Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3053: Tiểu Chú (1)

Vừa bước vào cung Nữ Vương Nguyền Rủa, một bóng người đã phi tốc lao nhanh về phía hắn. Bộ Phương nhướng mày giơ tay lên, trực tiếp chống đỡ.
Bóng người kia duy trì tư thế vọt tới, duỗi hai tay ra giống như đang huy động về phía trước.
- Đầu bếp thôi! Nhanh đưa cho Nữ Vương đồ ăn!
Giọng nói non nớt vang lên.
Lông mày Bộ Phương nhếch lên một cái, cái gì vậy, là Tiểu Loli kia à?
Bộ Phương bình tĩnh lại, đưa tay ngăn lấy đầu Tiểu Loli. Tiểu Loli thì vẫn giơ hai tay với về phía Bộ Phương, đột nhiên thở phì phì lùi về phía sau mấy bước.
- Ngươi vào đây thế mà còn bình tĩnh như vậy?
Bộ Phương nhìn thấy sắc mắt Tiểu Loli tràn đầy kì quái. Thật khó có thể tưởng tượng được Tiểu Loli bé bỏng trước mặt lại là Nữ Vương Nguyền Rủa… Nữ Vương Nguyền Rủa bá khí trấn áp Vũ Trụ, khiến khắp nơi đều kiêng kị thế mà lại đáng yêu như vậy?
- Một lời khó nói hết, đầu bếp các người không một ai tốt cả.
Tiểu Loli ôm tay, bĩu môi, trợn mắt nói ra.
- Vậy ngươi đừng có ăn đồ ăn của ta.
Bộ Phương nói.
Tiểu Loli trừng mắt.
- Vậy không được! Ta chỉ ghét đầu bếp nhưng ta không ghét mỹ thực!
Tiểu Loli nói từng chữ rõ ràng, suýt chút nữa Bộ Phương đã tin sái cổ. Trong lòng hắn nghĩ thầm, chắc chắn món ăn của mình có tác dụng gì đó với Tiểu Loli này, nếu không nàng sẽ không khát khao nó như thế. Nhưng cụ thể là tác dụng thế nào thì Bộ Phương cũng không rõ.
- Ngươi muốn ăn cái gì?
Bộ Phương nhìn Tiểu Loli nói.
Tiểu Loli nghe xong thì con mắt nhất thời sáng lên.
- Chính là cái thứ dài dài cay cay đấy.
Tiểu Loli nói.
- Lạt Điều Tử Thần?
Bộ Phương sững sờ, lúc trước Tiểu Loli tới quán ăn tham gia thử thách chính là ăn Lạt Điều Tử Thần. Đây là Hắc Ám Liêu Lý, bé tí thế kia mà khẩu vị cũng nặng quá đấy! Khóe miệng hắn co rụt lại…
Uỳnh!
Đột nhiên, trong cung điện rung động kịch liệt! Sắc mặt Bộ Phương thay đổi. Tiểu U và Hậu Thổ đã bước vào trong nhưng giờ đều biến mất rồi. lúc này Bộ Phương mới có tâm tư quan sát xung quanh.
Cung điện này vô cùng phi phàm, xung quanh đều là tinh không mênh mông. Làn khói trắng mờ ảo đến chói mắt. Mà chỗ cao nhất có một bậc thang chế tạo bằng đá Tinh Không, cao 100 bậc.
Cầu thang tinh không cao 100 bậc, trên cùng có một cái ghế, vô cùng cao quý. Đó chính là vương tọa của Thành Hư Vô. Bộ Phương quan sát vương tọa, tuy cảm giác ở rất gần nhưng hắn biết đó là ảo giác.
- Đừng nhìn nữa, ngươi không phải là Thiên Nữ Nguyền Rủa, ngươi vĩnh viễn không có khả năng tới gần nó được đâu.
Tiểu Loli ở bên cạnh khoanh tay trước ngực, ngước mắt nhìn Bộ Phương nói.
- Vương tọa này tượng trưng cho quyền lực, ngồi lên đó sẽ có thể quan sát toàn bộ Vũ Trụ.
Bộ Phương liếc nhìn Tiểu Loli một chút.
- Ta không thèm. Tiểu U và Hậu Thổ đâu? Còn cả Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn kia nữa…
Bộ Phương hỏi.
Tiểu Loli lạnh lùng không trả lời Bộ Phương.
- Ngươi có còn muốn Lạt Điều Tử Thần hay không?
Bộ Phương híp mắt, khóe miệng hơi kéo lên một cái nói, giống như là lấy kẹo để dụ dỗ một tiểu cô nương vậy. Tiểu Loli ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
- Họ bước vào đại trận Nguyền Rủa, đi về phía bậc thang rồi…
Tiểu Loli nói.
- Vậy bây giờ ngươi không có cách nào điều khiển bọn họ lên vương tọa sao?
Bộ Phương sững sờ.
Tiểu Loli trợn mắt một cái, đi lại một vòng trước mặt Bộ Phương, như một tiểu tiên nữ vậy. Khí tức chìm chìm nổi nổi nói.
- Ngươi cảm thấy trạng thái hiện tại của ta có mạnh không? Ngươi cho rằng vì sao mà đám Hồn Ma dám xâm lấn Thành Hư Vô? Lão già Hồn Thần kia có thể nhìn thấu tất cả!
Tiểu Loli thở ra một hơi.
Bộ Phương lập tức nhíu mày lại. Hắn quay đầu nhìn về phía bậc thang tinh không ở phía xa. Chỗ đó có mây trắng lượn lờ, có ba bóng người không ngừng tiến lên. Cuối cùng cũng có một người đạp vào bậc thang. Là Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn!
Ánh mắt Bộ Phương co rụt lại. Chỉ chốc lát sau lại có một người từ bên trong tầng mây đi ra, là Hậu Thổ!
Cả hai trước sau nuối đuôi leo lên bậc thang, không nhanh không chậm.
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn quay đầu liếc nhìn Hậu Thổ theo sát phía sau lưng, trong mắt tràn đầy sự hung tợn! Vương tọa của Thành Hư Vô chỉ có thể thuộc về nàng!
Sau một lúc, Tiểu U mới đi ra từ trong những đám mây kia. So với Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn và Hậu Thổ thì thực lực của Tiểu U yếu hơn.
Bộ Phương di chuyển ánh mắt nhìn về phía Tiểu Loli.
- Nói đi, rốt cuộc ngươi bị thế nào? Ngươi thật sự là Nữ Vương Nguyền Rủa?
Bộ Phương nhíu mày nhìn Tiểu Loli hỏi.
Trong cung điện vô cùng yên tĩnh, ngăn cách với bên ngoài, không hề nghe thấy sự ồn ã của trận chiến. Bầu không khí có chút gượng gạo. Tiểu Loli dường như không muốn đề cập tới vấn đề này. Nhưng Bộ Phương cũng không vội, hắn định thần lấy ra một cây Lạt Điều Tử Thần, chậm rãi cắn từng miếng một, lông mày hơi nhíu.
Đúng là… rất cay!
Tiểu Loli không nhúc nhích, nhưng nghe Bộ Phương cứ nhai Lạt Điều Tử Thần bẹp bẹp, rốt cuộc cũng không nhịn được, liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái!
- Cho ta Lạt Điều Tử Thần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận