nữa...
Tất cả mọi người đều dại ra.
"Chưa bắt đầu đã xong rồi sao?"
"Thiên Thần kiếp bậc nhất từ xưa đến này... quả đúng là quá khủng khiếp!"
Mộc Hồng Tử cũng có chút kinh ngạc, "không phải ngay cả một chiêu Bộ Phương cũng không thể ngăn nổi đấy chứ?"
Quả nhiên, ngay khi hắn ta mới nghĩ đến điều này thì Bộ Phương liền hành động!
Thân hình của hắn bỗng nhiên đứng thẳng dậy giống như là ngôi sao phát sáng, trong nháy mắt đã thoát khỏi sự trói buộc của vô số lôi đình.
Bang bang!
Từng cái lôi đình giống xiềng xích đều bị Bộ Phương tránh được.
Nhóm lôi binh kia đang cầm vũ khí chém Bộ Phương.
Một vị lôi binh tương đương với cấp bậc Thần Vương đỉnh cấp, còn những vị tiểu lôi binh khác nếu như là lôi binh cưỡi ngựa thì tương ứng với cấp bậc Thần Hoàng.
Đội hình như vậy quả thật là khiến người ta kinh hãi không thôi.
Khó trách thứ này được gọi là Diệt Thế Lôi Kiếp.
Uy thế như vậy quá đáng sợ!
Phanh phanh phanh!
Bộ Phương cầm Long Cốt Thái Đao trong tay cùng chém nhau với lôi binh kia.
Ai nói đầu bếp không thể chiến đấu?
Thái Đao cũng là Đao, khi nó được vung lên thì sát thương cũng rất lớn.
Phốc phốc!
Một nhóm lôi binh bị Bộ Phương chém thành hai nửa...
Đơn giản mà rất thô bạo.
Bộ Phương cũng chẳng dùng bản lĩnh cao cường gì, hắn cũng không sử dụng tới đao công.
Đối phó với địch nhân chỉ cần dùng Thái Đao mà chặt, dùng nồi Huyền Vũ nện, dùng Kỳ Thiên Chước đập xuống là xong.
Từng vị lôi bình đều lần lượt bị chặt đầu, thân thể bị đánh nát, ngực cũng bị xuyên thủng...
Bọn họ bị đánh chết hóa thành lôi hồ màu tím bay đi.
Đáng tiếc...
Giết được một vị thì còn một vị, một vị lại thêm một vị, không ngừng xông lên, bọn họ trực tiếp bao vây thân thể của Bộ Phương lại.
Sợ là có đến hàng ngàn hàng vạn lôi binh...
Lấy một đối đầu với một vạn, quả nhiên quá đáng sợ!
Mọi người nhìn Bộ Phương đang chìm trong lôi hải, hắn còn đang không ngừng giãy giụa thì bọn họ đều trở nên trầm mặc.
Nếu bọn họ trải qua kiếp nạn như thế này dù chỉ một chút, sợ là chết cũng không có chỗ chôn nhưng đối với Bộ Phương, hắn không chút sợ hãi mà tung hoành bên trong lôi hải...
Đúng là quá thần kỳ...
Địch Thái Giới Chủ và Minh Vương Thiên Tàng đều im lặng.
Bọn họ không ngờ rằng Bộ Phương đã đạt tới cấp bậc như thế này.
"Mới trải qua bao lâu cơ chứ? Hóa ra thế gian thật sự có người yêu nghiệt như vậy!"
Ánh mắt của Mộc Hồng Tử cũng toát lên vẻ sợ hãi cùng với thán phục.
Cùng là ký chủ như nhau nên vì thế hắn ta mới hiểu được Bộ Phương có bao nhiêu sự kì diệu.
Cho dù là ký chủ thì sự ưu tú của Bộ Phương cũng khó che giấu được.
Tên hậu bối mặt than này có lẽ sẽ thật sự tạo nên kỳ tích, đạt tới trình độ mà hắn ta chưa từng đạt tới.
Hoàn thành mơ ước của rất nhiều đầu bếp như bọn họ!
"Nhưng mà trước đó Bộ Phương cần phải ngăn cản được Thiên Thần kiếp hôm nay đã!"
Oành!
Bộ Phương bị đánh đang không ngừng lùi lại phía sau, từng đao của hắn không ngừng đập vào thân thể lôi binh.
Một trận này mà hắn đánh một mạch tới ba ngày ba đêm.
Một ngày này cả Minh Khư Đại Thế Giới đều chìm trong tiếng vang của lôi đình.
Sao trời trong đêm tối ngược lại giống như ban ngày, vô cùng chói lọi!
Nhóm người Hạ Ấp Thần Hoàng, Tiếu Yên Vũ, Thái Thản Đế Tử đều chạy như bay tới.
Loại dao động này làm sao có thể không làm cho bọn họ chú ý tới cơ chứ.
Bao nhiêu năm rồi Hỗn Độn Vũ Trụ mới có thể xảy ra một lần Thiên Thần kiếp như vậy?
Chỉ có người có tư chất thông minh mới có tư cách dẫn động thứ như vậy lên!
Lôi binh đầy trời bị Bộ Phương chém thành một con đường.
Ở phía xa.
Một vị lôi tướng cưỡi Dực Long đang nắm trường mâu, đôi mắt lôi đình của hắn đang nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Oành!
Mặt Bộ Phương không có cảm xúc gì lại cười ba tiếng thật to, hắn liều chết xông lên.
Oành!
Dực Long lôi đình vỗ cánh, tốc độ của nó như sấm quang chỉ trong nháy mắt đã lao tới.
Một cây trường mâu trực tiếp xuyên thủng Long Cốt Thái Đao của Bộ Phương, sau đó nó đâm vào tước vũ bào.
Xoẹt, nó xuyên thẳng qua cơ thể của hắn.
Bộ Phương liên tục lùi mấy bước ra phía sau, hắn bị một luồng năng lượng khổng lồ đánh vào.
Bang!
Một chân giẫm nát Tinh Không, lôi vân dường như cũng bị đạp nát, sau khi Bộ Phương ổn định thân thể thì trong mắt hắn cũng hiện lên sự ác liệt.
Con đường này khó đi nhưng nếu có ai ngăn cản hắn, hắn liền chém người đó!
Long Cốt Thái Đao giáng xuống, hắn lập tức chém nát cái trường mâu làm từ lôi đình kia.
Nửa thanh trường mâu vẫn còn cắm trong cơ thể của Bộ Phương.
Phốc phốc!
Hắn lấy nồi Huyền Vũ xuống, tên lôi tướng kia và Dực Long của hắn trực tiếp bị Bộ Phương đập thành một đoàn sấm sét.
Oành!
Từng luồng lôi quang bắn ra.
Ở phía xa kia có lôi binh đang mở đường để lộ ra hơn mười vị lôi tướng đang cưỡi Dực Long.
Khí tức của mỗi một vị lôi tướng ấy đều tràn đầy khí thế.
Trận chiến vô cùng căng thẳng.
Bộ Phương đại chiến cùng nhóm lôi tướng.
Xì xì!
Lôi đình như trường mâu không ngừng đâm vào thân thể của Bộ Phương, máu tươi bắn ra thấm đỏ tước vũ bào.
Lôi hồ màu tím đang nhảy nhót giống như muốn làm tê liệt cơ thể Bộ Phương.
Nhưng mà khí huyết của Bộ Phương vô cũng mãnh liệt, hắn vẫn có thể ngăn chặn những lôi đình kia.
Bộ Phương lắc đầu, hắn thở hắn ra một hơi.
Chi chít lôi đình giống trường mâu đang ghim lên thân thể của Bộ Phương...
- Ký chủ cố lên, ký chủ cố lên! Muốn làm Trù Thần đỉnh phong đứng trên đỉnh Tinh Không thì phải đánh ngã bọn họ!
Âm thanh hệ thống nhảy cẫng lên vang trong đầu hắn.
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ cong lên.
"Hệ thống nghiêm túc vẫn vui hơn, chí ít thì nó sẽ không ồn ào như vậy."
Oành!
Thân thể của Bộ Phương rung lên.
Bỗng nhiên trường mâu lôi đình trên thân Bộ Phương đều đứt đoạn.
Bộ Phương thở hổn hển.
Chỗ kia có đám lôi binh lít nha lít nhanh đang bao quanh bốn phía.
Bộ Phương thét một tiếng thật dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận