Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2312: Phủ xuống (2)

Notice: Undefined offset: 113
Đôi mắt Bộ Phương lập tức sáng lên. So với Túy Bài Cốt trước kia, thì hương vị bây giờ Túy Bài Cốt càng đậm sâu hơn, có thể dễ dàng làm thay đổi vị giác của người.
Ở lối vào, một mùi thơm nồng đậm của Túy Bài Cốt lan tỏa ra, không quá khác biệt. Thứ khác biệt duy nhất chính là phía trên Túy Bài Cốt này có Pháp Tắc Chi Lực nhàn nhạt đang bao phủ.
Pháp Tắc Chi Lực đơn thuần nhất, không trộn lẫn bất kì thuộc tính nào.
Chỉ có Pháp Tắc Chi Lực thuần túy này mới càng hấp dẫn.
Loại Pháp Tắc Chi Lực này có thể tưới tắm tinh thần lực của người.
Bộ Phương bưng món ăn đi ra khỏi bếp, rồi đưa cho Cẩu gia.
Mũi chó Cẩu gia động đậy, hít một hơi, sau đó liền kinh ngạc đến mức lông chó cũng dựng đứng lên.
Bên trong Túy Bài Cốt có Pháp Tắc Chi Lực.
Bây giờ Cẩu gia ăn Túy Bài Cốt này cũng có thể ổn định tăng cao tu vi?
“Trù nghệ của tiểu tử Bộ Phương đã xuất thần nhập hóa đến mức này rồi sao?”
Cẩu gia không thể tin nổi, nhưng vẫn dùng sức ghé vào bàn ăn, nuốt Túy Bài Cốt vào miệng.
Không ngừng nhai nuốt.
Đế Thính ghen tỵ vô cùng, nhìn đến chảy cả nước miếng.
Trong Túy Bài Cốt có ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực, còn mỹ vị hơn cả Chiến Đấu Kê!
Nếu như hắn ta có thể ăn một miếng chắc chắn sẽ rất tuyệt!
Nhìn Cẩu gia ăn ngon miệng như vậy.
Khóe miệng Bộ Phương nhẹ nhàng cong lên.
Quả nhiên, thực lực tăng lên cũng mang đến sự thay đổi lớn.
Muốn trở thành Trù Thần đứng đầu ở chuỗi thức ăn, bất kể là trù nghệ hay tu vi đều phải đạt tới đỉnh phong.
Đại Bình Cảnh có thể phá vỡ bằng hoàn thành nhiệm vụ doanh thu, nhưng một số Tiểu Bình Cảnh thì chỉ có thể tự mình không ngừng nỗ lực.
Trong lòng Bộ Phương bỗng nhiên cảm thấy hài lòng.
Mà lúc này, ở một bên.
Ngửi thấy mùi thơm của Túy Bài Cốt tràn ngập trong không khí.
Tiểu U ôm Tiểu Hồ trong lòng, nàng rướn cổ lên, trên mặt hiện lên vẻ thèm thuồng.
Bộ Phương nhìn cả hai một cái, khóe miệng nhếch lên, xoay người đi vào bếp lần nữa.
Bắt đầu nấu món ăn cho Tiểu U và Tiểu Hồ.
Hôm nay tâm tình hắn tốt có thể làm thêm mấy món ăn nữa.
Nhưng mà, ngay vào lúc Bộ Phương vừa mới xoay người.
Thì một cỗ khí tức đáng sợ từ bên ngoài truyền đến. Khí tức kia giống như hỏa lò không ngừng nổ “ầm ầm”, khiến hư không cũng chấn động.
Bộ Phương nhướng mày lên, thần thức lực lập tức khuếch tán ra, trong nháy mắt đã chạy ra mấy vạn dặm.
Trong phạm vị cảm ứng của thần thức có một đạo khí tức giống như mặt trời chói chang nhanh chóng quét tới…
Cảm ứng được uy áp và khí tức này.
Sắc mặt Bộ Phương đại biến.
Không chỉ có Bộ Phương.
Mà Cẩu gia đang ăn Túy Bài Cốt cũng hít vào một hơi, trong miệng vẫn còn ngậm miếng sườn, mặt mũi đầy vẻ chấn kinh.
Đế Thính càng khoa trương hơn, nằm rạp xuống mặt đất, thân thể run lẩy bẩy.
- Khí tức thật đáng sợ…
Cẩu gia nuốt miếng Túy Bài Cốt xuống, đứng lên, bước chân duyên dáng như mèo đi quanh gốc cây Ngộ Đạo.
Cái chân ngắn của Đế Thính run lên, cả người hắn ta cũng run rẩy!
- Xong rồi… đến rồi… Đại Quan biên cương của Thần Triều đang đến! Chúng ta đã giết sứ giả của Thần Triều… xong đời rồi!
Trên mặt Đế Thính ngập tràn vẻ hoảng sợ.
Alpha là sứ giả Thần Triều nhưng đã bị hắn ta liên thủ với Cẩu gia giết chết.
Bây giờ, Đại Quan biên cương đã đến đây. Không cần nghĩ cũng biết Đại Quan biên cương này nhất định là Thần Chi cường giả!
Mà bọn họ khó có thể chống lại sứ giả Thần Triều được!
Cẩu gia cau mày liếc Đế Thính một cái:
- Vội cái gì, chỉ là một sứ giả Bán Thần thôi, chẳng lẽ Đại Quan của Thần Triều sẽ để một Bán Thần đến hỏi tội chúng ta?
- Huống hồ… cho dù đối phương là Đại Quan biên cương cũng không phải nên đến Minh Ngục trước sao? Đến đấy tiếp quản toàn bộ Minh Khư Đại Thế Giới… chứ chạy đến Địa Ngục làm cái gì?
Cẩu gia cực kỳ nghi ngờ.
Bộ Phương đứng tại chỗ, ánh mắt co rụt lại, một cỗ khí tức vừa quen thuộc lại vừa xa lạ bao phủ lấy thân thể hắn.
Oành!
Ngay sau đó…
Cửa tửu lâu không có gió mà bị thổi bay ra, “ầm” một tiếng, cửa bị mở tung ra.
Xuyên qua cánh cửa, có thể nhìn thấy một chiến thuyền che khuất cả bầu trời, lơ lửng trên không trung của Hoàng Tuyền Thành.
Toàn bộ Hoàng Tuyền Thành đều bị hoảng sợ dưới thần uy này, im lặng không dám làm gì.
Trước chiến thuyền.
Một nam nhân còn đẹp hơn cả nữ nhân đang đứng đó.
Chắp hai tay lại, híp mắt nở nụ cười nhìn Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận