Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2391: Ta, Khiếu Thiên, có gì không dám?! (1)

Rầm rầm!
Hồ nhân tạo nổ tung, vô số hồ nước nhỏ giọt xuống không ngừng từ phía trên vòm trời giống như hóa thành cơn mưa dữ dội.
Bộ Phương tóc bạc đứng thẳng trong hồ nhân tạo, tùy ý để hồ nước ngấm vào trên người mình.
Uy áp đáng sợ tràn ngập khắp toàn trường làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy tâm thần chấn động, tựa như có một tảng đá lớn ép ngang trên ngực, khó chịu đến khó có thể hô hấp được.
Cao Đẳng Thần Chi của Mặc gia?
Ánh mắt của Ngũ Hoàng Tử đột nhiên sáng ngời, thân hình hắn hơi dựa lên chiếc ghế phía sau.
Cao Đẳng Thần Chi là một sức mạnh đứng đầu của một gia tộc, muốn xưng là thế gia thì gia tộc phải có Cao Đẳng Thần Chi tọa trấn.
Mà tam đại thế gia cao nhất, trong gia tộc lại có Đại Viên Mãn Thần Chi tọa trấn.
Tuy rằng lần này người xuất hiện chính là Cao Đẳng Thần Chi của Mặc gia, nhưng đã rất khủng bố rồi.
Cao Đẳng Thần Chi vốn không phải là thứ mà Bán Thần có khả năng đối kháng được, cho dù có là con cái của vua chúa thì cũng rất khó chống lại Cao Đẳng Thần Chi.
- Là Mặc Phong, là người vừa đạt được Cao Đẳng Thần Chi của Mặc gia năm năm trước… tuy rằng chỉ là Cao Đẳng Thần Chi mới vào thôi, nhưng cũng dư dả để đối phó với tên tiểu tử này rồi.
Lão giả mở miệng giới thiệu với Ngũ Hoàng Tử.
Trên cơ bản mỗi một chiến lực cực đoan của thế gia đều có ghi lại trong ghi chép của hoàng tộc cả.
Hoàng tộc muốn thống trị cả Thần Triều thì tất nhiên là phải nắm chắc tuyệt đối trong tay.
- Thú vị đó… Cao Đẳng Thần Chi ra tay, tên đầu bếp này hẳn là không sống được nữa rồi.
Ngũ Hoàng Tử nói, trong giọng nói của hắn có hơi tiếc hận.
Hắn cũng hơi xem trọng Bộ Phương, Bán Thần Chi Cảnh chính là yêu nghiệt như vậy, nếu trưởng thành lên chắc hẳn còn mạnh hơn hàng ngũ của Thiếu Vương Gia nhiều.
Nếu như có thể thu phục, không biết chừng còn thật sự có thể trở thành trợ lực của mình để chống lại Đế Tử kia nữa!
Vừa nghĩ đến Đế Tử… cơ thể của Ngũ Hoàng Tử bèn run lên.
Chỉ có người đã từng đối mặt với sự kinh khủng của Đế Tử mới có thể hiểu được.
Mặc dù Ngũ Hoàng Tử hắn không được coi trọng trong phần đông Hoàng Tử, nhưng hắn có một trái tim cầu tiến!
Nếu phần lớn tài nguyên của hắn có thể dùng mị lực của nhân cách để mời chào được đủ thiên tài yêu nghiệt, cũng không phải không thể chống lại Đế Tử!
Sự chú ý của mọi người đều rơi lên trên hồ nhân tạo.
Mặc Ngân ngồi dưới đất, dựa lưng vào vách tường của phòng tiếp khách, trên mặt hắn ta hiện ra sự may mắn sau khi sống sót.
Rất nhanh, hắn ta đã phát điên lên!
- Ta không chết! Ta không chết!!
Mặc Ngân điên cuồng cười to, trong đôi mắt hắn ta tràn đầy vẻ hưng phấn.
- Xem Mặc gia ta không người à? Giết Thần Chi của Mặc gia ta… ngươi cũng chôn cùng luôn đi! Muốn giết ta, kiếp sau đi!
Mặc Ngân rất càn rỡ, hắn ta vừa sống sót sau tai nạn, khó được ngang ngược!
Có Cao Đẳng Thần Chi của Mặc gia ra tay, hắn ta có tư cách ngông cuồng…
Hắn ta biết, mình không phải chết nữa rồi!
Sự oán hận đối với Bộ Phương cũng hoàn toàn bùng nổ dưới một khắc này!
Hắn ta ước ao thiên phú của Bộ Phương, nó đã đạt tới một đỉnh điểm, thậm chí còn vượt qua cả sự ham muốn với Tiểu U nữa.
Phía xa xa.
Sắc mặt của Lạc Tam Nương đột nhiên thay đổi.
Cuối cùng vẫn là đụng chạm đến Cao Đẳng Thần Chi của Mặc gia sao?
Lần này… thảm rồi!
Trong lòng Lạc Tam Nương thở dài một hơi, nàng siết chặt nắm tay lại.
Đã bóp nát ngọc phù từ lâu rồi, không biết viện quân của nàng đã đi tới đâu rồi nữa… có thể chạy tới được không đây.
Mái tóc màu trắng bạc bay tán loạn.
Bộ Phương tóc trắng vươn tay ra cảm nhận giọt nước mưa rơi xuống, kiếm mâu của hắn hơi cứng lại.
Xèo xèo xèo…
Ngọn lửa thiêu đốt, những giọt nước mưa này lập tức bốc hơi lên.
Hơi nóng bốc hơi đang sôi trào, tràn ngập ra, khiến cho thân hình Bộ Phương trở nên có hơi mơ hồ.
Cao Đẳng Thần Chi của Mặc gia vẫn chưa hiện thân.
Nhưng uy áp khủng bố lại tràn ngập khắp toàn trường.
Sự kiêu ngạo của hàng ngũ Cao Đẳng Thần Chi, muốn cách khoảng không mà chém giết Bộ Phương, mang lại sự kinh sợ cho toàn trường.
Bốn phía đều vô cùng im lặng.
Ngoại trừ Mặc Ngân đang điên cuồng cười to ra thì tất cả mọi người đều trầm mặc.
Bộ Phương rất mạnh.
Bán Thần Chi Cảnh, người có thể làm được đến trình độ này đã ít lại càng thêm ít.
Đáng tiếc, lấy sức của một người mà muốn chống lại cả một thế gia… vẫn rất không thực tế.
Vốn sự mạnh mẽ của thế gia cũng không phải nhân lực có thể chống đối được.
Bộ Phương tóc trắng hơi nâng mắt lên, kiếm mâu sáng bừng.
- Cười rất vui vẻ nhỉ?
Bộ Phương nhìn thoáng qua Mặc Ngân đang mặc sức mà cười to ở phía xa xa, giờ phút này, Mặc Ngân hình thành sự đối lập rõ nét với bộ dạng sợ tè ra quần lúc trước.
- Ta cười đó thì thế nào? Ngươi dám can đảm giết ta không?
Mặc Ngân lạnh như băng mà nhìn quét qua Bộ Phương.
Có chống lưng, hắn ta đã có thêm sức mạnh!
- Trước mặt Cao Đẳng Thần Chi, ngươi có năng lực gì mà giết ta?!
Mặc Ngân mở hai tay ra, tựa như đang châm biếm vậy.
Bộ Phương tóc trắng lắc lắc đầu.
Khó trách ký chủ muốn giết hắn ta, cái bộ dạng gợi đòn này, đổi thành ai cũng muốn đánh cả…
- Nếu đã như vậy… vậy cứ giết ngươi trước đi! Cao Đẳng Thần Chi thì thế nào? Người Khiếu Thiên ta muốn giết, Cao Đẳng Thần Chi cũng không ngăn cản được!
Bộ Phương tóc trắng nhếch môi để lộ răng nanh ra rồi nói.
Lời nói vừa rơi xuống.
Thân hình của Bộ Phương tóc trắng hơi khom xuống thấp, hai tay đặt lên trên mặt đất, tựa như trạng thái hổ trảo.
Ngay sau đó.
Hai tay hắn đập mạnh lên trên mặt đất.
Một tiếng ầm nổ vang.
Phía sau lưng của Bộ Phương tóc trắng đột nhiên hiện ra một con mãnh hổ lộng lẫy, hồ nước nổ tung, bọt nước văng khắp nơi.
Tốc độ chợt bùng nổ, bắn phụt ra tựa như một đạo bạch quang, xé rách ra vô số quang hoa.
Vèo vèo vèo…
Dưới uy áp của Cao Đẳng Thần Chi, vậy mà Bộ Phương lại vẫn ngang nhiên ra tay như cũ?!
Người này… đúng thật là điên rồ!
Một tên điên có thực lực, quả nhiên là đáng sợ!
Mọi người đều chấn động cả tâm thần.
Rầm rầm!
Hồ nước nổ tung không ngừng.
Tốc độ của Bộ Phương càng lúc càng nhanh, giống như một con mãnh hổ lướt nhanh trên mặt hồ.
- To gan!!
Tiếng động tức giận vang vọng.
Vòm trời đều chấn động tựa như sấm đình nổ vang.
Sau đó, lại một ngón tay năng lượng giáng xuống từ trên vòm trời.
- Người của Mặc gia ta, há ngươi có thể tùy tiện giết được!
Cao Đẳng Thần Chi tức giận.
Rầm rầm!
Bạch Hổ lướt nhanh rồi đột nhiên dừng lại, chuyển hướng về phía ngón tay kia, hồ nhân tạo chợt nổ tung, địa thế biến hóa ầm ầm.
Nhưng mà, bên trong vụ nổ.
Bạch Hổ vẫn đập ra như cũ, tốc độ cực kỳ nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận