Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2686: Sau khi lập quốc, không cho phép thành tinh (2)

Notice: Undefined offset: 355
Đôi mắt của vị khách này co rụt lại, cầm đôi đũa lên cắm vào trong bát canh cá, gắp lên. Ngay lập tức một miếng thịt cá trắng nõn trôi nổi trên đó…
Sắc mặt vị khách này càng tái nhợt, thân thể khẽ run lên một cái.
- Cá… cá của ta…
Khách hàng ngây ngốc nói.
Sau đó, trong đôi mắt xanh lá tỏa ra ánh sáng.
- Thế mà ngươi lại nấu cá của ta!
Hắn rít lên một tiếng.
Vị khách này bỗng nhiên đứng lên, nước trên người tí tách chảy xuống.
Cả người như vừa vớt từ hồ nước lên.
Một màn này khiến bếp trưởng và Lưu Mục lập tức núp vào một góc, càng e sợ hơn.
Nhưng sắc mặt Bộ Phương vẫn lạnh lùng như cũ.
Sóng to gió lớn gì hắn cũng đã từng gặp qua, loại uy hiếp này có là cái gì.
So với Hồn Thập Tam khủng bố kia thì nắm đấm của khách hàng trước mắt này chỉ đơn giản như một cái vẫy tay của heo nhỏ Peppa(*).
Quả nhiên.
Sau khi bạo phát cơn giận liền quay người bỏ chạy.
Muốn xông ra khỏi nhà hàng.
- Ta để ngươi đi rồi à?
Bộ Phương chắp hai tay sau lưng, đứng tại chỗ từ tốn nói.
Vừa dứt lời.
Vị khách đang muốn chạy khỏi nhà hàng liền giật mình, ngay sau đó càng bỏ chạy điên cuồng hơn.
Bộ Phương bĩu môi.
Tâm thần chuyển động.
Áp suất thần thức trong Tinh Thần Hải lập tức khuếch tán ra.
Ầm…
Trong nháy mắt, vị khách đang bỏ chạy kia cảm nhận được thần thức, bịch một tiếng, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Tuy thần thức của Bộ Phương chỉ có thể bao phủ trong phạm vi bán kính mười mét, nhưng muốn áp bách người này cũng không có vấn đề gì.
Bộ Phương chậm rãi đi đến trước mặt vị khách này, từ trên cao nhìn xuống hắn.
- Ngươi… ngươi là Luyện Khí Sĩ…
Vị khách hoảng sợ nói.
Giờ phút này hắn đã bắt đầu thấy hối hận.
“Người đứng bên bờ sông nào có chuyện không ướt giày, cuối cùng mình cũng gặp được Luyện Khí Sĩ.”
Bộ Phương nhướng mày lên.
“Luyện Khí Sĩ?”
Bộ Phương thản nhiên nói:
- Xem là thế đi…
Sau đó cũng lười đáp lại mà giơ tay lên.
Người này hẳn là đã có được thuật thuần thú tà môn gì đó mới tìm được cá chép có linh khí rồi bồi dưỡng nó thành quái vật.
Cá chép vốn ngoan ngoãn dịu dàng, nhưng dưới sự khống chế của người này khống chế lại trở thành cá ăn thịt người…
Như vậy thì không còn ngoan ngoãn hiền lành nữa.
Dã thú ăn thịt người thì không thể giữ lại, bởi vì nó sẽ luôn ám ảnh hương vị thịt người.
Cho nên Bộ Phương cũng có thể kết luận được, người trước mặt này không phải kẻ lốt lành gì.
“Nếu như không phải mình quay về Trái Đất thì có khả năng hậu quả sẽ khó mà lường được.”
- Tha mạng, Thượng Tiên tha mạng!
Trong khoảnh khắc Bộ Phương vừa giơ tay lên, người đàn ông đang quỳ gối kia liền không ngừng dập đầu…
Trên mặt hắn đầy vẻ hoảng sợ. Áp lực mà Bộ Phương gây ra cho hắn thực sự rất lớn.
- Tha mạng? Ta dựa vào cái gì tha mạng cho ngươi?
Bộ Phương lạnh lùng nói.
- Ta có thể dùng tin tức trao đổi… Ta… ta biết gần đây có một Cửu Vĩ Hồ! Ta biết tung tích của Cửu Vĩ Hồ này!
Người này vội vàng dập đầu, vì mạng sống mà để lộ tin tức.
- Nhóm Thuần Thú Sư bọn ta đã vì Cửu Vĩ Hồ này mà tranh nhau đến vỡ đầu… Ta chỉ vì muốn tăng sức mạnh lên, may mắn là tìm được một vị trí trong cuộc cạnh tranh. Bây giờ tổ chức quốc gia cũng đã tham gia vào, nếu ta không cải thiện năng lực của cá chép nhỏ thì ta sẽ mất đi cơ hội cạnh tranh, cũng mất đi cả cơ hội trong tương lai…
Người này không cam lòng mà nói.
Cửu Vĩ Hồ đối với nhóm Thuần Thú Sư chính là một Thần Thú!
Có thể thuần phục thì sẽ có thể đứng trên đỉnh cao của Trái Đất!
Nhưng hắn lại không phát hiện ra, khi hắn nói xong những lời này, sức ép trên thân thể hắn ngày càng lớn hơn.
Sắc mặt Bộ Phương âm trầm.
“Cửu Vĩ Hồ? Là Tiểu Hồ à? Tiểu Hồ bây giờ đã có chín cái đuôi…”
“Chẳng lẽ Tiểu Hồ đang gặp nguy hiểm? Nhưng cho dù sức mạnh của nó bị hạn chế thì cũng không phải là thứ mà loại chó mèo trước mặt này có thể ngấp nghé.”
“Chẳng lẽ xảy ra biến cố gì?”
- Cửu Vĩ Hồ à? Nếu thật sự là Cửu Vĩ Hồ… thì với con cá chép nhỏ này của ngươi cũng chỉ đi chịu chết mà thôi.
Bộ Phương nói.
- Không không không… Thượng Tiên à, ngài có chỗ không biết đấy thôi, Cửu Vĩ Hồ này không biết sao lại bị thương nặng… Tất cả Thuần Thú Sư và Dị Năng Giả ở thành phố Giang Đông đều đang ngấp nghé!
Người kia vội vàng nói.
Bỗng nhiên, hắn cảm thấy cả người lơ lửng.
Bị một luồng sức mạnh tối cao nâng lên.
Thao tác này khiến trong lòng hắn run lên, chỉ cảm thấy thực lực của Bộ Phương sâu không nhìn thấu.
- Đưa ta đến đó, nếu không thì… chết đi.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Trải qua tai nạn Hồn Ma, sát khí trên người Bộ Phương cũng nồng nặc hơn, chỉ phóng một tia ra đã suýt chút nữa khiến Thuần Thú Sư này sợ đến tiểu ra quần.
Cách đó không xa.
Lưu Mục và bếp trưởng nhìn cảnh này cứ như đang nhìn thấy thần thoại.
Bọn họ trợn tròn mắt lên, cảm giác khó có thể tin được.
“Đó là Bộ Phương à?”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao vị khách này nhìn thấy Bộ Phương lại giống như nhìn thấy sát tinh, lập tức bỏ chạy?”
Nhưng thứ làm đảo lộn nhận thức của họ chính là cả người vị khách này bỗng nhiên lơ lửng…
Bản lĩnh này không khác gì thần tiên!
Bộ Phương thả Thuần Thú Sư này xuống, để hắn dẫn đường.
Tin tức của Tiểu Hồ xuất hiện khiến Bộ Phương rất kích động. Nhưng nếu như Tiểu Hồ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Bộ Phương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho kẻ nào.
Tiểu Hồ bị thương, vậy còn Tiểu U đã lạc khỏi hắn thì sao?
Mà trên Trái Đất này có ai có thể làm bị thương Tiểu Hồ?
Cho dù tu vi của Tiểu Hồ bị áp chế giống như hắn nhưng thân thể kia… cũng không phải là người Trái Đất có thể đối phó được!
Đột nhiên hắn liên tưởng đến mưa linh khí.
Bộ Phương liền nhíu chặt mày lại.
Chẳng lẽ trên Trái Đất cũng có người tu hành mạnh như vậy?
Hắn, Tiểu Hồ và Tiểu U đến đây đã gây chú ý cho người tu hành đó?
Trước đó thăm dò hắn, còn dùng lôi kiếp cảnh cáo hắn… cũng là những người tu hành này làm ra?
Bộ Phương cau chặt mày.
Thảo nào hệ thống nói Trái Đất cũng không an toàn.
Trù Thần Sáo Trang khí linh này thật đúng là không dễ đánh thức mà…
(*)Heo nhỏ Peppa: nhân vật trong phim hoạt hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận