Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2078: Cẩu gia xuất trảo (2)

Notice: Undefined offset: 230
Một áp lực khủng khiếp hoàn toàn bao phủ lấy hắn.
Cường giả hắc vụ ngẩng phắt đầu lên, mí mắt như muốn rách ra.
Phía trên màn trời, một Linh Lung Cẩu Trảo che khuất bầu trời bỗng nhiên đập xuống về phía vị trí của hắn ta!
- Tại sao chứ!
Cường giả hắc vụ run rẩy toàn thân, hắn ta hét lên với vẻ không thể tin nổi.
Bùm!
Đột nhiên, hắc vị tan biến, một bóng dạng hiện ra, lại là một bóng người toàn thân đều quấn băng vải màu đen.
Đôi mắt của bóng người hiện ra màu đỏ máu, trong tay cầm một cây chuỷ thuỷ mà chạy như bay qua hư không.
- Ta không hề triệu hoán Đại Thánh xuất thủ! Tại sao lại giết ta!
Hắc Điện Đại Thánh vừa sợ hãi vừa tức giận.
- Cẩu gia giết ngươi còn cần lý do sao? Chỉ đơn thuần là cảm thấy Hắc Điện các ngươi có chút không vừa mắt thôi.
Giọng nói ôn hoà và tràn ngập từ tính của Cẩu gia vang vọng lên.
Ngay sau đó…
Linh Lung Cẩu Trảo giáng xuống từ trên trời.
Nổ bùm một tiếng...
Hoàn toàn đập cường giả Hắc Điện xuống dưới đất.
Một tiếng vù vang lên.
Thân hình của Tiểu Thánh Hắc Điện vỡ nát hoàn toàn, hóa thành một đống cặn bã màu đen...
Hoàng Tuyền Đại Thánh ở phía xa, trong tay cầm cỏ mà nhìn Nhất Trảo đã nổ cường giả Hắc Điện thành đống thịt vụn kia, bất giác, ánh mắt hắn ta nheo lại.
- Chó ghẻ này... Thực lực lại mạnh rồi?
Hoàng Tuyền Đại Thánh lẩm bẩm.
Sau đó, khóe miệng hắn nhếch lên một cái, rồi cười rộ lên.
- Mạnh cũng tốt thôi, Địa Ngục cũng coi như là có chỗ để trông cây... Khi Thiên Tàng vừa chết, Minh Ngục đã rục rịch từ lâu rồi...
- Để con chó này hù doạ đối phương một chút cũng tốt.
...
Trong màn sáng.
Tất cả mọi người đều im lặng.
Vừa rồi có chuyện gì xảy ra vậy?
Đây chính là trận đấu của cấp Đại Thánh đó sao?
Quả nhiên, cổ nhân từng nói không thành Đại Thánh thì cuối cùng làm kiến hôi, đúng là không hề lừa dối ta.
Quả thật, sức mạnh của Đại Thánh là sức mạnh của trời đất, ngưng tụ thành Tiểu Thế Giới thuộc về bản thân, đồng thời độc lập với Thiên Đạo Ý Chí của thiên địa.
Gần như bất khả chiến bại.
Hai Cẩu Trảo đó.
Một trảo đã làm gãy xương ngón tay của Đại Thánh, một trảo thì giết chết Tiểu Thánh đỉnh phong...
Làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc đến mức ngây người.
Không ngờ rằng Địa ngục lại có nhiều Đại Thánh như vậy!
...
Địa Ngục, hư không rộng mênh mộng.
Một con Hắc Cẩu mập mạp đang nằm sấp trong hư không.
Nó vung vẫy cái đuôi một cách ưu nhã, thịt mỡ toàn cơ thể đều đang run rẩy.
Ngay sau đó, Cẩu gia đứng dậy từ trong hư không.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía xa.
Bèn nhìn thấy một toà cung điện màu đen dường như chìm trong bóng đêm.
- Hắc Điện à...
Đột nhiên, một tia lạnh lẽo xuất hiện trong mắt của Cẩu gia.
- Hắc Điện rất giỏi trong việc đánh lén và hạ sát thủ người khác. Nếu lúc trước Thiên Tàng và Cẩu gia không bị đánh lén thì... Minh Ngục làm sao đánh bại ta một cách dễ dàng như vậy được! Lần này... Cẩu gia đã trở lại, nhất định sẽ tới tính sổ với ngươi!
Bỗng nhiên, cơ thể nó uốn éo.
Thân hình mập mạp của Cẩu gia từ từ biến mất trong hư không.
Bên trong Hắc Điện.
Hắc Điện đã cảm nhận được việc sát thủ được phái đi tìm kiếm Sen Vong Tình đã bị giết chết.
Đối với cấm địa mà nói, mỗi một cường giả đều vô cùng quan trọng, một vị Tiểu Thánh đỉnh phong bị giết chết chính là một tổn thất rất lớn đối với Hắc Điện!
- Đáng chết đáng chết! Giết cường giả Hắc Điện ta đây... Đợi ngày Hắc Điện ta xuất hiện trở lại, tất cả đều phải chết hết!
...
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn thu Huyền Vũ Oa lại.
Trong Tinh Thần Hải.
Huyền Vũ lại nằm sấp gần vòng xoáy của Tinh Thần Hải một lần nữa, bắt đầu ngáy o o.
Một chiêu thức của cánh tay Kim Sắc Khô Lâu lại có uy lực vô cùng khủng khiếp.
Nhưng nó cũng chỉ khiến Huyền Vũ cảm thấy lưng hơi ngứa ngáy, trừ phi Đại Thánh đích thân động thủ oanh kích, nếu không vẫn khó có thể đột phá được lớp phòng ngự của nó.
Nhưng bây giờ Hoàng Tuyền Đại Thánh và Cẩu gia đều xuất thủ rồi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Bộ Phương vẫn không bị gì.
Thiên Khung Chi Thượng.
Dực Nhân Cốc Vũ Lạc bị hai cái Hủy Diệt Kiền Oa nổ thành chim khét mà bày ra vẻ mặt ngơ ngác.
Hắn ta há miệng, một làn khói đen phun từ trong mồm hắn ra.
Phong Thần sủi cảo được thêm vào trong Hủy Diệt Kiền Oa, suýt nữa khiến hắn nôn ra.
Nếu không phải là bởi vì hắn là một Đại Viên Mãn Tiểu Thánh, nếu đổi lại là một vị Tiểu Thánh đỉnh phong thì cũng không dám dùng tay không hoàn toàn tiếp lấy Kiền Oa, cho dù không chết thì cũng trọng thương đó.
Thất Sắc Quang Mang này có thể làm giảm khả năng phòng thủ của người khác, quả thật đây là khiến người ta bất ngờ không kịp phòng bị mà.
Những chiếc lông vũ trắng muốt thánh khiết của hắn ta đều đã bị nướng cháy mất mấy cái...
Cẩu gia đã biến mất.
Tuy nhiên, Hoàng Tuyền Đại Thánh vẫn chưa biến mất.
Khí tức khủng bố khóa chặt cả hư không.
Khiến cho toàn bộ bầu trời bị phong tỏa bởi một lực lượng đáng sợ.
Đột nhiên, sắc mặt Vũ Lạc biến thành màu gan heo...
Một vị Đại Thánh xuất thủ, hắn ta còn có thể trốn đi đâu chứ?
Mặc dù Đại Viên Mãn Tiểu Thánh không cách xa cảnh giới của Đại Thánh, nhưng dù sao thì Tiểu Thánh cũng là Tiểu Thánh, vẫn có một khoảng cách không thể vượt qua Đại Thánh được!
- Ồ... Là Dực Nhân Cốc Điểu Nhân à?
Hoàng Tuyền Đại Thánh cầm nhành cây mà nhàn nhạt nhìn Vũ Lạc.
Cường giả cấm địa đã bị xử lý, chỉ còn sót lại một Tiểu Thánh của Tiểu Thế Giới thôi...
Phải xử lý tên nhóc này như thế nào đây?
Đây là điều mà tất cả mọi người đều tò mò.
Bao gồm cả cường giả đang đứng sau bức màn sáng, cùng với Kim Giác, U Cơ và những người khác.
Bộ Phương động tâm thần, trong tay hắn xuất hiện một bình trà, hắn uống từng ngụm từng ngụm nước trà.
Hai cái Hủy Diệt Kiền Oa kết hợp với Bạo Liệt Ngưu Hoàn và Phong Thần sủi cảo, lại thêm Khí Linh Phụ Thể nữa...
Cho dù Bộ Phương có ngưng tụ thần niệm, tinh thần lực của hắn vẫn cảm thấy thiếu hụt một trận, cho nên hắn cần nước trà Cửu Chuyển Thiên Đạo giúp khôi phục lại.
Nhân tiện, Bộ Phương cũng có thể nhìn thấy Dực Nhân Vũ Lạc này đã bị đánh bại như thế nào.
Khi hắn ném Hắc Oa ra, hắn ta là người có vẻ vui mừng nhất.
Tất nhiên... Hắn ta là người duy nhất đỡ được Hủy Diệt Kiền Oa.
Vũ Lạc chớp mắt.
Hắn ta liếc nhìn bốn phía xung quanh.
Hắn ta liếc nhìn Bộ Phương rồi lại nhìn sang Hoàng Tuyền Đại Thánh, trong lòng đột nhiên muốn khóc...
Hắn chỉ muốn trải qua một kỳ nghỉ vui vẻ, tại sao lại bị giao cho nhiệm vụ như vậy chứ.
Bịch!
Thiên Khung Chi Thượng.
Dực Nhân Vũ Lạc trực tiếp quỳ hai đầu gối xuống đất, nước mắt nước mũi tùm lum.
- Ca à, ta sai rồi! Ta đầu hàng!
Dực Nhân Vũ Lạc đối mặt với Hoàng Tuyền Đại Thánh, trực tiếp đầu hàng...
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy buồn cười, còn có kiểu thao tác này sao, tôn nghiêm của một Đại Viên Mãn Tiểu Thánh đâu mất rồi?
Dực Nhân Cốc.
Đại Thánh của Dực Nhân Cốc vô cùng tức giận.
Đột nhiên, một chùm sáng thánh khiết bắn ra, hoàn toàn xóa sạch một ngọn núi!
- Thật là xấu hổ! Làm sao mà một Dực Nhân của Dực Nhân Cốc cao quý lại có thể đầu hàng người khác chứ! Chết tiệt!
- Sen Vong Tình... cũng không đoạt được, báo thù cũng làm không xong! Mất mát này, Dực Nhân Cốc ta... Không thể nuốt trôi cục tức này được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận