Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1082: Sở Trường Sinh sắp chết (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tay chân dang rộng, máu chảy đầy ngực, máu tươi chảy nhiều đến mức gần như khô cạn.
Tóc trắng của Sở Trường Sinh nhuốm máu, gió thổi lướt qua phiêu đãng.
Mí mắt hắn nặng nề, hơi hơi mở to nhìn bầu trời đêm… khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.
Tiểu Nha ngơ ngác nhìn thân thể Sở Trường Sinh bất lực rơi xuống đất.
Nàng sợ đến ngây ngốc.
Tất cả những chuyện xảy ra, vượt qua tưởng tượng của nàng.
Đột nhiên, một tiếng vù vù từ xa truyền đến.
Tiểu Hoa đạp gió tới, mắt rắn tam hoa chuyển động.
Chỉ trong nháy mắt, nàng đã tới bên cạnh Tiểu Nha.
Nhìn thấy Tiểu Hoa, Tiểu Nha như nắm được cỏ cứu mạng…
- Tiểu Hoa, nhanh cứu lấy đại trưởng lão, mau cứu Sở gia gia!
Giọng Tiểu Nha nhàn nhạt nghẹn ngào, nước mắt tuôn xuống.
Yến Thành cau mày, nhìn thấy tay áo mình bị xé nứt, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sở Trường Sinh… cái tên này hắn sẽ nhớ rõ, một nam tử hán.
Đáng tiếc, Sở Trường Sinh giết Yến Vũ, vậy thì nhất định phải chết.
Dựng trường cung lên, Yến Thành bước ra một bước, trong nháy mắt đã biến mất.
Bầu trời đêm lại một lần nữa khôi phục vẻ yên tĩnh, chỉ còn lại ngôi sao lóe lên, ánh trăng sáng chiếu rọi.
Và… Sở Trường Sinh đang bất lực rơi từ không trung xuống.
Mắt rắn tam hoa của Tiểu Hoa nhất động, liếc nhìn Tiểu Nha một chút lại liếc nhìn thân thể Sở Trường Sinh đang rơi xuống.
Nàng bước ra một bước, đã xuất hiện trước mặt Sở Trường Sinh, đỡ lấy thân thể hắn.
Chỉ động một cái mà đôi mắt Tiểu Hoa ngưng tụ, sau đó toát ra vẻ bất đắc dĩ.
Thân thể Sở Trường Sinh trúng chín mươi chín mũi tên, toàn thân đầy là lỗ hổng, sức sống đã sớm chặt đứt… hắn chết là điều không thể nghi ngờ nữa.
Bây giờ vẫn còn lưu lại một hơi, là vì Sở Trường Sinh vẫn còn một sợi chấp niệm với Thao Thiết Cốc.
Đáng tiếc, chấp niệm cuối cùng đó mà không còn, thì Sở Trường Sinh cũng chết.
Tiểu Hoa vịn lấy thân thể của Sở Trường Sinh, lúc lâu sau mắt rắn tỏa ra hào quang.
Ngay sau đó, thân thể Tiểu Hoa trở nên to lớn, hóa thành một con rắn lớn.
Mở miệng ra, Tín Tử cuốn một cái, liền cuốn thân thể Sở Trường Sinh vào trong đó.
- Tiểu Hoa ngươi làm cái gì đó! Sao ngươi lại ăn đại trưởng lão?
Tiểu Nha thấy cảnh này, tức giận, nước mắt tuôn ra không ngừng.
Tiểu Hoa không nói gì, nàng hóa lại thành hình người xòe bàn tay ra giữ chặt lấy tay của Tiểu Nha, nắm tay nàng chạy về hướng xa.
Rất nhanh, hai tiểu nha đầu đã đi tới trước quán ăn Thao Thiết.
Cửa quán ăn đóng chặt, như bên trong có ánh đèn le lói.
Tiểu Nha liếc nhìn Tiểu Hoa một chút, đôi mắt khóc đến đỏ cũng sáng lên.
- Đúng rồi, đại ca nhất định sẽ có cách cứu Sở gia gia!
Trong lòng Tiểu Nha có hi vọng, đứng trước cửa quán ăn, gõ gõ.
Vừa gõ cửa vừa gào khóc gọi đại ca.
Bộ Phương nghe được tiếng bên ngoài cửa, từ trên giường đứng lên. Hắn đang mặc đồ ngủ, lộ ra da thịt trắng nõn. Hắn chậm rãi đi xuống dưới lầu, xoa xoa đầu, thản nhiên nói.
- Đừng gõ nữa, tới đây.
Két một tiếng, cửa mở ra.
Đập vào mắt hắn là hai cặp mắt đang mở to nhìn chằm chằm.
Vành mắt Tiểu Nha đỏ bừng, khuôn mặt tinh xảo đáng yêu đã sớm bị khóc nhiều mà lem luốc.
Mắt rắn tam hoa Tiểu Hoa nhìn chằm chằm Bộ Phương, tản ra khí tức.
- Đại ca… mau cứu Sở gia gia!
Tiểu Nha nhìn Bộ Phương, mở miệng lập tức khóc thành tiếng. Lông mày Bộ Phương nhướng lên, sờ sờ đầu, dắt hai người vào trong quán ăn.
Tiểu Hoa tiến vào trong, quen thuộc chạy đến cây Ngộ Đạo, ngồi xếp bằng bên cạnh Cẩu gia, híp mắt.
Tiểu Nha vừa khóc thút thít, lời nói đứt quãng kể ra, miêu tả toàn bộ chuyện vừa rồi một lượt.
- Sở Trường Sinh bị giết?
Khuôn mặt chữ điền của Bộ Phương lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc Sở Trường Sinh thế mà lại bị người ta giết ngay trong Thao Thiết Cốc?
Chuyện này…
Tiểu Hoa đứng lên, hòa thành hình rắn, trong miệng nhúc nhích.
Phun Sở Trường Sinh trong miệng ra, dịch nhờn dày đặc rơi trên mặt đất.
Toàn thân Sở Trường Sinh toàn máu… hấp hối, chỉ còn lại một hơi. Hắn phải chết là điều không còn nghi ngờ gì nữa.
- Nếu như Thất Thải Phệ Thiên Mãng không nuốt vào, giờ phút này chắc chắc hắn đã không sống nổi rồi.
Không biết từ lúc nào Tiểu U đã đi từ thuyền U Minh ra, đứng bên cạnh Bộ Phương từ từ nói.
Tiểu U mặc quần áo đen, cặp đùi trắng nõn lộ ra đẹp chói mắt.
Thất Thải Phệ Thiên Mãng nuốt Sở Trường Sinh xuống, dùng năng lượng bảo vệ một tia sống còn cuối cùng của Sở Trường Sinh. Vì vậy Sở Trường Sinh mới chưa chết, nếu không làm vậy chỉ sợ…
Một hơi chấp niệm này của Sở Trường Sinh không thể duy trì quá lâu, cuối cùng cũng tiêu tán.
Lộc cộc một tiếng.
Tiểu Hoa lại nuốt Sở Trường Sinh vào trong bụng.
Cẩu Gia ghé vào bên dưới cây Ngộ Đạo, chậm rãi mở mắt ra, ngáp một cái, tiếp tục xoay người ngáy o o.
Giống như không hề quan tâm tới chuyện này.
Bộ Phương ngạc nhiên nhìn Tiểu Hoa. Hắn vươn tay sờ sờ khuôn mặt mập ục ịch của Tiểu Hoa, không ngờ nha đầu này còn có thể làm như vậy.
- Được rồi đừng khóc, đi ngủ sớm một chút. Chủ đề trù đấu ngày mai là linh dược thiện, đến lúc đó dùng Dược Thiện cứu Sở Trường Sinh đi. Lão già này thật đúng là biết nắm bắt thời điểm mà.
Bộ Phương xoa xoa tóc mình nói.
Nhưng mà linh dược thiện ngày mai muốn cứu được Sở Trường Sinh, vậy phải đổi một số nguyên liệu nấu ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận