Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2089: Món này tên là Phật Nhảy Tường (1)

Nấu ăn?
Không sai, đúng là Bộ Phương đang tính nấu ăn.
Chuyện dùng đồ ăn vả vào mặt là chuyện Bộ Phương am hiểu nhất.
Trù nghệ của Bộ Phương bây giờ sớm đã tăng lên rất nhiều, tu vi tăng lên trù nghệ của hắn cũng dần nâng cao, sớm đã đạt tới cấp bậc Lân Trù.
Chỉ là hắn không ở Tiên Trù Giới nên chưa kiểm tra bao giờ thôi.
Nếu bây giờ kiểm tra, với trình độ trù nghệ của hắn có lẽ sẽ khiến nhiều người phải khiếp sợ.
Dù sao thì tốc độ tu vi tăng lên và trình độ trù nghệ của hắn là tương đương nhau, cái này đã đủ dọa người và khủng bố rồi.
Ánh mắt Lỗ Ban rất lạnh nhạt.
Bây giờ ấn tượng của hắn với Bộ Phương đã bị hủy hoại nghiêm trọng rồi, nếu không phải kiêng kỵ Kiếm Oa kia đang trong tay Bộ Phương.
Thì ngay lập tức hắn có thể hóa thành sát thủ mạnh mẽ, phải giết chết tên đầu bếp làm càn này ngay tại chỗ.
Hắn chi một số tiền lớn để mời một Lân Trù đỉnh cấp của Minh Trù Nhất Mạch về, đã tiêu tốn không ít tài nguyên.
Kết quả thì sao, món ăn làm ra lại bị một tiểu đầu bếp chê không đáng một đồng.
Điều này làm cho hắn rất tức giận.
Hơn nữa ở trước mặt nhiều người như vậy, cực lực chê món ăn mà đầu bếp hắn hao phí tâm tư tuyển về làm ra.
Cái này khác gì ngang nhiên đánh thẳng vào mặt hắn chứ.
Hắn có thể chịu đựng việc này sao?
Tất nhiên là không chịu được rồi.
Ầm!
Một cái bếp lò bị đập mạnh trên mặt đất.
Ánh mắt Bộ Phương lạnh nhạt liếc mắt nhìn toàn bộ một cái.
Đầu bếp Tiên Trù Giới này tính nấu cái gì vậy?
- Không phải ngươi muốn biết tư cách gì sao? Bây giờ ta cho ngươi biết tư cách của ta…
Khóe miệng Bộ Phương khẽ nhếch một cái, thản nhiên nói.
Ngay sau đó, bàn tay vỗ mạnh một cái lên cái bếp lò trên đài.
Nhất thời một phần lại một phần nguyên liệu nấu ăn đều bay thẳng lên, dưới ngọn đèn mỗi một phần nguyên liệu này đều giống như tỏa ra ánh sáng lấp lánh, đặc biệt chói mắt và rực rỡ.
Bộ Phương cầm trong tay Long Cốt Thái Đao.
Thái Đao xoay tròn một hồi, sau đó giống như bắn ra từng luồng ánh sáng lấp lánh, rồi bất ngờ cắt qua nguyên liệu nấu ăn.
Như sao băng rơi từ trên màn trời xuống.
Từng cái Thanh Hoa Từ Bàn bay ra, bày trên bếp lò.
Những nguyên liệu nấu ăn đã được cắt gọn, từ trên trời rơi xuống ổn định rơi trên Thanh Hoa Từ Bàn.
Trên nguyên liệu nấu ăn thậm chí còn có những giọt nước trong suốt đang rung rinh.
Kỹ thuật cắt thái này… không thể phủ nhận, quả là vui tai đã mắt.
Lữ Dương cũng được coi là thiên tài của Minh Trù Nhất Mạch, ánh mắt cũng hơi cứng lại, chăm chú nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Hắn có thể nhìn ra sự tự tin trên người Bộ Phương.
Đó là khí tức tự tin phát ra từ trù đạo chi tâm, tự tin thế này… có chút khác với người thường nha!
Trù đạo chi tâm của đầu bếp Tiên Trù Giới này có vẻ rất cao, làm hắn cảm thấy tim mình đập hơi nhanh…
Chu Ngạn ở phía sau Bộ Phương, ánh mắt đã lần nữa trở nên say mê.
Nhất cử nhất động của Bộ Phương đều khiến bọn hắn cảm thấy vô cùng vui sướng.
Vốn là trong lần yến hội này những thiên tài Minh Ngục kia đều khinh thường, chẳng thèm ngó ngàng đến bọn họ, làm bọn họ cảm thấy tức giận trong lòng, nhưng bởi vì đã có Bộ Phương ra tay.
Nên lúc trước bọn họ còn cảm thấy bất đắc dĩ, thế mà giờ lại có chút hưng phấn…
Đám người Pháp Vụ hòa thượng đứng chắp hai tay trước ngực nhìn chằm chằm Bộ Phương, trong ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Hành động của Bộ Phương quả thật là nắm ngoài dự liệu của hắn ta.
Đối mặt trực diện với thiên tài yêu nghiệt cường thế của Minh ngục nhưng vẫn như cũ không kiêu ngạo, không xiểm nịnh, thỏa đáng đúng mực, một chút cũng không loạn.
Ầm…
Ánh lửa bắt đầu bùng lên.
Khi ngọn lửa Sâm Bạch Sắc vừa bùng lên, nhiệt độ của cả tầng lầu cũng đột nhiên tăng cao.
Đây là Tiên Hỏa.
Ánh mắt của nhiều người đều trở nên kinh ngạc, xếp hạng của Tiên Hỏa này chắc chắn là không hề thấp trên Bảng Tiên Hỏa.
Một tên đầu bếp thế mà lại nắm giữ Tiên Hỏa trong tay để nấu nướng…
Động tác của Bộ Phương vẫn đâu vào đấy, thong dong không vội.
Lúc này nấu ăn chính là cơ hội thích hợp giúp hắn bộc lộ tài năng, coi như là để quảng cáo cho sau này mở chi nhánh ở Minh Ngục vậy.
Ánh sáng trong tay chợt lóe.
Tiếp theo là một cái một cái lọ sứ xuất hiện.
Một phần rồi một phần nguyên liệu nấu ăn đều được bỏ vào trên cái bình sứ ấy.
Dựa theo cách thức huyền ảo mà xếp lên.
Cấp độ nguyên liệu này cũng coi như không tồi.
Nhưng ánh mắt của Lữ Dương hơi ngưng đọng một chút.
Bởi vì hắn phát hiện nhiều loại nguyên liệu khác nhau như vậy mà để chung một chỗ thì rất khó điều khiển.
Tên đầu bếp này, thật sự rất to gan.
Bộ Phương lấy ra một cái nắp, trên cái nắp kia thế mà lại là một Phật Đà nằm nghiêng.
Đám người Pháp Vụ đều ngây người, đôi mắt của mỗi người bọn họ đều co rút lại.
- Đây là vị Phật nào?
Một đám hòa thượng Tây Kinh Tiểu Phật giới đều ngây ra như phỗng.
Trên nắp lọ sứ là một vị Phật nằm nghiêng.
Nhìn sơ thì có chút kỳ lạ.
Phật Đà kia tươi cười dễ mến, dáng nằm nghiêng, cái bụng tròn trịa giống như tỏa ra ánh hào quang.
Bộ Phương cẩn thận bưng món ăn này, đặt vào trong nồi Huyền Vũ.
Nước Sinh Mệnh Chi Tuyền xoay quanh cái lọ sứ và bắt đầu ninh lên.
Thần niệm của Bộ Phương cũng phóng ra từng sợi bao bọc lấy lọ sứ.
Một loạt thao tác của Bộ Phương làm mọi người ở đây lác hết cả mắt, thì ra trù nghệ cũng là một kỹ thuật bác đại tinh thâm.
Rất nhiều người vốn khinh thường, không coi trù nghệ ra gì nhưng khi nhìn Bộ Phương nấu nướng đều kìm lòng không được mà hít một hơi.
Một thân hình mặc áo khoác đầu bếp chậm rãi tiêu sái bước xuống cầu thang xoay tròn.
Ánh mắt Lỗ Ban nhìn người nọ một cái, cảm thấy lạnh lẽo.
- Lưu đại trù, ngươi đến rồi… Tên này khiêu khích trù nghệ của ngươi, ngươi mau nói hắn biết mình chính là đỉnh cấp Lân Trù của Minh Trù Nhất Mạch, không phải là người dễ chọc.
Lỗ Ban nói.
Đây một người trung niên dáng người có chút tròn.
Đôi mắt xếch đục ngầu, nghe thấy lời Lỗ Ban nói xong đột nhiên đôi mắt trợn trừng lên.
Ánh mắt tập trung dính chặt trên người Bộ Phương.
- Một tên mao đầu tiểu tử(*) mà cũng dám chê đồ ăn của ta… Lão tử ta làm đồ ăn còn nhiều hơn hắn ta ăn cơm nữa đấy!
Người trung niên lạnh lùng nói.
Sắc mặt vô cùng u ám.
Lữ Dương khoanh tay nhìn cái người gọi là Lưu đại trù kia, ánh mắt hơi híp lại.
Người này nhìn rất quen, hình như là Lân Trù của Minh Trù Nhất Mạch, nhưng không nhớ rõ là ai…
Chẳng lẽ Lữ Dương hắn lại bỏ lỡ một đại trù đứng đầu Minh Trù Nhất Mạch nào đó sao?
Ùng ục, ùng ục.
Sinh Mệnh Chi Tuyền rất nhanh đã sôi ùng ục, sôi trào lên.
Một mùi hương quấn quanh trên lọ sứ.
Chờ đợi rất lâu.
Giống như có hào quang tỏa ra.
Bá Tuyệt Thiên híp mắt, cầm lấy chén rượu uống cạn một hơi.
Rượu ngon làm tinh thần hắn như được thông suốt.
- Món ăn ngon.
Ánh mắt Lữ Dương đột nhiên ngưng lại.
Quả nhiên.
Thiên Khung Chi Thượng đột nhiên nổi lên tiếng lôi phạt vang dội.
Món ăn này thuộc cấp bậc lôi phạt.
Rất nhanh lôi phạt từ Thiên Khung Chi thượng đánh thẳng xuống.
Chẳng qua Bộ Phương của bây giờ lấy thân thể kiên quyết chống chọi lôi phạt cũng không vấn đề gì.
Một trận lôi phạt đó thế mà bị Bộ Phương nhẹ nhàng bâng quơ chặn được.
Lữ Dương hít sâu một hơi.
Trong ánh mắt tràn ngập sự khó tin.
Bát Trọng Lôi Phạt…
Món ăn này thế mà dẫn động Bát Trọng Lôi Phạt…
Điều này có thể nói rằng đẳng cấp của món ăn này chắc chắn là là thượng thừa!
Vị đầu bếp mà Lỗ Ban gọi là Lưu đại trù kia sắc mặt cũng thay đổi.
Đầu bếp có thể dẫn động Bát Trọng Lôi Phạt…
CMN đây là lần đầu tiên hắn ta thấy đó, kẻ tìm mình lại là đầu bếp có cấp bậc như này sao?
Tinh thần vị đại trù này bỗng có chút bất an lo sợ, tính xoay người rời đi.
Nhưng mà bị ánh mắt sắc bén của Lỗ Ban liếc một cái, làm cho đông cứng luôn.
Vẻ mặt hắn ta đau khổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận