Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 311: Mỹ nữ Đại Tế Ti

Mỹ nữ Đại Tế Ti
Kí Chủ: Bộ Phương
Chân khí tu vi: lục phẩm (đã đạt tới trạng thái chân khí nghĩ vật, muốn trở thành Trù Thần của thế giới huyền huyễn, con đường tiếp theo của Kí Chủ càng thêm gian khổ và khó khăn, cố gắng lên, thiếu niên! )
Tài nấu nướng thiên phú: hai sao
Kỹ năng: Lưu Tinh Đao Công cấp hai (100/100 ), Điêu Vương Bắc Đẩu cấp hai (60/100 )
Đạo cụ: Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao ( Trang phục Trù Thần ), Nồi Càn Khôn Tạo Hóa ( Trang phục Trù Thần )
Trù Thần tổng hợp cho điểm: sơ cấp chủ bếp ( tài nấu nướng rốt cục bắt đầu triển lộ phong mang, thiên phú cũng bắt đầu thắp sáng, kỹ thuật dùng dao, chạm trổ cũng tiến bộ từng bước, con đường Trù Thần đã rộng mở)
Hệ Thống cấp bậc: sáu sao (tỷ lệ chuyển đổi nguyên khí là chín mươi phần trăm, cho phép Kí Chủ tiến hành bắt nguyên liệu nấu ăn, cho phép Kí Chủ thu nhận học đồ đầu bếp)
Bộ Phương đứng tại chỗ, khẽ nâng hai tay, trong đầu hắn lóe ra mặt bảng của Hệ Thống, hắn đang cẩn thận quan sát tin tức trên mặt bảng Hệ Thống.
Tu vi chân khí của hắn cũng không đạt được đột phá, bởi vì nguyên tinh thông qua buôn bán thu hoạch được còn ít, nhưng Bộ Phương không thèm để ý, thứ hắn để ý không phải là những thứ này, hiện giờ bên trong mặt bảng này, có thêm một cái nồi Càn Khôn Tạo Hóa, hoặc có thể nói là nồi Huyền Vũ.
- Nồi Càn Khôn tạo hóa: một trong các linh kiện của trang phục Trù Thần, do xác của linh thú Huyền Vũ thượng cổ chế tạo, nặng nghìn cân, vô cùng chắc chắn, có tác dụng áp chế với hết thảy linh thú, phối hợp với Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao có thể chém giết linh thú dưới cấp tám, với tổng số lượng chân khí của Kí Chủ hiện giờ, mỗi lần thúc dục cũng phải tiêu hao một nửa chân khí.
- Tác dụng của nồi Huyền Vũ đối với nguyên liệu nấu ăn là có thể đề cao hiệu quả các phương diện nguyên liệu, đề cao mùi vị, giảm bớt thời gian nấu nướng, trong quá trình nấu nướng có thể hấp thu linh khí trôi qua của nguyên liệu nấu ăn, đồng thời trong món ăn phụng dưỡng, hoàn thành tuần hoàn linh khí hoàn mỹ.
Thanh âm nghiêm túc của Hệ Thống vang lên, cặn kẽ giới thiệu các công dụng của nồi Càn Khôn Tạo Hóa cho Bộ Phương.
Bộ Phương nghe nói tròng mắt cũng càng ngày càng sáng, hiệu quả của nồi nấu này quả thực đáng sợ, đối với đầu bếp mà nói, quả thực chính là thần khí trong truyền thuyết.
Có nồi nấu này nơi tay, thức ăn ngon trong thiên hạ đều có.
- Đề nghị hữu nghị: nếu Kí Chủ muốn sử dụng nồi Càn Khôn Tạo Hóa nấu nướng, thì phải dùng Thiên Địa Huyền Hỏa thúc dục, nếu không không cách nào thúc dục nồi Huyền Vũ.
Trong lòng Bộ Phương đang hưng phấn, một câu nói của Hệ Thống giống như dội xuống một chậu nước lạnh, vẻ hưng phấn trên mặt đột nhiên biến mất.
Thiên Địa Huyền Hỏa là cái quỷ gì?
- Hệ Thống, ngươi có ý gì?
Bộ Phương hỏi.
- Thiên Địa Huyền Hỏa là cái gì? Ta có sao?
- Thiên Địa Huyền Hỏa chính là do thiên địa dựng dục sinh ra, có hiệu quả đốt cháy vạn vật, là ngọn lửa do toàn bộ tinh hoa đại lục hội tụ, chỉ có ngọn lửa này mới có thể thúc dục nồi Huyền Vũ .
Hệ Thống giải thích.
Bộ Phương ngây người vài giây, sau đó mới sâu xa nói:
- Ý này chính là ta bây giờ còn chưa có Thiên Địa Huyền Hỏa, cho nên không cách nào thúc dục nồi Huyền Vũ để nấu nướng?
Hệ Thống chưa trả lời Bộ Phương, trầm mặc chính là đại biểu thừa nhận.
Bộ Phương nhất thời nhếch miệng.
Ý niệm trong lòng vừa động, nồi Huyền Vũ đen như mực nhất thời trôi lơ lửng trước mặt hắn, một cổ ba động kỳ lạ từ phía trên phát tán ra.
Hệ Thống nói nồi Huyền Vũ này quý trọng nghìn cân, nhưng Bộ Phương hoàn toàn không có cảm giác đó, có lẽ bởi vì hắn đã trở thành chủ nhân của nồi Huyền Vũ.
Dù sao khi nồi Huyền Vũ vừa mới xuất hiện, loại cảm giác cổ xưa nặng nề không giống như làm bộ.
Cong ngón tay búng ra, gõ lên nồi Huyền Vũ một cái, hồi âm bỗng nhiên vang lên, thanh âm buồn bực không ngừng.
Bộ Phương khẽ thở dài, đúng là nồi tốt, đáng tiếc không thể dùng. . .
Ý niệm vừa động, trên tay phải khói nhẹ lượn lờ, sau đó nồi Huyền Vũ cùng với Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao biến thành khói xanh tiêu tán.
- Nhiệm vụ tạm thời: Mồi lửa của “Vạn Thú Viêm” Thiên Địa Huyền Hỏa sắp xuất thế, mời Kí Chủ thu phục mồi lửa“Vạn Thú Viêm”, phần thưởng nhiệm vụ: thưởng tu vi chân khí mười phần trăm. Trừng phạt nhiệm vụ thất bại: khấu trừ mười phần trăm tu vi chân khí.
Khi Bộ Phương đang thở ra một hơi, lắc đầu cảm thấy hết sức tiếc nuối, trong đầu lại một lần nữa vang lên thanh âm quen thuộc của Hệ Thống.
Lần này. . . lại ban bố nhiệm vụ tạm thời.
Cái quỷ gì vậy?
Ta không phải mới vừa hoàn thành một nhiệm vụ tạm thời sao? Không thể để người ta nghỉ ngơi một chút?
Sắc mặt Bộ Phương cứng đờ, hắn mới vừa vặn hoàn thành nhiệm vụ hành quân tạm thời, còn chưa được ngủ một giấc trọn vẹn, lại tiếp tục ban bố một nhiệm vụ tạm thời, đây là Hệ Thống muốn chơi hắn sao?
- Bản đồ của mồi lửa Vạn Thú Viêm sẽ ban bố lúc khai mở bản đồ mỹ vị một tháng sau.
Hệ Thống thật tình nghiêm túc nói.
Vạn Thú Viêm. . . Thiên Địa Huyền Hỏa, Bộ Phương nhíu mày, nhiệm vụ tạm thời lần này tựa hồ có chút khó khăn, thất bại còn có trừng phạt, chuyện này trước kia hoàn toàn chưa từng xuất hiện .
Nhưng Bộ Phương cũng hiểu, bởi vì theo tu vi của hắn ngày càng tăng lên, hiện giờ tài nấu nướng của hắn cũng càng lúc càng cường hãn, mỗi một chút tiến bộ cũng đều đáng quý, Hệ Thống là vì để cho hắn trở thành Trù Thần đứng đầu trong chuỗi thực vật của Thế giới huyền huyễn, dĩ nhiên muốn nghiêm khắc yêu cầu hắn.
Sau này chuyện đề thăng càng thêm khó khăn, mỗi thất bại lần trước có thể trở thành trở ngại trí mạng đối với sự tiến bộ của hắn.
Đây là Hệ Thống muốn đề cao ý thức cảnh giác của hắn, không thể quá mức buông lỏng.
Bộ Phương quả thật cũng cảm giác mình gần đây có chút buông lỏng quá mức, trong nhiệm vụ hành quân, lại hao tốn nửa tháng mới suy nghĩ ra một món ăn có thể làm Hệ Thống hài lòng, xem ra cũng trách vì lúc trước quá mức thuận lợi.
Bộ Phương sờ lên cằm, tự mình kiểm điểm, sau khi kiểm điểm xong, hắn nằm trên giường, bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
Bất kể nói thế nào, làm một người đầu bếp, giữ được giấc ngủ ngon là điều quan trọng nhất.
. . .
Biên thành rộng lớn.
Trong tháp sắt màu đen đứng ở biên thành, lại truyền ra một tiếng gầm thét tức giận, uy áp đáng sợ nhất thời từ trong tháp cao khuếch tán ra, tràn ngập bốn phía.
Tam Đại Huyết Vệ đột nhiên mở mắt, tâm thần cũng có chút run sợ.
Cót két. . .
Tiếng mở cửa kim loại nặng nề vang vọng, sau đó trong ánh mắt của Tam Đại Huyết Vệ, cánh cửa tháp sắt lâu nay vẫn đóng chặt lại chậm rãi mở ra.
Một đạo thân ảnh từ bên trong cánh cửa chậm rãi tiêu sái đi ra, quang mang huyết sắc từ bên trong tháp sắt bắn ra, bao phủ thân ảnh đang chậm rãi bước đi.
Thân ảnh ấy cũng không cúi khom, ngược lại có chút cao gầy, theo thân hình từ từ rõ ràng, cuối cùng hoàn toàn xuất hiện trước mắt ba tên Huyết Vệ.
Đó là một vị nữ tử, vóc dáng mê người, trên người chỉ mặc một cái yếm màu đỏ cực mỏng, trên mặt nàng mang một cái mặt nạ màu đen lạnh như băng, che kín dung nhan làm người ta tò mò.
Năm cái đầu lâu xuyên thành vòng cổ đeo trên chiếc cổ thon dài trắng nõn như thiên nga của cô gái này.
Chiếc quần mỏng phía dưới cũng rất ngắn, cũng không biết cái quần này dùng da linh thú gì chế luyện, hai cặp đùi thẳng tắp cao gầy hiện lên, làm người ta miên man bất định.
Nhìn từ vóc người, đây tuyệt đối là một vị mỹ nữ, vẻ xinh đẹp làm người ta không dám nhìn thẳng, chỉ tiếc mang mặt nạ, làm không người nào có thể nhìn thấy diện mạo của nàng.
Nữ nhân này từ trong tháp sắt đi ra, cũng khiến cho Tam Đại Huyết Vệ chấn động.
- Đại Tế Ti!
Tam Đại Huyết Vệ, rối rít tụ tập đến trước mặt nữ nhân này.
Nữ nhân nhẹ giơ cánh tay trắng bóc lên, ngón tay thon dài mà trắng nõn khẽ vuốt ve, tản ra một cổ đắc ý kỳ lạ.
- Bổn tọa cảm ứng được Cửu Đại Tụ Hồn trận tựa hồ thiếu một cái, các ngươi có biết xảy ra chuyện gì không?
Thanh âm của cô gái mang theo vẻ lạnh lẻo và mềm mại đáng yêu, nhưng Tam Đại Huyết Vệ vừa nghe, cả người đều run rẩy, trong con ngươi đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Tiểu nhân không biết, chúng ta vẫn bảo vệ Thánh tháp, không biết tin tức của Tụ Hồn trận.
- A. . . Tụ Hồn trận liên quan đến hồi phục của Tu La Môn chúng ta, tuyệt đối không thể để xảy ra sơ xuất, bổn tọa cảm ứng được khí tức của Tụ Hồn trận biến mất ở vùng đất Tây Bắc, hẳn là ở chỗ Tây Huyền Thành, trong các ngươi cử người nào đi xem sao.
Ngón tay trắng nõn của nữ nhân giơ lên, điểm vào trên gáy một vị Huyết Vệ, rất nhẹ nhàng.
Cả người Huyết Vệ kia cũng run lên, mồ hôi lạnh thi nhau chảy xuống.
- Vâng. . . để tiểu nhân đi xem sao.
Huyết Vệ này run rẩy nói.
Đại Tế Ti giơ mặt nạ che mặt lên, ba vị Huyết Vệ phảng phất cảm nhận được một ánh mắt lạnh như băng quét qua người bọn họ.
- Qua một tháng nữa đại nhân sẽ bắt đầu đột phá, nếu các ngươi không tìm được Tụ Hồn trận đã biến mất, hậu quả thế nào các ngươi tự hiểu, nếu tinh phách trong Tụ Hồn trận chưa tràn đầy, vậy thì tiện tay tàn sát một tòa thành, nhớ kỹ. . . tuyệt đối đừng để lỡ đại sự của Tu La Môn.
Ùng ùng!
Thanh âm vừa dứt, thân hình của cô gái này biến mất không thấy gì nữa.
Sau đó tiếng cót két lại vang lên, cánh cửa nặng nề một lần nữa ầm ầm khép lại.
Tam Đại Huyết Vệ ngẩng đầu, bọn họ phát hiện trên người mình đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, ba vị Bán bộ Chí Tôn cường giả lại bị hù dọa đến mức mồ hôi lạnh thấm ướt vạt áo.
- Cửu Đại Tụ Hồn trận là mấu chốt để Vong Hồn Châu thức tỉnh, tuyệt đối không thể để mất, Đại Tế Ti coi trọng như vậy, vậy hai chúng ta đi một chuyến xem sao, trên Tụ Hồn trận có một đạo kiếm khí của Đại Tế Ti lại bị phá vỡ, điều này đã đủ để nói rõ người lấy đi Tụ Hồn trận có tu vi mạnh mẽ tuyệt đối, ta sợ một mình ta không giải quyết được.
Hai gã Huyết Vệ liếc nhìn nhau, sau đó gật đầu, lơ lửng đạp không mà đi, gào thét một tiếng mau chóng đuổi theo hướng ngoài biên thành.
Còn lại một người, ánh mắt chậm chạp, tiếp tục trấn giữ tháp sắt bên này.
Ở ngoài biên thành.
Hai gã Huyết Vệ mặc huyết bào liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó đưa bàn tay ra, một khối ngọc phù khổng lồ hiện lên, trên ngọc phù chín điểm sáng nhất thời lóe lên.
- A? Tụ Hồn trận biến mất mà Đại Tế Ti nhắc đến lại xuất hiện ở Đế Đô của Thanh Phong đế quốc?
- Làm sao lại chạy tới Đế Đô?
Một gã Huyết Vệ có chút nghi ngờ.
- Mặc kệ nó. . . Bất kể là ai, dám phá hỏng đại sự Tu La Môn hồi phục. . . Giết không tha!
Một gã Huyết Vệ khác trở tay thu hồi ngọc phù, trên mặt đằng đằng sát khí.
Sau đó, hai người thay đổi phương hướng, mau chóng đuổi tới Đế Đô của Thanh Phong Đế Quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận