Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1923: Trù Đạo Sinh Tử Quan (1)

Hương vị của thịt Kỳ Lân cũng giống như thịt rồng, nhưng nhiều thịt mỡ hơn, ăn sẽ ngấy hơn thịt rồng.
Nhưng mà làm thịt kho thì nó sẽ thích hợp hơn thịt rồng.
Thịt rồng hợp làm sườn xào chua ngọt hơn, xương mềm hợp làm sườn xào chua ngọt hơn.
Thịt Kỳ Lân nhiều thịt mỡ, lại ngấy, nhưng rất thơm. Hương vị mềm mại sẽ khiến mọi người cảm thấy thoải mái.
Nhưng thật ra xương Kỳ Lân càng quý giá hơn so với thịt Kỳ Lân.
Bên trong xương Kỳ Lân ẩn chứa tinh hoa của Kỳ Lân, dùng để hầm canh sẽ làm tinh hoa thẩm thấu toàn bộ vào nước canh, tuyệt đối sẽ làm cho món canh ấy càng thăng hoa.
Cho nên so với thịt Kỳ Lân thì xương Kỳ Lân càng trân quý hơn.
Bộ Phương gắp một miếng thịt kho, nước sốt màu đỏ phủ bên trên, theo miếng thịt được gắp lên chảy xuống.
Trong màu đỏ cam lộ ra một chút màu vàng, đó là màu thịt chiên trộn lẫn với nhau, lại tăng lên rất nhiều hương vị.
Cho một miếng thịt kho vào miệng.
Cắn xuống, ban đầu là lớp da giòn tan, sau khi nấu xong đã trở nên mềm mại hơn rất nhiều, cắn một cái, thịt Kỳ Lân mềm mại như tan ra.
Nước dầu từ bên trong chảy ra, tràn vào bên trong khoang miệng.
Đôi mắt Bộ Phương sáng lên.
Đây cũng là lần đầu Bộ Phương ăn thịt Kỳ Lân, ngược lại đã ăn rất nhiều thịt rồng. So với thịt rồng, thịt Kỳ Lân càng nhiều mỡ và ngấy hơn, nhưng cũng có chỗ tốt của nó.
Gắp một miếng phượng lê quả được thái thành hình tam giác, thịt phượng lê quả có vị chua ngọt, cắn vào lại có cảm giác mềm xốp
Cảm giác giòn tan mà thịt còn thiếu đã được phượng lê quả bù lại.
Bộ Phương vừa ăn vừa gật đầu.
Ở phía xa.
Ba động đáng sợ đã bạo phát.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi xuống, trong đó hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Trong đôi mắt Dạ Vân có sự hoảng sợ.
Bởi vì hắn ta phát hiện, dường như có một cỗ khí tức vô thượng, khóa chặt vào thân thể hắn ta.
Sự giam cầm này như thể chiếu vào linh hồn hắn ta, không thể nào giãy giụa hay thoát ra khỏi khí tức này được.
Loại khí tức này mang theo sự chết chóc!
- Ta không muốn chết! Ta còn chưa trở thành Thần Trù! Sao ta có thể chết ở chỗ này!
Dạ Vân gầm thét lên, cả khuôn mặt đều trở nên vặn vẹo, trong ánh mắt đầy vẻ dữ tợn.
Tư thái ung dung cao quý lúc đầu của hắn ta đều biến mất.
Đối mặt với cái chết, ai còn có thể ung dung nổi.
- Quạc quạc quạc! Đừng đấu tranh nữa… ngoan ngoãn trở thành đồ ăn của ta đi! Ta sẽ nấu thịt của ngươi thật tốt!
Vị Ác Ma Thâm Uyên ở đối diện Dạ Vân nhất thời cười ha hả, hàm răng bén nhọn lộ ra, bên trên hàm răng có máu tươi chảy xuống.
Oanh!
Sắc mặt Dạ Vân đại biến.
Thân hình di chuyển, lập tức vọt về phía bên ngoài lôi đài.
Nhưng mà thân hình hắn ta vừa vọt lên đã bị một cỗ lực lượng kinh khủng đè ép xuống mặt đất.
Phốc phốc!
Từng cây Cốt Mâu từ dưới đất chui ra, trong nháy mắt đã xuyên thủng thân thể hắn ta.
Rầm rầm…
Máu tươi lập tức chảy ra.
Sắc mặt Dạ Vân trở nên trắng bệch.
Hắn ta thân là một vị Tiểu Thánh, sinh cơ vẫn còn khá cường hãn.
Thế nhưng mà…
Sau khi bị trường mâu xuyên thủng, lực lượng trên thân thể liền biến mất, giống như đã bị Cốt Mâu hấp thụ toàn bộ.
Cốt Mâu không ngừng chồng chất lên nhau, sau cùng hóa thành một bạch cốt thủ chưởng cực đại.
Phốc phốc!
Trong nháy mắt, bạch cốt thủ chưởng liền bao trùm lấy thân hình của Dạ Vân.
Dạ Vân cực kỳ hoảng sợ và không cam lòng, vươn tay ra muốn thoát khỏi.
- Mau cứu ta… Mau cứu ta!
Mặt Dạ Vân đầy vẻ hoảng loạn, ánh mắt hắn ta rơi về phía xa. Ở chỗ ấy, sắc mặt Ảnh Nha ngưng trọng.
Số lượng Cốt Mâu không ngừng tăng lên, bao trùm toàn bộ thân thể Dạ Vân, ánh mắt hắn ta cũng dần dần biến mất.
Rất nhanh.
Thân thể Dạ Vân bị thôn phệ hoàn toàn.
Dường như có tiếng Cốt Mâu nhúc nhích vang lên.
Soạt…
Cuối cùng.
Cốt Mâu hóa thành một bộ xương.
Trên bộ xương có một miếng thịt…
Xương cốt của Dạ Vân hóa thành bạch cốt, hòa vào với cốt chế trên lôi đài.
Ảnh Nha hít một hơi khí lạnh, cả người đều rét lạnh.
Ban đầu, hắn cũng không có căng thẳng, nhưng trong một giây đó, trong lòng hắn đột nhiên trở nên căng thẳng.
Trên mặt không có chút huyết sắc nào.
Bởi vì hắn không ngờ tới, trù nghệ của Dạ Vân lại thua một vị Ác Ma Thâm Uyên.
Thua trù đấu tương đương với việc thua mất tính mạng.
Trù nghệ của Dạ Vân so với Ảnh Nha hắn cũng không kém nhiều. Đến Dạ Vân cũng thất bại… điều này nói lên cái gì?
Nói lên rằng, cho dù là Ảnh Nha hắn, cũng có khả năng thất bại trong trù đấu.
Hắn hít sâu một hơi.
Trái tim Ảnh Nha kịch liệt nhảy lên.
Phù phù…
Ảnh Nha che lên ngực mình, ánh mắt xoay chuyển nhìn về phía Bộ Phương ở xa xa.
Ở đó, Bộ Phương bình tĩnh nhìn hắn.
Tay cầm đũa, gắp một miếng Oa Bao Nhục do Ác Ma Thâm Uyên nấu ra, đưa vào trong miệng.
Bẹp bẹp.
Một bên Bộ Phương vừa ăn, một bên vừa nhìn Ảnh Nha.
Oa Bao Nhục do Ác Ma Thâm Uyên nấu, cảm giác hoàn toàn khác biệt với thịt kho.
Hương vị xốp giòn khiến hắn vô cùng bất ngờ. Quan trọng là trong cái giòn này còn chứa hương vị chua ngọt.
Không thể không nói, trù nghệ của ác ma này cũng rất lợi hại, tinh tế.
Có thể so với Lân Trù bình thường.
Tay nghề của hắn ta ẩn chứa kỹ nghệ đặc biệt của Ác Ma Thâm Uyên, nhưng nhiều chỗ vẫn còn thiếu sót.
Sau khi so sánh xong mới hiểu được mình đã thắng ở chỗ nào.
Thành thật mà nói, sự chênh lệch giữa thịt kho và Oa Bao Nhục cũng không phải là lớn.
Thậm chí, Bộ Phương giành được thắng lợi cũng có một chút may mắn.
Ở phía xa.
Tiếng rú thảm thiết thê lương vang vọng lên.
Địch Thái Giới Chủ đặt mông ngồi xuống đất.
Thở hổn hển.
Hắn ta thắng rồi.
Hắn ta đã thắng một cách rất nguy hiểm.
Trên khuôn mặt đầy sự sợ hãi, khi hắn ta quay đầu nhìn về phía Bộ Phương, trên mặt lại toát ra vẻ hưng phấn.
Trên lôi đài của Ảnh Nha, thắng bại cũng đã được quyết định.
Ong…
Ảnh Nha cũng giành được thắng lợi.
Điều này khiến trái tim căng thẳng của hắn đột nhiên được thả lỏng.
Hắn thở một hơi dài.
Sau khi lo lắng sợ hãi, chỉ còn lại sự hưng phấn!
Thu hồi thịt Ác Ma Thâm Uyên, Ảnh Nha liếc nhìn về hướng lôi đài của Bộ Phương và Địch Thái Giới Chủ.
Sắc mặt hắn lại lần nữa trở nên ngưng trọng.
Hắn tuyệt đối không ngờ, Thần Trù truyền thừa lần này, người kiên trì đến cuối cùng, lại là hai vị đầu bếp của Tiên Trù Giới…
Việc này hoàn toàn lệch đi so với dự tính ban đầu của bọn hắn!
Nhưng cũng không quan trọng…
Ảnh Nha hắn nhất định có thể nghiền ép triệt để những Tiên Trù này, thu được Thần Trù truyền thừa!
Ầm ầm!
Bạch Cốt Lôi Đài bỗng nhiên rung động kịch liệt.
Bộ Phương nhét một miệng thịt kho vào trong miệng, lông mày hơi nhíu lại.
Oanh.
Sau đó có một tiếng động rất lớn.
Toàn bộ Bạch Cốt Lôi Đài đều “ầm ầm” sụp đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận