Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 947: Trận trù đấu thứ nhất! Bắt đầu! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ánh mắt Bộ Phương lãnh đạm, bởi vì vác theo Long Cốt Thái Đao mà dường như chân khí cũng trở thành một con dao sắc bén, hắn liếc mắt nhìn khắp một lượt, lời nói lạnh lùng hà khắc, tràn đầy sự tự tin.
Cái thái độ kiêu căng ngạo mạn này của Bộ Phương, khiến cho tất cả mọi người không khỏi rơi vào trạng thái sững sờ, trong ánh mắt của mỗi người tại đây đều toát ra vẻ khó tin.
Vậy mà tiểu tử này định chiến đấu một mình, còn dám khiêu chiến với những đầu bếp đứng ở mười vị trí đầu tiên trong bảng Thiết Bia Trù nữa!
Thật sự quá ngông cuồng rồi!
Điên cuồng à?
Bộ Phương thản nhiên lắc đầu, hắn tự cảm thấy không có chút điên cuồng nào cả, muốn trở thành một Trù Thần đứng đầu chuỗi thực vật trong thế giới huyền huyễn này, nếu như một chút dũng khí này cũng không có thì… Sao hắn có tư cách nói về việc trở thành Trù Thần đây?
Mà so sánh với thái độ kiêu ngạo của Bộ Phương, bên Thao Thiết Cốc này, có rất nhiều người bị sự điên cuồng của Bộ Phương kích thích khiến cho bọn họ có hơi tức giận.
Thế nhưng, coi như bọn họ có tức giận đi nữa, nhưng lại không có ai dám đứng ra, bởi vì nếu như bọn họ bước ra, thì chính là tiếp nhận trù đấu.
Là đầu bếp ở Thao Thiết Cốc, bọn họ đương nhiên sẽ không còn lạ lẫm gì đối với việc trù đấu. Nhưng trận đấu kiểu như này giống như là mang tương lai của bản thân đặt cược vào trong đó, cho nên tất nhiên bọn họ sẽ không dám chủ quan.
Người nào cũng không muốn làm chim đầu đàn.
Tất nhiên, cũng có người là coi thường không thèm ra tay, Yến Vũ híp mắt, khuôn mặt anh tuấn lộ ra nụ cười chế giễu.
Hắn ta là một vị đầu bếp hàng đầu, hắn ta rất tự tin vào trù nghệ thiên phú của bản thân, hắn ta đứng đầu ở trù bảng, trù nghệ bậc này của hắn ta không có chuyện so ngang với tên tiểu đầu bếp đang đứng trước mặt này.
Hắn ta vốn dĩ là coi thường việc phải trù đấu với Bộ Phương.
Nếu không phải do Đại Trưởng Lão cứ khăng khăng yêu cầu, hắn ta sẽ không thèm xuất hiện ở trận chiến trù đấu lần này.
Mộc Chanh là người xếp thứ hai trong trù bảng, thiên phú cũng thuộc loại tuyệt vời, là nữ tử duy nhất đứng trong mười vị trí đầu của trù bảng, là vị đầu bếp phải trải qua rất nhiều thử thách mới đạt được thành tích đứng thứ hai trong trù bảng.
Tuy vẻ ngoài của nàng ta không phải là rất đẹp, nhưng lại có khí chất của nữ nhân trưởng thành.
Nàng ta nhìn về phía Bộ Phương, môi đỏ khẽ nhếch lên, không mở miệng nhưng ánh mắt có hơi châm biếm.
Lần đầu tiên gặp phải loại người ngạo mạn như vậy, dám can đảm khiêu chiến mười vị trí đầu trên bảng Thiết Bia Trù, đúng thật là khiến cho người ta phải tò mò.
Sau khi Bộ Phương lên tiếng, lại im lặng một lúc lâu, tất cả mọi người vẫn đang xì xào bàn tán, nhưng không ai để ý tới Bộ Phương.
Trong ánh mắt của u Dương Trầm Phong toát lên vẻ thất vọng, hắn ta không hiểu tại sao Bộ Phương lại chọn trù đấu ở nơi này, tuy rằng trù nghệ của tiểu gia hỏa này không tồi, một thân một mình vẫn chiến tốt, thậm chí vụ ở Thiết Tiên Yến lúc trước gần như chiến thắng Văn Nhân Thượng kia.
Nhưng lần đó, cơ bản là Văn Nhân Thượng còn chưa có dốc hết sức.
Bộ Phương cau mày, đám người này… Thật đều không có ý định ra tay hay sao?
Trong khi mười vị đầu bếp vẫn còn đang do dự, đột nhiên có một tiếng nói gần như điên cuồng gào thét từ trong đám người vọng ra:
- Ta đến! Các ngươi không ai ra tay thì để ta trước! Ta muốn báo thù! Ta phải rửa nhục!
Mọi người đều sửng sốt, ánh mắt xoay chuyển nhìn qua, lại nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy sự điên cuồng sục sôi của Văn Nhân Sửu!
Văn Nhân Sửu xuất hiện trong bộ dạng đầu bù tóc rối, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, hằn lên tia máu. Hắn ta bước ra từ trong đám đông, toét miệng, khí tức giống như rắn độc.
Lần trù đấu thứ nhất của Bộ Phương là với Văn Nhân Sửu.
Sau khi Văn Nhân Sửu thất bại, bị tước đoạt Thái Đao, mất đi quyền lợi nấu nướng, Sở Trường Sinh giúp hắn ta hoá giải lời thề Thao Thiết, cũng khiến cho hắn ta nhớ kỹ lần mất mặt này mà bước vào con đường Thao Thiết khổ luyện trù nghệ.
Bây giờ hắn ta đi khỏi con đường Thao Thiết cùng với mười vị đầu bếp, bản lĩnh trù nghệ đạt đến mức độ nào vẫn chưa có ai biết rõ.
Ngay cả Sở Trường Sinh cũng không nắm bắt được.
Văn Nhân Sửu vừa bước ra khỏi con đường Thao Thiết, lập tức nhìn thấy Bộ Phương, có thể biết trong lòng hắn ta kích động đến cỡ nào.
Văn Nhân Sửu có thể bước ra từ trong khó khăn nghìn trùng, nơi chôn cất của biết bao nhiêu cái xương trắng bên trong con đường Thao Thiết, chính là dựa vào quyết tâm muốn báo thù rửa hận mãnh liệt!
Giống như bản thân hắn ta vừa nói, hắn ta muốn báo thù, hắn ta muốn rửa nhục!
Mọi người không ai nghĩ đến, người bước ra đầu tiên lại là Văn Nhân Sửu.
Cũng được, vậy liền để Văn Nhân Sửu đi thử bản chất tên gia hỏa này một chút xem sao.
Văn Nhân Sửu bước ra từ con đường Thao Thiết, đại khái trù nghệ đã đạt đến trình độ của đầu bếp hàng đầu, tuy rằng có thể chưa bắt kịp được mười vị trí đầu trên bảng Thiết Bia Trù, nhưng cũng được coi là có tư cách thi đấu.
Bộ Phương vác theo Long Cốt Thái Đao, con ngươi lạnh nhạt chuyển động, ánh mắt rơi vào trên người Văn Nhân Sửu.
Ngoại hình chật vật của Văn Nhân Sửu và ánh mắt cuồng bạo của hắn ta khiến Bộ Phương hơi nhíu mày.
Vẻ mặt Bộ Phương không bộc lộ cảm xúc gì, hỏi một câu:
- Ngươi… Xếp hạng thứ bao nhiêu trên bảng Thiết Bia Trù?
Mọi người sững sờ.
Văn Nhân Sửu cũng ngẩn người một lúc, sau một thoáng, sắc mặt lại trở nên vô cùng dữ tợn:
- Bộ lão bản, ngươi quên ta rồi à! Vậy mà ta lại không quên ngươi đâu! Tuy rằng ta không được xếp hạng trên trù bảng, nhưng thực lực của ta… Sẽ không khiến ngươi phải thất vọng thêm lần nữa đâu!
Văn Nhân Sửu hưng phấn tột độ, hắn ta duỗi đầu lưỡi đỏ tươi liếm qua bờ môi, ánh mắt nhìn Bộ Phương vô cùng cuồng nhiệt:
- Tới đây! Bọn họ không đấu với ngươi, ta đấu với ngươi!
- Ồ… Ngươi không nằm trong mười vị trí đầu tiên trên trù bảng à.
Khoé miệng Bộ Phương khẽ giật, nghiêng đầu nhìn qua Văn Nhân Sửu một cái.
Bộ Phương thản nhiên nói:
- Ngươi không có xếp hạng trong mười vị trí đầu tiên, vậy thì ta không muốn trù đấu với ngươi, ngươi không đủ tư cách.
Câu nói này vừa được thốt ra, đã khiến cho mọi người phải sững sờ một lần nữa.
Vẻ cuồng nhiệt của Văn Nhân Sửu cứng đờ tại chỗ, một thoáng sau, sắc mặt lại trở nên dữ dội!
Văn Nhân Sửu điên cuồng gào lên:
- Ngươi dựa vào cái gì mà coi thường ta! Ngươi có biết ta vì muốn chiến thắng ngươi đã phải trải qua những gì không!
Vẻ mặt Bộ Phương không thay đổi:
- Đơn giản vì ngươi không nằm trong mười vị trí đầu trên trù bảng.
Dường như Văn Nhân Sửu sắp phát điên lên rồi. Bộ Phương không chấp nhận khiêu chiến của hắn ta, chỉ bởi vì hắn ta không có tên trong mười vị trí đầu trên bảng Thiết Bia Trù.
Văn Nhân Sửu đã bỏ lỡ Thiết Tiên Yến, nếu muốn khiêu chiến mười vị trí đầu trên trù bảng sẽ lại phải đợi thật lâu nữa, mà hắn ta không thể lại tiếp tục chờ đợi được.
Đám đầu bếp trong Thao Thiết Cốc không khỏi nhăn mày.
Ánh mắt u Dương Trầm Phong trùng xuống, xem ra quyết tâm muốn trù đấu của Bộ Phương cũng khá lớn đấy.
Đã như vậy…
u Dương Trầm Phong bước lên phía trước một bước, nghiêm túc nhìn vào Bộ Phương.
u Dương Trầm Phong nói ra:
- Muốn trù đấu cũng không phải là không thể được, nhưng ngươi cần chứng minh cho chúng ta thấy ngươi có đủ tư cách để tham gia trù đấu. Cho nên, ngươi cần thể hiện ra thực lực của bản thân ngươi, trù đấu với Văn Nhân Sửu chính là cơ hội để ngươi bộc lộ tài năng của mình.
Sở Trường Sinh đứng ở phía xa, khí tức ngưng tụ lại, ông ta vuốt nhẹ râu trắng của bản thân, gật đầu đồng ý:
- Không sai.
Vẻ mặt Yến Vũ cũng đầy vẻ châm biếm nhìn Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận