Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1604: Phương pháp của ta (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khóe môi Hoàng Hạo Thiên hơi nhếch lên, đột nhiên hắn có hứng thú.
Không biết Thiên Tiên gà nướng của hắn đấu với Chiến Đấu Kê của Bộ Phương thì có giành được phần thắng không ta?
Có hơi chờ mong rồi đấy.
Đánh giá xong món ăn của Bộ Phương, nhóm giám khảo dời bước đi đến trước món của Hoàng Hạo Thiên, đây là món sau cùng trong bốn người.
Đây cũng là một món ăn làm cho toàn hội trường chờ mong.
Bởi vì đây là món ăn do tuyển thủ nằm trong mười vị trí đầu nấu ra.
Bên trên màn hình cực lớn chiếu ra món ăn của Hoàng Hạo Thiên.
Món ăn này... Tỏa ra ánh sáng lung linh, da gà vô cùng bóng loáng và hiện ra màu vàng kim nhạt, tựa như có hào quang lấp lóe, tràn đầy ý nghĩ độc đáo.
Đây không phải là gà quay, mà chính là gà nướng, trong thi đấu lần này thì chỉ có duy nhất một món gà nướng này.
Thế nhưng, từ vẻ ngoài mà nhìn thì hoàn toàn nhìn không ra đây là một món gà nướng, ngược lại càng giống luộc gà bằng nước hơn.
Kỳ lạ nhất là, món ăn này được bày biện trên hai cái mâm.
- Các vị giám khảo đại nhân, xin cho tại hạ thuyết minh một chút cho các vị giám khảo đại nhân nghe về món ăn này.
Ngay lúc ban giám khảo hiếu kỳ xem về món ăn này thì Hoàng Hạo Thiên trong chớp mắt đã xuất hiện trên đài giám khảo.
Ban giám khảo nhìn về phía Hoàng Hạo Thiên rồi gật đầu.
Vù...
Trong tay Hoàng Hạo Thiên đột nhiên xuất hiện một thái đao màu đen.
Đây là Tiên Cụ thái đao thuộc về hắn, nhìn lưỡi dao thôi đã thấy bất phàm, hẳn là một thanh Cao Đẳng Tiên Cụ.
- Gà của ta, bên trong có bí mật... nên cần phải chú trọng phương pháp ăn.
Hoàng Hạo Thiên thản nhiên nói.
Hắn vén tay áo lên rồi duỗi một tay ra ấn ở cổ gà.
Sau một khắc, thái đao chậm rãi cắt xuống lưng gà.
Âm thanh xoạt xoạt vang vọng không dứt.
Thông qua màn hình sáng, lòng hiếu kỳ của khán giả đều bị dấy lên, bọn họ lấy làm kỳ lạ nhìn chằm chằm món ăn này.
Xoạt xoạt một tiếng, lưng gà bị cắt ra.
Bởi vì Hoàng Hạo Thiên đè cổ gà lại nên tuy xuất hiện một khe hẹp, nhưng là khe hẹp này lại không hề vỡ ra.
- Bây giờ chính là… lúc kỳ tích hiện ra.
Hoàng Hạo Thiên nhếch miệng, cười nói.
Dưới lôi đài.
Tiết Dao xinh đẹp cười lắc đầu.
Mạnh Khôn cũng mấp máy môi.
- Hoàn toàn là tác phong của Hoàng Hạo Thiên… Thái độ nấu ăn đúng là vô cùng phách lối.
- Cho tới bây giờ, đồ ăn của hắn đều không phải kiểu nhìn bề ngoài thì đơn giản nhưng lại rất sáng tạo sao, xem ra trận này... hẳn là Hoàng Hạo Thiên thắng.
Hai người đều đưa ra lời bình, cùng là tuyển thủ Tiên Trù nằm trong mười vị trí đầu nên bọn họ cũng tìm hiểu qua về Hoàng Hạo Thiên.
Quan trọng nhất là, Hoàng Hạo Thiên có Tiên Thiệt…
Hắn nắm mùi vị tinh tế của món ăn trong lòng bàn tay, đây là thứ bọn họ không thể làm được.
Trong mười vị trí đầu thì chỉ có ba người có Tiên Thiệt, Hoàng Hạo Thiên là một, thêm Lục Nhất xếp đầu bảng và Phong Tân xếp thứ hai.
Hoàng Hạo Thiên này là một người kỳ lạ, có Tiên Thiệt như là một loại Thần Khí gian lận mà lại chỉ xếp hạng mười.
Đây cũng có quan hệ với tác phong nấu nướng của hắn.
Mặc dù có Tiên Thiệt, nhưng là khoảng cách ngưng tụ trù đạo chi tâm còn xa.
So với những tuyển thủ khác sắp tiệm cận, thậm chí đã ngưng tụ ra trù đạo chi tâm thì kém hơn nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân Hoàng Hạo Thiên chỉ xếp hạng mười.
Hoàng Hạo Thiên buông tay ra.
Nhất thời, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người trên màn sáng.
Lưng gà chậm rãi vỡ ra.
Từng chùm sáng, hơi nóng bừng bừng và mùi thơm bên trong lưng gà tuôn ra.
Nước canh sền sệt, mùi vị lôi cuốn và nồng đậm phiêu đãng ra, trong nháy mắt vờn quanh toàn hội trường...
Khán giả kinh ngạc nhìn một màn này, bọn họ thán phục không thôi.
Món ăn này… quá tuyệt vời!
Bên trong thật sự có bí mật, nước canh kia thì đậm đặc, nhưng mà mùi vị lại vô cùng thơm nồng và tràn ngập toàn hội trường.
Nhưng mà, Hoàng Hạo Thiên không dừng tay.
Thái đao trong tay xoay tròn, sau đó cắt thịt gà ra.
Hắn cẩn thận từng li từng tí, chỉnh tề bày trên mâm.
Cầm bánh đã nướng chín lên, bên trong nhét đầy Linh Thái Diệp tươi mới và thịt ga cắt gọn, sau cùng rưới nước sốt lên mình gà rồi đưa món ăn hoàn chỉnh cho một vị giám khảo.
- Giám khảo đại nhân, mời dùng.
Hoàng Hạo Thiên tràn đầy tự tin nở nụ cười.
Món ăn này rất sáng tạo.
Ban giám khảo đều bị món ăn của Hoàng Hạo Thiên hấp dẫn, từng thủ pháp của hắn khiến bọn họ hoa mắt.
Ức gà trong nước canh, thịt gà được cắt ra cùng với bánh đã nướng chín...
Đều ngoài dự đoán của bọn họ.
Nhưng mà, lúc tất cả mọi người đều chấn động thì...
Có một người lại lộ ra vẻ kinh ngạc và đăm chiêu.
Người này là Bộ Phương.
Nhìn thấy Hoàng Hạo Thiên tràn đầy tự tin, Bộ Phương không khỏi mấp máy môi.
Trong lòng hắn hơi đau lòng cho Hoàng Hạo Thiên.
- Cái gọi là Thiên Tiên gà nướng, không phải giống với vịt nướng lúc trước ta làm sao...
Bộ Phương nói thầm một câu.
- Đều là phương pháp ta sử dụng rồi mà…
Bộ Phương nói thầm rất nhỏ, gần như không có người nghe được.
Nhưng, giám khảo cách Bộ Phương gần nhất lại có thể nghe được, ông ta cảm giác mình nghe lầm nên không khỏi trừng mắt nhìn Bộ Phương.
Như cảm nhận được ánh mắt của giám khảo, khóe miệng Bộ Phương giật một cái, nói.
- Món này… ổn.
Ban giám khảo cầm bánh mì nóng hổi, mùi bánh và mùi thịt cùng tản ra. Còn có nước sốt rưới trên ức gà nữa, nó khiến món ăn này thăng hoa đến một trình độ hoàn toàn mới.
Ban giám khảo liếc mắt nhìn nhau, sau cùng đều hé miệng cắn bánh mì.
Âm thanh nhồm nhoàm liên tiếp vang lên.
Lúc ban giám khảo đồng thời cắn bánh mì thì Tiên Thụ ngoài quảng trường đột nhiên mở ra.
Một bóng dáng thon thả và uyển chuyển chậm rãi đi tới, nàng ta chắp lấy tay, tóc đen hất lên nhìn về phía quảng trường Tiên Thụ.
Mộng Kỳ thành chủ nhìn thấy người đông tấp nập ở quảng trường Tiên Thụ thì bèn cười rồi nện bước đi đến đó.
Lúc Mộng Kỳ thành chủ đi thì không lâu sau, không trung bị xé nát.
Mặt mũi Phong thành chủ u ám bước ra.
Ông ta nhìn về phía quảng trường, nhếch môi đầy lạnh lùng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận