Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1331: Kỳ tích văng toàn thân (3) (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trung tâm Thao Lâu.
Tiểu Nha hơi nhàm chán ngồi ở trên này, chân bó nhỏ đáng yêu đong đưa qua lại.
Trên người con bé mặt một bộ trường bào thật dài, vạt áo dài rũ xuống chấm đất, lúc đi lại cứ giống như là đang quét rác vậy.
Đây là trường bào độc quyền dành riêng cho cốc chủ Thao Thiết Cốc, bởi vì Tiểu Nha vẫn còn rất nhỏ cho nên chỉ có thể mặc rũ xuống như vậy.
Đột nhiên, một luồng hào quang chợt lóe qua, một bóng người nhỏ xinh lập tức xuất hiện ở bên ngoài Thao Lâu.
Tiểu Nha quay đầu lại vừa nhìn, tức khắc nhảy nhót hoan hô, liên tục chạy chậm, vừa chạy được hai bước, bởi vì nguyên nhân trường bào mà vấp phải vạt áo thật dài, thân hình phút chốc bịch một tiếng ngã trên mặt đất.
Chẳng qua con bé lại không thèm để ý, từ trên mặt đất đứng lên, lau mũi một phen sau đó chạy tới đằng trước cửa sổ mở cửa sổ ra.
Tiểu Hoa từ bên ngoài cửa sổ đáp xuống bên trong, cẩn thận ôm lấy Tiểu Nha, sau đó í a í ới nói không ngừng.
Đối với ngôn ngữ thần bí của Tiểu Hoa, Tiểu Nha giống như có tâm linh tương thông không ngừng gật đầu.
Tiểu Hoa càng nói càng hăng hái, Tiểu Nha cũng thế càng nghe càng phấn khích. Tiểu Nha mở to mắt nói:
- Thật không? Bộ Phương ca ca dạy ngươi làm đồ ăn à?
Mắt rắn tam hoa của Tiểu Hoa đảo một vòng tròn, nghiêm túc gật nhẹ đầu.
- Vậy thì đi mau, để cho ta mở mang nhận thức một chút xem Bộ Phương ca ca đã dạy cho ngươi những gì! Lão đầu kia cũng dạy trù nghệ cho ta, nhưng mỗi này đều bắt ta phải luyện tập kỹ thuật xắt rau và thái rau, nhàm chán chết đi được!
Tiểu Nha đạt được sự đồng ý của Tiểu Hoa, lập tức vui vẻ không thôi, kéo tay Tiểu Hoa đi tới phòng bếp trong Thao Lâu.
Thao Lâu là kiến trúc mang tính cột mốc lớn nhất Thao Thiết Cốc, sau khi trãi qua một hồi tai nạn, nhóm cường giả Thao Thiết Cốc đã tiến hành gia cố lẫn mở rộng ra. Thao Lâu bây giờ lại càng thêm cao lớn uy vũ.
Nhưng bàn về phồn hoa hưng thịnh, vẫn phải nói tới phố dài của Thiết Tiên thành.
Lưu lượng người trên phố dài cực kỳ lớn, người đến người đi, có đệ tử thánh địa khắp nơi, cũng có một ít đệ tử cường giả thuộc thế lực bên ngoài.
Thao Thiết Cốc bây giờ có thể nói không hổ là mảnh đất trung tâm Tiềm Long Đại Lục.
Đây là điều mà ai cũng không ngờ tới.
Dù sao cường giả Khư Ngục xâm lấn vậy mà lại kiêng kỵ Thao Thiết Cốc.
Tiểu Nha dẫn theo Tiểu Hoa đi tới phòng bếp trong Thao Lâu. Phòng bếp Thao Lâu rất lớn nhưng cũng rất trống trãi quạnh quẽ.
Trong phòng bếp không hề có người, Tiểu Nha và Tiểu Hoa hai đứa nhóc đi ở trong đó, tiếng bước chân vọng lại hơi có vẻ lạnh lẽo.
Tiểu Nha dẫn theo Tiểu Hoa đi tới kho nguyên liệu nấu ăn, rầm một tiếng, cửa lớn kho nguyên liệu nấu ăn bị sức lực khổng lồ của Tiểu Hoa đẩy mở.
- Đây, chỗ này chính là kho nguyên liệu nấu ăn của Thao Lâu, muốn nguyên liệu nấu ăn gì cứ tùy ý lấy đi!
Bây giờ Tiểu Nha đúng là có vài phần dáng vẻ nhà giàu mới nổi, nói với Tiểu Nha.
Nguyên liệu trong kho nguyên liệu nấu ăn vô cùng phong phú, các loại thịt chia ra thịt linh thú loại cầm, thịt linh thú loại linh thú, còn có thịt linh thú loại cá, còn có rất nhiều linh dược và rất nhiều rau dưa…
Tiểu Nha vốn tưởng rằng Tiểu Hoa sẽ chọn những nguyên liệu nấu ăn cao cấp trong kho nguyên liệu nấu ăn này nhưng thật không ngờ sau khi Tiểu Hoa tiến vào kho nguyên liệu nấu ăn, không nói hai lời đã đi tới khu vực rau dưa, cuối cùng còn ôm một cây củ cải trắng khổng lồ tươi ngon mọng nước trở về.
Tiểu Nha ngẩn ra.
Chẳng lẽ Bộ Phương đại ca ca dạy Tiểu Hoa ăn củ cải trắng ư?
Còn không phải là biến Tiểu Hoa ăn thịt thành Tiểu Hoa ăn chay hay sao?
Tiểu Nha nói:
- Chỉ một cây cải trắng thôi à? Cái này rất bình thường đó…
Nhưng mà, ngoài dự liệu của con bé, Tiểu Hoa ném cho Tiểu Nha một ánh mắt thần bí, tiếp tục ở trong kho nguyên liệu nấu ăn mó tới mó lui.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Hoa đã chuẩn bị xong tất cả nguyên liệu nấu ăn.
Tiểu Hoa lấy ra một cái túi được chế tạo từ da linh thú, từ từ bỏ củ cải trắng, nguyên liệu nấu ăn, quả ớt tương… vào bên trong, giống như món thập cẩm.
Tiểu Nha sớm đã nhìn đến đờ đẫn, nói cho ta biết đi, đây hết thảy đều không phải sự thật...
Tiểu Nha nhìn cái túi linh thú trong tay Tiểu Hoa phình to, không biết nên nói cái gì.
Tiểu Hoa đặt cái túi to lên trên mặt đất, ra hiệu cho Tiểu Nha lùi về phía sau một bước.
Tiểu Nha lập tức sửng sốt, xách trường bào của bản thân lên lui về phía sau.
Tiểu Hoa hít sâu một hơi, sau đó gào lên một tiếng, thân hình Tiểu Hoa đột nhiên xảy ra biến hóa, hóa thành Thất Thải Phệ Thiên Mảng khổng lồ dài tới mấy mét.
Đuôi rắn giơ lên, cái đuôi hất lên hung hăng nhằm về phía cái túi linh thú bên dưới kia, quất vào cái túi to ấy.
Tiểu Nha bị dọa đến toàn thân run rẩy.
Tiểu Hoa đang làm cái gì vậy?

- Tiếp theo chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!
Minh Vương Nhĩ Ha xoa nhẹ tay, vẻ mặt hào hứng nói, hắn ta đã từng thưởng thức qua cải trắng muối chua cay do Bộ Phương đập ra, kỳ vọng về cải trắng muối chua cay trong lòng hắn ta còn mãnh liệt hơn bất kỳ ai.
Trong lòng u Dương Trầm Phong có một dự cảm chẳng lành, từ việc Minh Vương Nhĩ Ha rót hết một nửa tương ớt trong quán vào trong đó cũng có thể nhìn ra được… tiếp theo chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Quả nhiên, Minh Vương Nhĩ Ha hít sâu một hơi, vậy mà ở trong ánh mắt nghi ngờ của mọi người, nhấc tay lên.
Minh khí nồng đậm hội tụ đến, tụ tập lại phía trên bàn tay của Minh Vương Nhĩ Ha giống như một con rắn dài quấn quanh.
Động tác của hắn ta làm cho tâm thần tất cả mọi người đều run lên, sắc mặt phút chốc thay đổi.
Đây là muốn làm gì vậy?
Khóe miệng Mì Vương u Dương Trầm Phong mãnh liệt co rút, nhìn tư thế này… Chẳng lẽ Nhĩ Ha đại nhân định vỗ một chưởng xuống đấy à?
Vỗ xuống thật sao?
Cái này mà vỗ xuống… hậu quả thiết nghĩ không thể chịu nổi!
- Đừng mà! Nhĩ Ha đại nhân, thủ hạ lưu tình!
Mì Vương u Dương Trầm Phong thật sự là nhịn không được, giơ một bàn tay lên, lỗ mũi mở lớn, lớn tiếng ngăn lại.
Nhưng mà, giờ phút này Minh Vương Nhĩ Ha làm sao còn để ý tới u Dương Trầm Phong nói cái gì.
Trên mặt hắn ta đầy vẻ hưng phấn, bờ môi sưng đỏ giống như lóe ra hào quanh:
- Không cần nói nữa! Cứ yên lặng mà xem ta đi, bổn vương muốn tạo ra kỳ tích! Việc ngươi cần làm chính là… thưởng thức kỳ tích!
Vẻ mặt u Dương Trầm Phong như đang nằm mơ…
Thưởng thức kỳ tích gì chứ… chỉ sợ là thưởng thức kỳ lạ đi!
Mọi người xung quanh đều phát ra tiếng kinh hô, Nhĩ Ha đại nhân thực sự định vỗ một chưởng xuống thật sao, nếu như thật sự vỗ xuống, cái túi to này rách ra… sẽ xảy ra chuyện gì, ai cũng không biết.
Trực giác của Mì Vương u Dương Trầm Phong nói cho hắn ta biết, nhất định phải ngăn cản, nhưng đối mặt với Minh Vương Nhĩ Ha, hắn ta cơ bản không hề có dũng khí ngăn lại, đành phải trơ mắt nhìn Minh Vương Nhĩ Ha vẻ mặt hăng hái vỗ một chưởng xuống.
Minh khí quấn quanh, một chưởng vỗ xuống, cái túi linh thú to lập tức cứng rắn hứng chịu một chưởng của Minh Vương Nhĩ Ha.
Tâm của toàn bộ mọi người đều nhấc lên tận cuống họng, nhìn bàn tay của Minh Vương Nhĩ Ha cách cái túi kia càng ngày càng gần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận