Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2326: Cường đạo cướp đoạt đầu bếp (2)

Notice: Undefined offset: 145
- Ngươi không biết? Thần Triều đã mở Thần Trù Cung… tuyển chọn một cách rộng rãi tất cả đầu bếp của Thần Triều, chỉ cần đầu bếp có thiên phú đến Thần Trù Cung báo danh sẽ có thể khiến cho thế lực đưa đầu bếp tới giành được phần thưởng nguyên thạch phong phú!
Người thanh niên kia nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Bộ Phương thì nhanh chóng giải thích.
Nói xong thì ánh mắt nhìn Bộ Phương của hắn cũng càng kỳ quái hơn nữa, vậy mà lại còn có người không biết tin tức này?
Triều đình của Thần Triều vừa tuyên bố tin tức này là đã khiến cho cả Thần Triều đều náo động cả lên!
Đại Thế Giới ở xung quanh cũng không ngừng đưa đầu bếp vĩ đại vào Thần Trù Cung.
Đám cường đạo cũng tìm được cơ hội làm ăn, bọn chúng đoạt lấy đầu bếp có thiên phú trong thôn trang rồi đưa đến Thần Trù Cung.
Bọn họ không cần đầu bếp của mỗi một thôn đều được nhận, chỉ cần một tên được tuyển thôi thì phần thưởng thu hoạch được cũng đủ để bọn họ lấy vốn về rồi!
Bởi vì phần thưởng chính là nguyên thạch đó!
Một viên nguyên thạch cũng đủ cho một Nhất Chuyển Đại Thánh tu luyện lên đến Cửu Chuyển Đại Thánh luôn rồi!
Đó đều là tài nguyên cả!
- Được rồi… đây là mùa xuân của đầu bếp đã đến rồi.
Bộ Phương nhếch khóe miệng, vẻ mặt không chút thay đổi mà nói.
- Chắc ngươi là người qua đường nhỉ? Trước thôn của bọn ta rất hay có người ghé qua, đáng tiếc vận khí của ngươi thật sự có hơi xui xẻo… Vừa đúng lúc gặp phải cường đạo đến cướp đoạt thôn của bọn ta.
Thanh niên nói với vẻ cảm khái.
- Thật đáng tiếc, tất cả đầu bếp trong thôn bọn ta đều đã bị cướp đi hết rồi… đám cường đạo này lại còn muốn ép bọn ta đưa ra một tên đầu bếp, bọn ta lấy ra thế nào được chứ? Không đưa ra được thì giết thôn… cho nên bọn ta chỉ có thể phản kháng thôi.
Bộ Phương cũng cảm thấy có hơi cạn lời.
Đám cường đạo này có hơi làm khó người khác đó nha, trù nghệ là thiên phú được coi trong, không phải người nào cũng có thể trở thành đầu bếp được.
Ngay lúc người thanh niên nói chuyện với Bộ Phương.
Cuối cùng đám cường đạo ở phía xa xa cũng động đậy.
Những thôn dân đều lạnh run.
Đám cường giả Đại Thánh đó lại càng gào thét muốn bảo vệ cho thôn.
Đáng tiếc, đối mặt với một vị cường đạo Bán Thần, những cường giả trong thôn làm sao đánh lại được.
Tất cả đều hộc máu bay ngược ra sau.
Cùng với tiếng cười gằn ác độc của đám cường đạo, sắc mặt của mọi người trong thôn lập tức tái nhợt trắng bệt.
Người thanh niên nói chuyện với Bộ Phương kia cũng lòng đầy căm phẫn mà xách cái cuốc trên mặt đất lên, tựa như phát điên mà xông ra bên ngoài thôn, muốn tham gia vào trận tranh đấu.
Bộ Phương có hơi ngẩn ngơ.
Dường như thế giới bên ngoài Minh Khư có hơi khác so với trong tưởng tượng của hắn đó.
Không phải đều nói bên ngoài Minh Khư Bán Thần đi đầy đất, Thần Chi nhiều như chó sao?
Sao bây giờ đánh nhau lại dùng tới công cụ nguyên thủy như cái cuốc này vậy?
Kết cục của trận chiến đấu nghiêng về một phía.
Không thể nghi ngờ, đám cường đạo ngăn chặn mọi người trong thôn lại.
Bọn họ xuống ngựa, khoanh tay trước ngực, bày ra tư thái của người thắng cuộc mà nhàn nhã bước vào trong thôn.
Ánh mắt đầy khinh thường mà lạnh lùng nhìn quét qua toàn bộ thôn nhân.
- Ngoan ngoãn giao đầu bếp mà các ngươi giấu ra đây… Như vậy ta còn giữ cái mạng chó cho người trong thôn các ngươi, nếu không… giết sạch toàn bộ, các huynh đệ Vân Vụ Sơn ta giết thôn còn nhiều hơn muối các ngươi ăn nữa kìa!
Cường đạo Bán Thần cười lạnh mà nói.
- Đại nhân, thôn bọn ta thật sự không còn đầu bếp nữa rồi, tất cả đầu bếp đều đã đi theo đội ngũ đến triều đô của Thần Triều, hoặc là bị những cường đạo khác cướp đi hết rồi!
Một vị lão giả mang vẻ mặt chua sót mà nói, không cam lòng mà khuất nhục.
Nếu ngươi có cướp tiền tài gì đó thì bọn họ cũng nhận, nhưng ngươi muốn cướp đầu bếp, không có đầu bếp còn muốn giết thôn, đây không phải làm khó người khác à!
Chẳng lẽ muốn bảo bọn họ gọi hết phụ nữ trong thôn ra sao?
Nhưng trình độ nấu nướng gà mờ của phụ nữ trong thôn cũng không được xưng là đầu bếp nữa.
- Chậc chậc chậc… lão già, ngươi còn cứng miệng nữa, nếu bị lão tử phát hiện trong thôn các ngươi vẫn còn đầu bếp, ta chắc chắn sẽ khiến cho thôn các ngươi gà chó không yên!
Cường đạo Bán Thần lạnh lùng nói.
Thần uy trên người lập tức khuếch tán ra, làm cho người ở đây đều cảm thấy sợ run.
Thôn trưởng, cũng chính là lão già kia để lộ khuôn mặt đỏ bừng đầy bi phẫn.
Ông ta hung hăng gõ quải trượng lên trên mặt đất.
- Ngươi tìm! Nếu như ngươi tìm ra được đầu bếp, ta sẽ khiến bộ xương già này… sẽ…
Thôn trưởng còn muốn nói gì đó.
Nhưng cường đạo Bán Thần kia đã lười nói nhảm với ông ta rồi, hắn nâng tay lên, một cỗ lực hút bạo phát.
Thôn trưởng lập tức bị hút vào trong tay cường đạo bán thần kia, cổ bị hắn bóp chặt lấy.
- Đầu bếp trong thôn có ra đây không? Không ra… bọn ra sẽ bắt đầu giết thôn, bắt đầu từ lão già này trước đi… đừng trách bọn ta không nói đến tình người, chỉ cần ngươi đi ra, mọi người trong thôn đều có thể sống.
Cường đạo Bán Thần lạnh lùng nói.
Nhưng mà, trong thôn lại không có ai bước ra cả.
Bộ Phương nhìn cơ thể cậu thanh niên ở xa xa kia không ngừng run run, trên mặt hắn lập tức toát ra vẻ kỳ lạ.
Chắc tên thanh niên kéo hắn vào trong thôn kia không phải là đầu bếp đó chứ?
Chính là đầu bếp mà tên cường đạo này cần đó sao?
Cậu thanh niên kia bị một thiếu phụ giữ chặt lấy, trên mặt thiếu phụ tràn đầy vẻ cầu xin, mà vẻ mặt thanh niên lại giãy dụa không ngừng.
- Lão phu đã nói rồi… trong thôn, đã không còn đầu bếp nữa!
Sắc mặt của lão thôn trưởng đỏ bừng, ông ta nói với vẻ gian nan.
Nhưng mà, cường đạo Bán Thần kia cũng chỉ cười nhạt.
Hắn đảo mắt dừng lên trên người của thanh niên đang bị thiếu phụ giữ chặt kia.
Thân là Bán Thần, hắn cũng không ngốc, tất nhiên hắn đã cảm nhận được sự kỳ lạ của tên thanh niên này.
Khóe miệng hắn hơi câu lên.
Bỗng nhiên.
Khóe miệng đang nhếch lên của hắn cứng lại.
Trong không khí tràn ngập một mùi thơm nồng đậm, mà hương vị đó… không phải truyền tới từ chỗ cậu thanh niên.
Cường đạo Bán Thần đảo ánh mắt dừng lên trên người Bộ Phương ở phía xa.
Giờ phút này, trong tay Bộ Phương đang cầm một khối bánh bao hàu sữa chiên mà cắn một miếng, hơi nóng hôi hổi, mùi thơm tràn ngập.
- À… các ngươi bận trước đi, ta ăn miếng bánh bao hàu sữa chiên bổ sung trạng thái một chút.
Dường như Bộ Phương đã cảm nhận được ánh mắt của cường đạo Bán Thần, hắn giơ bánh bao hàu sữa chiên trong tay lên rồi nói.
Vẻ mặt của mọi người ở xung quanh đều ngơ ngác.
Ăn miếng bánh bao hàu sữa chiên bổ sung trạng thái? Bánh bao hàu sữa chiên kia ở đâu ra vậy? Vậy mà tên này lại là một đầu bếp?
Không ai ngờ rằng… thanh niên vừa mới đi vào thôn kia lại là một đầu bếp?
Trong thời đại hỗn loạn này, một đầu bếp như hắn… lại dám lang thang khắp nơi sao?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận