Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1683: Gâu! Gâu gâu! Gâu gâu gâu! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lưu Mặc Bạch cười như điên, ôm trán, tiếng cười quanh quẩn ở trên phế tích của cung điện Tiên Thụ yên tĩnh, ùa vào trong lòng mỗi một vị Tiên Trù.
Khiến cho trong tâm của mỗi vị Tiên Trù đều trầm xuống.
Chẳng lẽ tên Lưu Mặc Bạch... sẽ thật sự thắng sao?
Bọn họ nhớ tới trận trù đấu cùng Lưu Mặc Bạch, bị chèn ép một cách tàn nhẫn, một màn tước đoạt Trù Đạo Chi Tâm, trái tim không khỏi co quắp.
Người này... Thật là quá đáng!
Thật rất muốn xuất hiện một người để trấn áp cái tên cuồng vọng này một phen, nhưng là ai có thể cho làm được chứ?
Nếu như Đại Ma Vương cũng thua... Tiên Trù Giới còn có người nào có thể làm được?
Có Tiên Trù đã sớm cảm thấy lòng như tro tàn, thân thể xụi lơ ngồi ở trên mặt đất, tuyệt vọng vô cùng.
Bọn họ cảm thấy đây là một trận làm nhục.
Nhiều thiên tài yêu nghiệt của Tiên Trù Giới lại bị một tên Hắc Ám Minh Trù càn quét...
Tôn nghiêm của bọ họ đã bị vứt xuống đất, sau đó bị chà đạp lên một cách tàn nhẫn!
Nỗi đau xé lòng đó khiến họ cảm giác như rỉ máu trong tim... Nếu không ai có thể trấn áp được Lưu Mặc Bạch, bọn họ cả đời này cũng chỉ có thể sống ở dưới cái bóng của Lưu Mặc Bạch.
Vĩnh viễn không có được cơ hội trở mình!
Loại điểm số khiến cho người ta có thể tuyệt vọng này, ai có thể đánh bại?
Tiếng cười to kia văng vẳng ở bên tai bọn họ, giống như ma âm, khiến cho bọn họ cảm thấy một trận phiền não.
Bỗng nhiên.
Tiếng cười thế nhưng ngừng lại.
Tất cả đều sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên nhìn về phía Lưu Mặc Bạch.
Nhưng lại thấy Lưu Mặc Bạch đang gắt gao nhìn chằm chằm vào Đại Ma Vương ở phía xa.
Vào lúc này, có người cũng là hơi sững sờ, bọn họ dường như cũng phát hiện được có chuyện gì đó không đúng.
Số điểm cao của Lưu Mặc Bạch khiến mọi người phải chịu áp lực rất lớn, nhưng Đại Ma Vương vẫn bình tĩnh như cũ.
Bưng món ăn, mặt không cảm xúc.
Như thể điểm số cao không ảnh hưởng gì đến tâm trí hắn cả.
Điểm cao như vậy... làm sao mà Đại Ma Vương có thể thờ ơ như vậy?
Chẳng lẽ...
Bỗng nhiên, hô hấp của mỗi một vị Tiên Trù cũng trở nên kịch liệt, trong con ngươi nổi lên khao khát vô cùng nóng bỏng.
Trừ phi... món ăn của Đại Ma Vương... Giống như có thể đạt được điểm cao!
- Cười xong chưa? Cười xong rồi thì lau nước miếng trên khóe miệng của ngươi đi...
Bộ Phương thản nhiên nói, ánh mắt rơi vào trên người của Lưu Mặc Bạch.
Lưu Mặc Bạch sửng sốt một chút, thái độ của Bộ Phương khiến cho hắn ta có chút ngẩn ra...
Còn tuyệt vọng thì sao?
Tại sao Bộ Phương có thể bình tĩnh như vậy?
Chẳng lẽ khi hắn nhìn thấy loại điểm số này, Bộ Phương còn không có cảm thấy tuyệt vọng sao? Chẳng lẽ món ăn của hắn có thể phá vỡ số điểm đó?
Không thể nào!
Hắn ta, Lưu Mặc Bạch, đã nhận được truyền thừa của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch!
Bộ Phương lấy đâu ra tự tin để có thể đánh bại hắn?
Lưu Mặc Bạch lạnh lùng nhìn thẳng vào Bộ Phương.
Bộ Phương bưng món ăn, đi chậm rãi thẳng đến chỗ mấy vị giám khảo.
Hắn đưa tay ra và búng ngón tay.
Thanh Hoa Từ Bàn chính chậm rãi xoay tròn, hướng về phía các vị giám khảo mà bay đến.
Trong quá trình món ăn bay đến, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ, hương thơm đậm đà lan tỏa, rất quyến rũ.
Ánh mắt của tất cả mọi người dường như đã bị món ăn kia hấp dẫn.
- Tuyệt vọng... Cho tới bây giờ ta không hề có cái khái niệm tuyệt vọng này.
Bộ Phương chắp tay, nhàn nhạt nói.
Rất nhanh, món ăn đã bay lơ lửng ở trước mặt của bốn vị giám khảo.
- Tam Biến Ma Ngưu Túy Bài Cốt... Mời thưởng thức.
Bộ Phương nói.
Từ đầu đến cuối Bộ Phương đều có dáng vẻ kiên định và điềm tĩnh.
Sự điềm tĩnh của hắn dường như được truyền sang cho tâm trạng của những người xung quanh.
Khiến cho rất nhiều Tiên Trù đang tuyệt vọng cảm thấy bình tĩnh trở lại.
Có lẽ... Liệu sẽ có kỳ tích nào đó phát sinh chứ?
Trong lòng của mỗi một vị Tiên Trù đều hiện lên ý nghĩ như vậy.
Dù sao... Đại Ma Vương am hiểu nhất chính là tạo ra kỳ tích.
- Tam Biến Ma Ngưu Túy Bài Cốt?
Mạc Tu chắp tay, híp mắt nhìn vào trong mâm Túy Bài Cốt.
Túy Bài Cốt màu đỏ chanh tỏa ra lưu quang tuyệt mỹ, một cỗ mùi thơm chậm rãi quanh quẩn ở trên đó.
Cẩu gia lè lưỡi, mắt chó liếc nhìn Bộ Phương một cái, ánh nhìn có vẻ thâm ý.
Túy Bài Cốt của Bộ Phương, Cẩu gia đã mong đợi rất lâu.
Nó không giống với Hắc Ám Mỹ Thực.
Trên món ăn của Bộ Phương có một cỗ tiên khí đậm đà quẩn quanh, nói về mặt hình thức, chúng rất khác so với món ăn của Lưu Mặc Bạch.
Tuy nhiên, so với sự phô trương của Lưu Mặc Bạch, món ăn của Bộ Phương có thể nói là có phần khiêm tốn hơn.
Dĩ nhiên, nói về mặt hình thức, Túy Bài Cốt của Bộ Phương có thể nhỉnh hơn một bước.
Nhưng so về hương thơm và dao động năng lượng, nó hoàn toàn bị nghiền nát.
Hắc Ám Mỹ Thực, cho tới bây giờ không bao giờ quan tâm về mặt hình thức.
Bọn họ là một đám quái thai.
- Ngươi hẳn có thể đại diện cho yêu nghiệt mạnh nhất Tiên Trù Giới...
Mạc Tu nhìn Bộ Phương, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Bộ Phương sửng sốt một chút.
Những người xung quanh cũng ngẩn ra, sau đó cảm xúc có chút phức tạp.
Mọi người đều biết, Đại Ma Vương đến từ Tầng Thứ Nhất của Tiên Trù Giới.
Hắn đến từ Tầng Thứ Nhất của Tiên Trù Giới, nơi có tài nguyên thiếu thốn nhất, nhưng lại đại diện cho yêu nghiệt mạnh nhất của Tiên Trù Giới...
Tất cả bọn họ đến từ Tầng Thứ Năm của Tiên Trù Giới, nơi có tài nguyên khổng lồ, cũng cảm thấy sắc mặt có chút nóng lên.
- Không không không không, ta thấp hèn như vậy, làm sao có thể đại diện cho yêu nghiệt mạnh nhất của Tiên Trù Giới...
Nhưng mà, ngoài dự đoán của bọn họ, Bộ Phương lại khoát tay từ chối.
Sắc mặt của những người xung quanh có chút biến thành màu đen.
Khiêm tốn...
Ngươi đặc biệt làm một Đại Ma Vương, khiêm tốn cái rắm!
Trong trù đấu của cuộc so tài Tiên Trù, hắn đã nghiền ép bao nhiêu đối thủ?
Càng làm cho đối thủ cũng không dám lên lôi đài để so đấu...
Ngươi... Còn dám khiêm tốn?
Người xung quanh đều dấy lên một trận oán thầm với Bộ Phương...
Nhưng mà Mạc Tu lại không biết, hắn hơi hoài nghi, trong mắt hắn, thiên phú nấu nướng của Bộ Phương là rất kinh khủng.
Yêu nghiệt đến mức như vậy mà vẫn không thể đại diện cho Tiên Trù Giới?
Tiên Trù Giới còn có thể cho ra đời một yêu nghiệt mạnh hơn?
Sau khi bị Bộ Phương khiêm tốn đánh trống lảng như vậy, tâm trạng của những người xung quanh mới thả lỏng một chút.
Nắm tay siết chặt của Mộng Kỳ thành chủ cũng thả lỏng ra, nhìn Bộ Phương, ánh mắt hơi lóe lên.
Trạng thái của Đại Ma Vương rất điềm tĩnh...
Có lẽ, nàng ta quá lo lắng.
Mạc Tu không nói gì, cầm đũa lên, gắp Túy Bài Cốt lên.
Trên Túy trấp màu đỏ quất phảng phất cầu vồng như ẩn như hiện, nhìn hết sức mê ly.
Xét về hình thức, quả thực đã bỏ rơi Hắc Ám Mỹ Thực mấy con phố.
Trên Túy Bài Cốt màu vàng có dính chút Túy trấp sáng long lanh, Túy trấp sền sệt, đặc quánh lại thành những sợi tơ rồi rơi xuống.
Ánh sáng ấm áp lấp lánh, chất lỏng chảy xuống khiến cho người ta không khỏi thèm thuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận