Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2447: Tuyệt cảnh! (1)

Bình Dương Thiếu Vương gia có chút trầm mặc.
Hắn ta cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt dường như trở nên vô vọng.
Đế Tử… sao lại có thể bị đánh bại chứ?
Người đã từng khiến hắn ta phát run, cảm thấy rằng cả đời này không thể vượt qua nam nhân đó, vậy mà lại bị đánh bại rồi?
Nhìn người ngã ngồi trong hư không, nam nhân đang thất hồn lạc phách, nam nhân bất khả nhất thế(*), Bình Dương Thiếu Vương gia chỉ có thể thở dài.
Đế Tử bị đánh bại rồi, mà sau đó sẽ có một huyền thoại khác chậm rãi thay thế.
Huyền thoại đó…vậy mà lại là một đầu bếp.
Lời nói của Bộ Phương vang vọng trong hư không.
Tiếng không lớn, nhưng tất cả mọi người có mặt ở đây đều rất phi thường, tất nhiên có thể nghe rõ lời Bộ Phương nói.
Tất cả mọi người đều ồn ào, chỉ cảm thấy bất khả tư nghị(*).
- Tên đầu bếp này... điên rồi sao?
- Hắn thực sự muốn nhận Đế Tử làm người phục vụ trong tửu lâu thật sao? Như thế này là điên rồi sao?
- Hoàng Phi sẽ không đồng ý, mà Mặc gia cũng sẽ không đồng ý…

Những người xung quanh xôn xao không ngớt.
Bọn họ cảm thấy, Bộ Phương bây giờ thực sự điên rồi, đánh bại được Đế Tử đã rất không tồi, thế mà lại còn muốn nhận Đế Tử làm người phục vụ.
Mặc dù trước khi chiến đấu, cả hai đều đã đặt cược rồi.
Nhưng mà ai sẽ thật sự coi lần đặt cược này là thật?
Cho dù Đế Tử bị đánh bại, hắn cũng là Đế Tử, thân phận chí cao vô thượng(*), được Thần Hoàng thừa nhận…tương lai là người kế thừa hoàng vị của Thần Hoàng.
Làm sao có thể làm người phục vụ cho một đầu bếp.
Nếu như Đế Tử thực sự làm người phục vụ, sợ là sẽ trở thành một vết nhơ của toàn bộ Thần Triều, trở thành trò cười của Tiên Linh Thần Triều, Thái Thản Thần Triều!
Cho nên Đế Tử tuyệt đối không thể trở thành người phục vụ.
Bộ Phương nghĩ cũng không thể nghĩ.
Đế Tử ngơ ngác nhìn Bộ Phương.
Một khắc sau, mắt hắn dần trở nên rõ ràng.
Hắn bị đánh bại rồi, hắn chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ thua, nhưng hắn không thể trở thành người phục vụ của Bộ Phương được.
Hắn không thể, mà tất cả mọi người đều sẽ không cho phép!
Sắc mặt của Bộ Phương rất điềm nhiên.
Vốn đang giữ cằm của Đế Tử, dần dần đi đến ấn đường của Đế Tử.
- Thế nào, định chơi xấu à?
Bộ Phương nói, mặt không có biểu tình gì.
Đế Tử mấp máy môi.
Hắn nên nói gì đây?
Bộ Phương nhìn Đế Tử, giơ tay, vỗ vỗ đầu Đế Tử.
- Chạm vào lương tâm của ngươi rồi nói cho ta biết, ngươi có muốn chơi xấu không.
Mọi người xung quanh lập tức không còn gì để nói.
Bộ Phương này một chút giác ngộ cũng không có? Thật sự cảm thấy rằng Đế Tử sẽ về tửu lâu của Bộ Phương lảm người phục vụ sao?
Không… không có khả năng, cả đời này cũng không có khả năng!
Đế Tử mở miệng, hắn muốn cự tuyệt.
Nhưng hắn kinh hãi phát hiện bản thân nói không được, hắn ôm lấy ngực mình.
Tại sao mỗi khi mở miệng tim lại đau như vậy.
Lẽ nào lương tâm của bản thân thật sự không cho phép hắn từ chối?
Khoé miệng Bộ Phương hơi nhếch lên.
Chắp tay sau lưng.
Nhàn nhạt nhìn Đế Tử.
- Ngươi thực sự coi lần đặt cược này chỉ là tuỳ tiện nói thôi sao? Đã đánh cược rồi, bị đánh bại thì hãy ngoan ngoãn tôn trọng, tôn trọng chính lương tâm của ngươi, tôn trọng đạo tâm của ngươi...
Bộ Phương nói.
Ánh mắt Đế Tử thắt chặt lại, ôm lấy ngực bản thân, mở to miệng, toàn thân run rẩy.
Lẽ nào...
- Ngươi đang nói nhảm cái gì vậy!
Đột nhiên.
Một tiếng gầm lớn, từ trong hư không nổ tung.
Trên Phượng Xa là Hoàng Phi, phát ra một tiếng gầm rung trời.
Âm thanh này đã phá vỡ mạch suy nghĩ của Đế Tử.
Đế Tử đột ngột quay đầu lại, nhìn về phía Hoàng Phi, nhìn về phía mẫu thân của mình.
Từ khi hắn được sinh ra đến bây giờ, chưa từng nếm mùi thất bại, đây là lần đầu tiên…
Hắn đột nhiên có chút mờ mịt thất thố, vậy nên hắn cần được chỉ dẫn.
Mà mẫu thân của hắn, có lẽ chính là ngọn hải đăng chỉ dẫn phương hướng cho hắn.
Trong mắt Đế Tử ánh lên tia hy vọng.
Hoàng Phi phẫn nộ không thể kiềm chế được
Đế Tử là kiêu ngạo của nàng, là niềm tự hào của nàng nhưng bây giờ, đã bại dưới tay tên đầu bếp này.
Nếu thật sự trở thành nhân viên phục vụ của tên đầu bếp này, sợ Đế Tử của nàng sẽ hoàn toàn bị huỷ hoại.
Tất cả chuyện này, người làm mẫu thân như nàng đương nhiên sẽ không đồng ý.
Giết chất tử(*) của nàng, chém cố nhân của nàng, huỷ hoại Mặc gia, bây giờ còn muốn làm rối loạn tâm trí con trai nàng.
Tên đầu bếp này!
Tội đang muôn chết!
Phượng Xa rúng động mãnh liệt, Cửu Phượng bay lên, chốc lát đang ở trên không trung, bay xuống lơ lửng trước mặt Bộ Phương.
Hoàng Phi đứng trong Phượng Xa, toàn thân được hào quang bao phủ như một vị Thần Chi chân chính, rực rỡ không sao tả siết.
Trong ánh mắt tràn ngập sát khí đáng sợ.
Nàng nhìn chằm chằm Bộ Phương, sát khí tung hoành ngang dọc.
Không tài nào chịu đựng nổi, thật sự là không nhẫn nhịn nổi nữa…
Đường đường là Đế Tử, sao có thể lưu lạc thành người phục vụ trong tửu lâu. chứ!
Đế Tử rất loạn, mà trong lòng hắn cũng rất loạn.
Những thế gia cường giả xung quanh không hề động đậy, bọn họ không muốn xen vào chuyện này.
Thân phận của Bộ Phương không bình thường, bây giờ lại đánh bại Đế Tử dễ dàng như vậy, trở thành người đứng đầu của thế hệ trẻ ở Hạ Ấp Thần Triều, bọn họ làm sao dám tuỳ ý đắc tội.
Vì vậy họ lựa chọn đứng xem.
Hạ Thiên một bước đạp xuống, thân hình liền xuất hiện bên người Bộ Phương, dáng người nàng thướt tha, mặc dù nhìn không rõ nét mặt, nhưng tuyệt đối là vô cùng xinh đẹp.
Nàng đứng bên cạnh Bộ Phương, đối đầu với Hoàng Phi ở đằng xa.
- Dám làm dám chịu, lẽ nào là Đế Tử không muốn nhận thua hay sao?
Hạ Thiên nói.
- Đế Tử làm sao có thể trở thành một người phục vụ chứ… tên đầu bếp này, hắn xứng sao?
Hoàng Phi lạnh lùng nói.
Khí tức trên thân thể nàng không ngừng tăng lên, không ngừng trào dâng.
Hạ Thiên cau mày.
Bộ Phương đứng trong hư không, nhàn nhạt nhìn Hoàng Phi.
- Ngươi có thể đưa Đế Tử đi, nhưng nếu ngươi đưa hắn đi, thì cả đời này hắn vĩnh viễn không thể tiến bộ được, bởi vì hắn không tôn trọng đạo tâm của bản thân.
- Dưa xanh cố hái… sẽ không ngọt.
Bộ Phương nói.
- Câm miệng!
Hoàng Phi bật ra một tiếng.
Trong mắt bạo phát lên sát khí vô hạn, tên đầu bếp này… tội đáng muôn chết.
- Đạo tâm? Chỉ cần giết chết ngươi rồi… đạo tâm của Đế Tử tự nhiên sẽ quay lại thôi!
Hoàng Phi băng lãnh nói.
Bộ Phương sững sờ một lúc, nữ nhân này nói còn rất có đạo lí, hắn không phản bác được.
Mọi người xung quanh đều im như thóc.
Chỉ cảm thấy trên đỉnh tòa cao lầu Trù Thần Cung, khí tức đáng sợ ở trong tràn ra.
Bình Dương Vương không muốn tham gia vào trong đó.
Trên thực tế, sự tình lần này, bọn họ cũng không có tư cách xen vào.
Suy cho cùng, liên quan đến một vị Đế Tử tương lai, làm sao bọn họ dám tuỳ tiện giúp đỡ đây.
Đế Tử, suy cho cùng cũng là người thừa kế được Thần Hoàng chỉ định, Thần Hoàng cũng sẽ không đồng ý cho Đế Tử làm người phục vụ đúng không?
Bùm!
Trên người Hoàng Phi, khí tức đáng sợ tràn ra, thông thiên triệt địa(*).
Tiếng tru của Phượng Hoàng vang ngút trời.
Khí tức của cấp bậc Thần Vương tràn ra.
Thực lực của Hoàng Phi không tầm thường, cũng có chiến lực cấp bậc Thần Vương. Có thể ngồi lên vị trí Hoàng Phi, tất nhiên không tầm thường.
- Lẽ nào Hoàng Phi muốn động thủ với Bộ Phương?
Bạn cần đăng nhập để bình luận