Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2172: Uy thế thiên hạ! (2)

Notice: Undefined offset: 214
Một bàn tay to lớn nổi lên che khuất cả bầu trời.
Bàn tay đó bao trùm lấy chiến thuyền của Minh Ngục.
Khi lòng bàn tay đó bóp lại, c chiến thuyền dần dần bị nghiền nát thành từng mảnh, nổ tung trên bầu trời, hóa thành một ngọn lửa cháy liên miên khắp trời.
Trước khi vụ nổ xảy ra, cường giả Minh Ngục đã lao ra khỏi tàu chiến.
Mấy vị Đại Thánh Nhị Chuyển, Tam Chuyển của Minh Ngục đều tức giận đến cực điểm.
- Láo xược!
Quát lên một tiếng lớn.
Đại Thánh của Minh Ngục bước trên không trung đi đến.
Sát ý cuồn cuộn ngập trời, đuổi giết về phía thân ảnh đứng trong khung trời kia.
Vắt ngang qua hư không, chỉ chốc lát sau đã xuất hiện trước mặt Minh Vương Thiên Tàng.
Nhưng mà... Minh Vương Thiên Tàng chỉ bắt chéo hai tay lại, ngước mắt lên nhìn một cái...
Cái nhìn này khiến cho đám Đại Thánh Minh Ngục kia sợ vỡ mật...
- Điều này sao có thể?
- Là hắn! Là cái người đáng sợ kia...
- Minh Vương Thiên Tàng? Không phải hắn đã chết rồi sao?
...
Đám Đại Thánh Minh Ngục đều vô cùng kinh hãi, nhìn người nọ, lại nhớ đến khoảng thời gian bị nỗi sợ hãi thống trị.
Đây là một nam nhân tựa như Ma Vương.
- Cho dù là Minh Khôi lão tổ cũng không dám càn rỡ trước mặt ta... mấy tên Đại Thánh Nhị Chuyển, Tam Chuyển lâu la cỏn con như các ngươi mà cũng dám lớn tiếng với ta sao?
Minh Vương Thiên Tàng bắt chéo hai tay lại, nhìn mấy tên Đại Thánh kia, nói một cách lạnh nhạt.
Ngay sau đó.
Tâm thần khẽ động.
Năng lượng màu đen xung quanh người hắn ngưng tụ thành từng mũi giáo dài.
Ý niệm bộc phát ra, những mũi giáo dài kia lập tức biến thành những tia sáng ngút trời mà bắn ra.
- Chạy!
Đại Thánh Minh Ngục không chút do dự mà quay người định bỏ trốn.
Đối mặt Minh Vương Thiên Tàng, bọn chúng căn bản không còn chút dũng khí nào để chiến đấu.
Vút vút!
Một từng chiếc mũi giáo dài màu đen đã đâm xuyên qua những tên Đại Thánh đó.
Tiếng gào thét thảm thiết của những tên Đại Thánh đó vang vọng giữa đất trời.
Ngay sau đó, bụp một tiếng, cả cơ thể chợt nổ tung.
Đại Thánh chết đi, những tinh khí và lưu quang hóa thành rơi xuống như thể một cơn mưa tinh hoa bay lả tả giữa đất trời, làm tô điểm lên bóng lưng giống như Ma Vương đó tựa như Thiên Thần.
Tất cả mọi người ở bên trong Ngục Long Quan đều nhìn tới mức ngây người.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhiệt huyết sôi trào, siết chặt quả đấm, kích động tới mức mặt ửng đỏ lên.
Các Ngục Chủ và đám gia chủ của các thế gia tài phiệt cũng vô cùng hung phấn.
Đây chính là vị thần đã từng của Địa Ngục bọn họ!
Quả nhiên là uy chấn khắp thiên hạ!
Ngạo nghễ khắp đất trời!
Trên chiến trường.
Đội quân Minh Ngục vốn dĩ bị áp chế liên tục đánh lui, vào lúc này đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.
Ngay lập tức tan rã, chật vật bỏ chạy ra bên ngoài Ngục Long Quan.
Đại quân đã bị đánh bại hoàn toàn.
Minh Vương Thiên Tàng liếc nhìn, khóe miệng co giật xấu xa.
Sau đó, ngẩng đầu lên, những sợi tóc đánh vào hư không, nhìn về phía trên bầu trời.
Nơi đó... Là chiến trường tinh không.
Sau đó, chậm rãi c bước đi lên.
Thời gian của hắn không còn nhiều, những việc cần giải quyết thì nên giải quyết...
Bên trên Ngục Long Quan.
Bộ Phương nhìn đại quân Địa Ngục đang hò reo không ngớt trong chiến trường mà bất giác sờ lên mũi.
Trận chiến này có vẻ như giành được chiến thắng khá dễ dàng.
Nhìn những chiếc Bánh Vận May bốc khói nghi ngút còn sót lại trong giỏ mà hắn chỉ biết cất giỏ đi.
Xem ra bây giờ không thể bán được rồi.
Nhưng có thể từ từ bán hét trong những ngày tới.
- Phụ thân ta đã lên chiến trường tinh không rồi, có muốn cùng đi lên xem một chút không?
Minh Vương Nhĩ Cáp vô cùng kích động, hô lên với những người xung quanh.
Tâm thần của Bộ Phương khẽ động.
Chiến trường tinh không?
Đó là nơi hắn chưa từng đến, nghe nói cường giả Đại Thánh đều chiến đấu ở đó, bởi vì ảnh hưởng của cuộc chiến giữa các Đại Thánh quá mạnh mẽ.
Vậy thì mình có thể đi lên xem một chút.
Tiểu U không biết đã đi đến bên cạnh hắn từ lúc nào, kéo tay áo hắn một cái.
Một vẻ trong khẩn cầu hiện lên trong ánh mắt của nàng.
- Được rồi, hiểu rồi, cùng đi đi.
Bộ Phương nói.
Sau đó, đôi mắt của Tiểu U đột nhiên nheo lại.
Khi đạt đến cấp độ của Tiểu Thánh, có thể bước vào tinh không trong thời gian ngắn, phần lớn những người có mặt ở đây đều là Tiểu Thánh Cửu Chuyển, cho nên việc tiến vào tinh không đương nhiên cũng không có gì khó khăn.
Rầm rầm!
Thuyền U Minh lắc lư.
Bộ Phương ngồi xếp bằng trên boong thuyền, Tiểu U và U Cơ, còn có cả Minh Vương Nhĩ Cáp không biết liêm sỉ leo lên thuyền, tất cả đều ở trên đó.
Lúc sau, thuyền U Minh thẳng tiến lên không trung.
Các cường giả thế gia môn phiệt tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội chiêm ngưỡng uy thế của Minh Vương Thiên Tàng.
Tất cả đều bộc phát thực lực, nhảy vào tinh không.
Mặc dù vậy, nhưng cũng sẽ làm cho sự tiêu hao của bọn họ trở nên rất lớn.
...
Trong tinh không.
Bầu trời đột nhiên bị xé toạc.
Sóng không khí khủng khiếp đang nổ ầm ầm.
Dù sao, Băng Thánh cũng đi ra khỏi vùng cấm địa, thực lực bị suy yếu rất nhiều, trong lúc nhất thời lại bị áp chế, rơi vào thế hạ phong.
Tuy nhiên, cho dù như thế, nàng vẫn vô cùng tao nhã, những lúc đưa tay dậm chân, các tinh thể băng cũng theo đó mà lan ra.
Hoàng Tuyền Đại Thánh rất mạnh mẽ.
Hắn đã trọc đầu rồi, nhưng cũng trở nên mạnh mẽ hơn.
Lấy một địch năm, không hề yếu một chút nào, thậm chí còn dồn ép đối thủ mà đánh.
Năm vị lão tổ của Minh Ngục ở đối diện đều trở nên choáng váng.
Thực lực của Hoàng Tuyền Đại Thánh đầu trọc lại trở nên mạnh như vậy?
Bọn họ đều đắn đo, không biết có nên đi về cạo trọc đầu hay không.
Hoàng Tuyền Đại Thánh của trước đây, có thể ngăn cản được hai vị lão tổ cấp Đại Thánh cũng đã không tệ rồi...
Đột nhiên.
Kiếm Ma Lão Tổ dường như có một dự cảm trong lòng.
Hắn đột ngột quay đầu lại và nhìn vào biển mây đang khuấy động bên dưới.
Ánh mắt đột nhiên co rụt lại, hắn chợt phát hiện ra, có một bóng người đang từ từ bước lên không trung trong biển mây.
Ầm!
Hoàng Tuyền Đại Thánh dùng một quyền đánh bay ba người.
Hắn đưa tay sờ lên cái đầu trọc của mình, cảm thấy như có khí trắng đang bốc lên từ trên người.
Nhưng mà, dường như hắn cũng đã phát hiện ra điều gì đó, quay đầu nhìn sang, chợt nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.
Nhìn thấy bóng dánh ấy...
Cái miệng của Hoàng Tuyền Đại Thánh lập tức há hốc ra.
Còn kinh ngạc hơn cả so với lúc bản thân bị cạo trọc đầu...!
Băng Thánh ở đằng xa, một thanh trường kiếm băng tinh đánh bay Giác Thú Lão Tổ, lông mi thật dài run lên, bất ngờ quay đầu nhìn sang, mái tóc đen dày mềm mượt xõa ra, trong lòng rung động.
Kiếm Ma Lão Tổ và nhiều lão tổ khác cũng hít một hơi khí lạnh, không thể tin nổi.
- Làm sao hắn có thể còn sống?
Minh Vương Thiên Tàng bắt chéo hai tay lại, thong thả bước đi.
Thế nhưng tốc độ của hắn rất nhanh, bước lên một bước, như thể co lại trong gang tấc, chỉ trong nháy mắt đã chạy thật nhanh ra mấy ngàn dặm.
Một lúc sau, đã đi tới bên trong chiến trường của mấy vị Đại Thánh.
Thân hình của hắn vạm vỡ, khí tức đen kịt dày đặc quấn lấy xung quanh người hắn.
Ánh mắt của hắn quét qua đám người Kiếm Ma Lão Tổ một cái.
Sau đó, liếc nhìn Băng Thánh với ánh mắt phức tạp.
Cuối cùng mới rơi vào trên người Hoàng Tuyền Đại Thánh đã trọc lóc đầu, lên tiếng hỏi với vẻ có chút kỳ quặc.
- Ồ... Nhiều năm không gặp, Hoàng Tuyền ngươi trọc đầu từ bao giờ thế? Có điều là, tuy ngươi đã trọc rồi, nhưng lại trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận