Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3200: Đại kết cục 5 (2)

Thật ra thì đối với Tiểu U mà nói, nàng lại trở về điểm bắt đầu. Tiểu U ngẩng đầu nhìn Bộ Phương đang được Tiểu Bạch ôm trong ngực. Ánh mắt lạnh lùng lạ lẫm khiến toàn thân Bộ Phương chấn động.
Vượt qua Tiểu U nhìn về phía những cường giả ở phía sau, cảm giác lạnh lùng lạ lẫm lan tràn.
Uỳnh!
Công kích khủng bố tới gần. Tiểu U quay người, sức mạnh Nguyền Rủa phóng lên tận trời hóa thành vô số năng lượng đáng sợ tạo nên hư ảnh Nữ Vương chắn ngang hư không!
Nàng dùng hết toàn bộ sức lực lót một đường lui cho đám Bộ Phương.
Trù Thần xuất thủ, yên lặng đánh ra một chưởng. Mà một chưởng kia đánh nát hư ảnh Nữ Vương của Tiểu U.
Uỳnh!
Khí lãng khủng bố đánh thẳng tới. Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp cuốn theo thân thể trọng thương của Tiểu U vào trong hố đen vô tận. Kim quang trên thân thể Tiểu Bạch sáng chói, lá sắt tung bay cũng xông vào hố đen đó.
Sâu trong cái hố đen kia có gì thì nhóm Giáo Chủ Thông Thiên cũng không biết. Trù Thần lơ lửng giữa đất trời nhàn nhạt nhìn về phía hố đen xoay tròn, ánh mắt lạnh lùng.

Sau khi rơi vào hố đen thì pháp lực toàn thân mọi người đều không còn. Bọn hắn chìm nổi trong màn đêm vô tận không có ánh sáng, cũng không biết là đang trôi tới nơi nào.
Sự giãy dụa trong ánh mắt Bộ Phương dần tan biến, giữa việc chọn đạo vô tình hay kiên trì đạo hữu tình, có lẽ hắn đã đưa ra quyết định cuối cùng.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh nào. Bộ Phương bình tâm đang tự hỏi, cũng đang nhớ lại… hình ảnh rõ mồn một hiện ra trước mắt hắn. Những chuyện đã trải qua với những người thân thiết nhất của hắn dần dần hiện lên từng chút một. Từng bức họa như đang bay trước mắt hắn.
Cẩu Gia lười biếng ăn sườn xào chua ngọt, Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều cười lớn, Tiểu U bưng bát cơm Long Huyết, Tiểu Hồ thì ăn một viên thịt rồi lại nhả đạn pháo, Tiểu Tôm uống rượu rong chơi…
Còn có vô số hình ảnh hiện lên trong bóng tối. Bộ Phương thở ra một hơi thật dài. Tâm hỗn loạn, ý niệm phức tạp đều ngưng kết cùng một chỗ. Sợi dây nhung buộc chặt tóc cũng đứt ra, tước vũ bào trên thân tán đi.
Bộ Phương nhìn tia sáng hiếm hoi từ bên ngoài hố đen, thấy nhóm Cẩu Gia đang theo hắn đi vào, trên mặt lộ ra nụ cười dịu dàng.
Đương nhiên là… chọn hữu tình.
Đinh!
Giống như một giọt nước nhỏ xuống biển rộng mênh mông, dần dần hóa thành cơn sóng lớn!
Tóc tai Bộ Phương bù xù, trải dài trên trường bào. Hắn ổn định thân hình chậm rãi đi trong bóng tối. Tuy thân thể hắn không có pháp lực cũng không có thần lực nhưng ngay lúc này hắn như cảm nhận được mình vượt qua nhân gian, mỉm cười nhìn hồng trần vạn trượng.
Thiên địa vô tình, nhưng vô tình sao lại không phải là một loại tình cảm chứ?
Trù Thần tự cho là đi tới đỉnh phong của vô tình, nhưng vẫn phải bắt đầu từ hữu tình đấy thôi…
Ánh mắt Bộ Phương dịu dàng nhìn về phía nhóm Cẩu Gia cứng ngắc bất động. Hắn đi tới bên cạnh Tiểu U, xoa đầu nàng. Lại tới gần Cẩu Gia, xoa đầu Cẩu Gia. Rồi lại vỗ vỗ vào mặt Minh Vương Nhĩ Cáp, Tiểu Hồ, Tiểu Tôm, Tiểu Bạch. Mọi người đều tỉnh lại, nhìn hắn đầy kỳ quái.
Bộ Phương mỉm cười.
- Đi, cùng trở về.
Bộ Phương nói.
Sau một khắc, đám Cẩu Gia cảm thấy hoa mắt, thân thể nhất thời ở bên ngoài hố đen vũ trụ. Thân hình mấy người nhỏ bé như hạt bụi trước hố đen khổng lồ, nhưng cho dù là một hạt cát cũng có hào quang sáng chói.
Bên ngoài hố đen, đại quân thần tiên lơ lửng. Giáo Chủ Thông Thiên ngồi xếp bằng trong hư không cảm nhận được khí tức của Bộ Phương, mở mắt ra.
Tiếng leng keng vang vọng, kiếm khí bạo phát nhao nhao thi triển!
Nhóm Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp vô cùng căng thẳng. Nhưng Bộ Phương chỉ khoát khoát tay.
Hắn vươn tay, tâm niệm chuyển động, từng điểm sáng hội tụ, một bộ đồ làm bếp quanh quẩn bên người Bộ Phương. Cứ như đã trôi qua rất lâu, mà cũng như chỉ là một cái chớp mắt, một món ăn đã hoàn thành.
Mùi thơm nồng đậm khuếch tán khắp nơi, đó là một phần sủi cảo.
Uỳnh.
Đôi mắt vô tình của Giáo Chủ Thông Thiên đột nhiên sững sờ. Ngay sau đó, một miếng sủi cảo được nhét vào trong miệng hắn.
- Trù Thần cứ nghĩ là đã tước đoạt đi tình cảm của các ngươi, nhưng thật ra thì vô tình cũng là một loại tình cảm.
Bộ Phương cười khẽ.
Lại một miếng sủi cảo đưa tới, ánh mắt sắc bén của Giáo Chủ Thông Thiên dần dần trở nên ôn hòa. Hắn ngơ ngác nhìn Bộ Phương, tâm tình phức tạp, không nói được lời nào.
Từng miếng sủi cảo lơ lửng trước mặt đám cường giả kia giống như món ăn của Trù Thần, bọn hắn đều không thể khống chế được chính mình.
Miếng sủi cảo được ăn, tình cảm bị tước đoạt đi bây giờ đã trở về.
Cẩu Gia lơ lửng bên cạnh Bộ Phương, trong mắt đầy vẻ hưng phấn.
- Tiểu tử Bộ Phương, cho U nha đầu ăn sủi cảo của ngươi đi.
Cẩu Gia nói.
Không có lí do gì mà Bộ Phương khôi phục được tình cảm của nhiều thần tiên như vậy mà lại không khôi phục được cho Tiểu U.
- Tiểu U đã ăn Sen Vong Tình, nàng đã quên đi thất tình lục dục. Chờ sau khi đối phó với Trù Thần, ta sẽ giúp nàng.
Bộ Phương nói.
Cẩu Gia sững sờ.
Bộ Phương không nói gì nữa mà dẫn theo mọi người trở về. Đi ngang qua Vũ Trụ, mọi thứ đang băng lãnh vô tình đều trở nên sinh động.
Trù Thần vô tình, cách hóa giải của Bộ Phương lại vô cùng nhẹ nhàng.
Vũ Trụ Hồn Ma, muôn hoa đua nở.
Trù Thần mở mắt ra, bên ngoài Vũ Trụ Hồn Ma có tiếng cười vang vọng.
Bộ Phương chắp lấy tay, tóc tai bù xù, tước vũ bào trên thân phiêu đãng giống như một thần tiên tiêu diêu tự tại đạp không mà tới.
- Cũng không ngờ ngươi đã ăn món ăn của ta vậy mà còn có thể kiên định lòng tin với đạo hữu tình.
Trù Thần bình thản nói.
Bộ Phương chắp lấy tay, nhếch khóe miệng.
- Ngươi hẳn phải biết, ta đi theo đạo hữu tình, tính khí không tốt lắm. Nên… ta đã tìm tới ngươi để tính sổ đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận