Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2791: Lập địa thành Thánh(*) (1)

Thông Thiên Giáo Chủ há hốc mồm nhìn Bộ Phương đứng ở trước mặt.
Xung quanh thân thể Bộ Phương đang có từng món đồ dùng làm bếp lơ lửng.
Nếu Thông Thiên Giáo Chủ đoán không sai thì đó cũng là những Thần Khí mà hắn ta tìm kiếm bấy lâu nay.
Nhiều Thần Khí như vậy mà lại cùng tập hợp trên một người.
Nhìn Bộ Phương nắm lấy Thần Khí trong tay, Thông Thiên Giáo Chủ hít sâu một hơi.
Bốn kiện Thần Khí trấn áp linh khí mênh mông của Tổ Tinh, so với Hồng Hoang Vũ Trụ mà nói thì Tổ Tinh không có linh khí bao la bát ngát như vậy.
Nhưng Tổ Tinh lại là nơi sinh ra rất nhiều cường giả trong Hồng Hoang Vũ Trụ bọn họ, là nơi bắt nguồn của nhân tộc.
Chính là bởi vì có Tổ Tinh, nhân loại bọn họ mới có một lịch sử lâu đời, tân hỏa truyền lại khắp vũ trụ…
Mới có vô số cường giả trong Hồng Hoang Vũ Trụ.
Mới có Đại Đạo Thánh Nhân và Hỗn Độn Thánh Nhân…
Sự quan trọng của Tổ Tinh không cần phải bàn cãi nữa.
Thế nhưng, những Thần Khí liên quan đến bí mật linh khí của Tổ Tinh lại rơi vào trong tay Bộ Phương.
Những Thần Khí này không ngờ lại đúng thật là đồ dùng trong nhà bếp!
Bộ Phương thật sự định dùng những Thần Khí Tổ Tinh này để nấu ăn à?
Sao lại không biết quý trọng thế!
Những Thần Khí này mặc dù có hình dáng của đồ làm bếp nhưng cũng không nhất định là đồ làm bếp mà…
Không thể dựa theo lẽ thường được.
Nhưng Thông Thiên Giáo Chủ cũng không có cách nào ngăn cản Bộ Phương.
Chỉ có thể nhìn Bộ Phương tiếp tục nấu nướng.
Có lẽ những lời nói của Toại Nhân Thị đã khiến Bộ Phương thông suốt, lĩnh hội được điều gì đó.
Nấu món ăn này vô cùng trôi chảy.
Bộ Phương không nướng thịt.
Trước đó Toại Nhân Thị đã nướng thịt rồi, hắn lại chọn đi nướng thịt thì cũng không sáng suốt lắm.
Cho nên, Bộ Phương nấu một món khác…
Phập phập!
Thịt Hồn Chủ rất cứng.
Nhưng dưới đao công huyền ảo của Bộ Phương, những miếng thịt Hồn Chủ đó đều lập tức bị chặt ra.
Trên thịt Hồn Chủ non mềm có đường vân kỳ lạ đang di chuyển, tỏa ra hắc khí đặc biệt.
Thật ra Bộ Phương cũng không phải là thích dùng thịt Hồn Chủ làm nguyên liệu nấu ăn.
Thịt này cũng giống thịt Hồn Thập Tam lúc trước…
Khiến Bộ Phương không thích.
Nhưng không thích không có nghĩa là không nấu được.
Trù Thần Chi Nhãn khởi động, nguyên liệu nấu ăn Hồn Chủ ở trước mặt hắn có những chấm đỏ kỳ lạ trải rộng ra…
Mỗi một góc dường như đều trở thành cách tốt nhất để xử lý thịt Hồn Chủ này.
Ánh đao lấp lánh.
Mặc dù mỗi một đao cắt xuống đều trông có vẻ nhẹ nhàng nhưng thịt Hồn Chủ này thật ra lại cứng như kim cương vậy.
Đao công của Bộ Phương mờ ảo lúc ẩn lúc hiện, nhưng mỗi một đao đều tràn ngập sức mạnh.
Nhưng lại khiến người ta không thể nhìn ra phần sức mạnh này. Đao công như này cũng đủ đế khiến người người khiếp sợ.
Ầm ầm!
Châm lửa lên, bắt đầu nấu, vẩy gia vị vào.
Bộ Phương nấu ăn vô cùng đơn giản.
Toại Nhân Thị và Thông Thiên Giáo Chủ đứng ở hai bên chăm chú nhìn.
Trông không khí tràn ngập mùi thơm của thịt, mùi hương đó hoàn toàn khác với mùi thịt nướng…
Sau một hồi.
Động tác xào nấu của Bộ Phương cũng kết thúc.
Nghiêng nồi, đổ đầy thức ăn vào chiếc mâm đá.
- Đến đây nếm thử đi.
Bộ Phương đẩy món ăn ra, nói.
Thông Thiên Giáo Chủ nhìn mà trợn mắt há mồm, nhưng lại không nói được gì.
Không khí có mùi thơm tràn ngập, lay động đến vị giác của hắn ta.
Hắn ta biết Bộ Phương có sự lý giải vô cùng độc đáo đối với mỹ thực.
Phải biết rằng Bộ Phương còn dám đánh nhau với Dị Quốc Thần Linh, cướp thú cưỡi của người ta, còn nấu cả thú cưỡi lên.
Cho nên, khi Bộ Phương thể hiện ra những chiêu này, Thông Thiên Giáo Chủ ngược lại cũng không có quá nhiều sự kinh ngạc.
- Thơm quá.
Thông Thiên Giáo Chủ hít sâu một hơi.
Mùi thơm của thịt này hoàn toàn khác với thịt nướng, nhưng lại đều có hiệu quả kỳ diệu như nhao.
- Nếm thử đi.
- Tiền bối… mời.
Bộ Phương nhìn Toại Nhân Thị và Thông Thiên Giáo Chủ, chân thành nói.
Ba người ngồi quanh đống lửa.
Thông Thiên Giáo Chủ cũng không khách khí, kéo tay áo lên, trực tiếp cầm đũa lên, gắp một miếng thịt Hồn Chủ non mềm mà bỏ vào trong miệng…
Vừa vào trong miệng, trong nháy mắt đã tan ra.
Giống như bông tuyết, vừa chạm vào mồi lửa ấm áp đã lập tức tan thành nước.
- Ăn rất ngon!
Đôi mắt Thông Thiên Giáo Chủ co rụt lại.
Không giống với thịt nướng. Thịt nướng chú ý đến hương vị nguyên chất. Đó là một cảm giác hưng phấn đến từ nơi sâu thẳm trong linh hồn, từ sự thèm ăn nguyên thủy nhất.
Nhưng mỹ thực của Bộ Phương lại khác biệt.
Đó là một loại mỹ thực tinh xảo, mỗi một bước đều chuẩn xác, xử lý nguyên liệu nấu ăn cũng gần như là hoàn mỹ.
Hắn ta có cảm giác bản thân chìm đắm vào trong đồ ăn, không có cách nào tự kiềm chế.
Toại Nhân Thị nhìn Thông Thiên Giáo Chủ đang đắm chìm thì cười cười.
Ông ta rất thích cười. Toại Nhân Thị cầm lấy đôi đũa, gắp miếng thịt bỏ vào miệng
Ông ta ăn nhưng biểu cảm trên mặt lại không chút thay đổi, cuối cùng thì gật đầu…
- Cuối cùng cũng cảm nhận được hương vị khác biệt… Ngay từ đầu ta đã tin rằng cậu có thể.
Toại Nhân Thị cười, cảm khái một câu.
Ông ta giơ tay lên nhìn Thần Hỏa của Bộ Phương một chút.
Trong tay xuất hiện một nhánh cây Toại Mộc mảnh mai, vươn nhánh cây này vào trong đống lửa.
Đống lửa lập tức hơi bùng lên.
Mà nhánh cây Toại Mộc cũng bỗng dưng nhảy lên.
Ngọn lửa lập tức thu nhỏ lại, cuối cùng dừng lại trên cành Toại Mộc hóa thành một đốm lửa chập chờn.
Ngọn lửa tuy nhỏ nhưng lại vô cùng vững vàng, mặc cho gió thổi mưa rơi đều không bị dập tắt.
- Đây chính là tạo hóa mà lão phu cho cậu…
Toại Nhân Thị cười nhẹ nói.
Sau đó đưa cành Toại Mộc cho Bộ Phương.
Bộ Phương vô thức tiếp nhận.
Thần Hỏa trong cơ thể hắn đột nhiên mãnh liệt tuôn ra, quấn quanh dày đặc cơ thể hắn, như hóa thành một đầu Hỏa Long.
Cuối cùng dung hợp với ngọn lửa nhỏ này.
Ngọn lửa bạc dung hợp với ngọn lửa đỏ rực này.
Trong ánh bạc có Hỏa Tâm màu đỏ thẫm, lộ ra vẻ đẹp dị thường.
- Cái này…
Bộ Phương cảm nhận được uy lực của ngọn lửa tăng lên rất nhiều, cũng cảm thấy kinh hãi.
Thần Hỏa dung hợp ba ngàn Pháp Tắc vốn có chút hỗn loạn.
Nhưng sau khi dung hợp Hỏa Tâm xong lại dường như giống với Khí Linh của Trù Thần Sáo Trang, hoàn toàn thức tỉnh và có hồn.
Hồn này khiến uy lực của Thần Hỏa tăng lên gấp mấy lần.
- Đa tạ tiền bối…
Bộ Phương biết đây là tạo hóa mà Toại Nhân Thị cho hắn.
Hắn thậm chí không ngờ được, hắn ở nơi này thế mà lại đạt được tạo hóa.
Toại Nhân Thị cười gật đầu, ông ta còn có lời muốn nói nhưng cũng không quá vội vàng nói ra.
Một bên khác, Thông Thiên Giáo Chủ đang ngồi khoanh chân ăn món ăn Bộ Phương nấu.
Râu tóc của hắn ta đều bay hết cả lên… đôi mắt còn khắp chặt lại.
Thanh Bình Kiếm nổi lên, lơ lửng trên đỉnh đầu hắn ta. Ở trên đó rủ xuống từng dây xích sáng chói.
- Đây là đang ngộ đạo…
Toại Nhân Thị kỳ quái mà nhìn Thông Thiên Giáo Chủ nói.
Bộ Phương thu hồi ngọn lửa lại, chắp hai tay sau lưng nhìn về phía Thông Thiên Giáo Chủ.
Khí tức trên người hắn ta không ngừng dâng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận