Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1633: Lục Nhất hoàn toàn tuyệt vọng (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lời nói của hắc bào nhân khiến cho toàn trường đều yên tĩnh lại.
Ánh mắt mọi người rơi lên trên người hắc bào nhân, trong nhất thời có hơi ngớ ra.
Lục Nhất khoác trường bào ngã trên mặt đất kia sửng sốt một chút, ánh mắt đầy tơ máu của hắn đảo một cái, sau đó ngước lên, rơi vào trên người hắc bào nhân, bởi vì người phía sau khóa hắc bào nên cũng không thấy rõ bộ dạng của hắn.
Nhưng dường như Lục Nhất có thể cảm nhận được tầm mắt thừa cơ hãm hại kia.
Ánh mắt đó, khiến cho trong lòng hắn bùng lên một cỗ lửa giận tựa như núi lửa phun trào!
- Ngươi muốn thách đấu ta?!
Lục Nhất chậm rãi bò dậy từ trên mặt đất, sắc mặt hắn vô cùng âm trầm, lời nói gần như là phát ra từ trong kẽ răng.
- Đúng vậy, có phải rất tuyệt vọng hay không?
Nhưng mà, hắc bào nhân lại vui cười mà nói, trong giọng nói của hắn còn mang theo mấy phần… chế nhạo như vậy.
Đúng vậy, chính là chế nhạo!
Khán giả đều ồ lên.
Không biết tên hắc bào nhân này đến từ đâu.
Bỗng nhiên, có khán giả ngạc nhiên mà phát ra tiếng kinh hô.
Cho tới bây giờ bọn họ đều bị Đại Ma Vương hấp dẫn ánh mắt mà xem nhẹ một con hắc mã khác trong trận đấu Tiên Trù lần này, chính là tên hắc bào nhân ở trước mắt kia.
Người sau gần như giống với Đại Ma Vương, lấy tư thái vô địch mà quét ngang một đường, nhảy vào top hai mươi.
Hiện giờ, lại muốn khiêu chiến top mười.
Không ai biết nguồn gốc của tên hắc bào nhân này, hơn nữa nhìn bộ dạng của hắn, dường như còn rất quen thuộc với Đại Ma Vương.
Hình như hai người có quen biết nhau?
- Nhưng cho dù là vậy… tên hắc bào nhân này dám thách đấu Lục Nhất thì cũng thật là quá càn rỡ!
- Tuy rằng Lục Nhất thua Đại Ma Vương, nhưng hắn ta vẫn là yêu nghiệt đứng đầu của tầng thứ năm, há có thể ai muốn thách đấu thì thách đấu chứ!
- Tuyệt vọng? E là tên hắc bào nhân này sắp phải tuyệt vọng rồi đó!

Khán giả thật sự không nhìn được nữa, giọng điệu bỏ đá xuống giếng của tên hắc bào nhân kia làm cho người ta cảm thấy oán giận, mọi người đều xôn xao lên.
Sắc mặt Lục Nhất lạnh lẽo, dường như trong ánh mắt hắn có phong duệ chi khí phụt ra.
Hắn đã bị Đại Ma Vương sỉ nhục một lần rồi, chẳng lẽ còn phải bị con chó con mèo không biết chạy đến từ đâu này làm nhục lần nữa sao?
- Ngươi muốn thách đấu ta? Tốt lắm… ta chấp nhận… chỉ có điều, ngươi phải trả giá cho sự thách đấu của ngươi, trù đấu đi…
Lục Nhất lạnh lùng nói.
Đã thất bại một lần rồi, hắn đã trở nên càng táo bạo hơn…
Trù đấu?
Hắc bào nhân hơi sửng sốt.
Bộ Phương ở phía xa xa cũng có hơi ngẩn ra.
- Nói đến trù đấu… quên mất tiêu thái đao của ngươi rồi.
Bộ Phương gãi gãi cái ót mà nói.
Ngay sau đó, dưới chân hắn bèn có trận pháp hiện lên.
Trong trận pháp có một tủ Thủy Tinh Đao xuất hiện, bên trong tủ đao tỏa ra lực hút thật lớn.
Lục Nhất ở phía xa xa lập tức cảm nhận được một cỗ lực hút bùng lên, hút đi thái đao của mình.
- Ngươi…
Vẻ mặt Lục Nhất hiện ra nét uấn giận, nhưng đây là quy tắc của trù đấu, hắn cũng không có cách nào khác.
- Có chơi có chịu…
Bộ Phương nhún vai, hắn thản nhiên nói.
Lục Nhất lạnh lùng mà hừ một tiếng.
Khóe miệng hắn co rúm một hồi, tuy rằng không biểu hiện ra ngoài nhưng trong lòng hắn đang nhỏ máu, thịt đang đau.
Đó là một thanh thái đao làm bếp cao cấp đó…
Đại Ma Vương chết tiệt!
- Ha ha ha! Ngươi có muốn so tài nấu nướng với ta không?
Nhưng mà, một trận cười to vang lên đánh vỡ cảm giác đau nhói của hắn, ánh mắt Lục Nhất đảo qua, bèn nhìn thấy hắc bào nhân đang ngửa mặt lên trời cười to.
Giống như một tên ngốc đang cười vậy.
Kiểu tiếng cười này làm cho hắn càng thẹn quá thành giận.
- Ngươi cười cái gì?!
Lục Nhất siết chặt nắm tay mà lạnh lùng nói.
- Cười ngươi ngu ngốc… trù đấu, tốt lắm, ta thích…
Hắc bào nhân nói với vẻ nghiền ngẫm:
- Cái thứ trù đạo này… ta còn thông thạo hơn cả Bộ lão bản nhiều.
Lời nói của hắc bào nhân làm cho Bộ Phương hơi sửng sốt, ngay sau đó, đôi mắt hắn nhíu lại, dường như nhớ ra cái gì đó.
Tên hắc bào nhân này… vẫn luôn mang đến cho hắn cảm giác quen thuộc, chẳng lẽ là đến từ Tiềm Long Đại Lục giống hắn sao?
Nguồn gốc của trù đấu đến từ Thao Thiết Cốc, người đó nói còn thông thạo trù đấu hơn hắn nữa.
Chẳng lẽ là đầu bếp đến từ Thao Thiết Cốc?
Có vẻ như trong Thao Thiết Cốc không có ai đi đến Tiên Trù Giới cùng với hắn mà…
Từ từ!
Dường như có một luồng ánh sáng xẹt qua đầu Bộ Phương trong nháy mắt.
Bộ Phương nhớ tới tất cả những chuyện đã xảy ra trên Vô Tận Hải Cực lúc trước.
Còn có một người của Thao Thiết Cốc đi vào Tiên Trù Giới.
Chính là cốc chủ đứng đầu Thao Thiết Cốc kia…
Khó trách đối phương lại nói hắn rất thông thạo trù đấu, thứ trò chơi trù đấu này, hẳn là do hắn phát minh ra!
Ôi…
Bạn cũ à.
Khóe miệng Bộ Phương bỗng nhếch lên vô cùng hứng thú.
Dường như hắc bào nhân cảm nhận được gì đó, hắn hơi xoay người mà nhìn về phía Bộ Phương.
- Hình như Bộ lão bản đã nhận ra người bạn cũ này rồi.
Hắc bào nhân nói, tuy rằng bị nhận ra nhưng hắn vẫn không cởi hắc bào xuống.
- À… còn tưởng rằng các ngươi đã chết, thật không ngờ vậy mà lại chạy tới đây.
Bộ Phương gật gật đầu.
Hắn đảo mắt dừng lên trên dáng người to lớn khoác hắc bào kia.
Nếu nói hắc bào nhân này là cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc, vậy hắc bào nhân vạm vỡ to lớn kia hẳn là ma chủ mạnh nhất rồi.
Bộ Phương hít sâu một hơi, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.
Ngay sau đó, hắn thu tủ đao lại rồi xoay người đi xuống lôi đài.
- Kế tiếp là thời gian biểu diễn của các ngươi.
Bộ Phương nói với vẻ thản nhiên.
Đi xuống lôi đài rồi tiến tới bên sườn của thuyền U Minh.
Tiểu U đang cầm Thanh Hoa Từ Bàn được liếm sạch sẽ, chớp đôi mắt to mà nhìn Bộ Phương.
- Ăn xong rồi?
Bộ Phương hỏi.
- Ừm.
Tiểu U gật gật đầu.
Bộ Phương giơ tay lên, trận pháp trong tay lóe ra, che lấy cái trán của Tiểu U.
Vù…
Quang hoa màu xanh biếc lập tức bắn ra từ trên người Tiểu U.
Trớ Chú Chi Xà kia, giờ phút này đã lâm vào giấc ngủ say, hiển nhiên là đã bị đồ ăn của Bộ Phương áp chế rồi.
Bộ Phương thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn thu tay lại rồi gật gật đầu.
- Xem ra hiệu quả không tồi.
- Bộ Phương, ta đói.
Nhưng mà, Tiểu U lại vẫn cầm cái dĩa, đôi mắt đầy vẻ trông mong mà nhìn Bộ Phương.
Mới vừa ăn một chén Phu thê phế phiến mà sao lại đói bụng nữa rồi?
Chỉ có điều, Bộ Phương ngẫm lại thì cũng hiểu rõ, có lẽ năng lượng của Phu thê phế phiến đều áp chế trớ chú hết rồi, cho nên Tiểu U mới có thể cảm thấy đói bụng.
Bộ Phương suy nghĩ.
Hắn động tâm thần một cái.
Lập tức có một chiếc bánh bao hầu sữa chiên nóng hôi hổi xuất hiện trong tay, hắn đưa nó cho Tiểu U.
Đây là bánh bao hầu sữa chiên bản nâng cấp, mùi vị vô cùng tốt.
Mặt khác còn có thêm một thanh que cay, đây là thứ được làm từ tương Thâm Uyên Lạt Tiêu phiên bản nâng cấp, hương vị còn hơn ngon hơn thanh que cây lúc trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận