Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2674: Hồn Thập Tam bước đến đường cùng (2)

Notice: Undefined offset: 220
Hắn còn chưa thành Thiên Thần, hắn ta cảm giác có thể chạy thoát.
Nếu không đánh bại được Bộ Phương thì không thể trốn à?
Vậy kẻ làm Hồn Chủ hắn ta quá ấm ức rồi…
Bùm!
Tội Ác Chi Khí đen tối đang tràn ngập.
Hồn Thập Tam không chút do dự xoay người và phi nước đại về phía Tinh Không sâu thẳm.
- Muốn chạy?
Kỳ Lân nheo mắt.
Nước miếng trong miệng không ngừng chảy ra.
Kỳ Lân nâng cao chân lên.
Ngay sau đó, sút một cú về phía hư không.
Chân Kỳ Lân dường như xuyên thủng hư không, khi xuất hiện lại đã ở trên đầu Hồn Thập Tam.
“Bịch” một tiếng, đập xuống.
Cơ thể đang chạy trốn của Hồn Thập Tam đột nhiên cứng đờ…
Giống như có một luồng điện xuyên qua toàn bộ cơ thể hắn ta.
Vì sợ mà trong sự chấn động trong lòng Hồn Thập Tam càng trở nên dữ dội hơn.
- Thật đáng chết... thật đáng chết... đây rốt cuộc là cái thứ gì?
Hồn Thập Tam tỉnh táo lại, điên cuồng muốn bỏ chạy.
Hắn ta không muốn ở lại nơi này dù chỉ một chút.
Nhưng lần này hắn ta thực sự không thể chạy thoát được.
Sau khi bị chân Kỳ Lân đạp, thì lại đến Kỳ Lân trảo.hắn ta tới trước mặt.
Ánh mắt Kỳ Lân lóe lên, có vẻ có chút hưng phấn.
Râu dài của nó khẽ rủ xuống, rơi xuống mặt của Hồn Thập Tam, nhẹ nhàng vuốt ve…
Hồn Thập Tam như sắp khóc.
Hắn ta nhận thấy con hung thú trước mặt nhìn hắn ta như thể đang tìm thức ăn.
Đáng sợ như vậy sao?
Chẳng lẽ con thú dữ này thực sự muốn ăn thịt hắn ta?
Hắn ta là Hồn Chủ!
Hồn Chủ đứng trên đỉnh của một Hỗn Độn Vũ Trụ!
Làm sao hắn ta có thể bị ăn thịt được?
Làm sao có thể…
A!
Trong lòng Hồn Thập Tam còn chưa nghĩ xong.
Kỳ Lân đã há to miệng, nhét Hồn Thập Tam vào miệng, nhét từng chút một, cuối cùng nhét vào toàn bộ.
Miệng cắn, nhai một lúc...
Hồn Thập Tam bản thế bị nuốt vào bụng.
Bộ Phương ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Đại lão không hổ là đại lão.
Chẳng trách các Khí Linh khác đều gọi Kỳ Lân là đại lão, vẻ ngoài hung dữ này rất hợp với cách gọi đó.
Kỳ Lân ợ một tiếng.
Nó và Bộ Phương nhìn nhau, có chút hài lòng.
Sau đó, cơ thể nó hóa thành một luồng tử mang, quay trở lại Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Còn Hồn Chủ Hồn Thập Tam... đã thành dĩ vãng.
Trong Hạ Ấp Thần Triều.
Tất cả mọi người thẫn thờ nhìn những gì vừa diễn ra trên Tinh Không.
Cảnh tượng đó khiến họ hoàn toàn choáng váng, họ không biết phải nói gì.
Đó là một Hồn Chủ!
Hồn Chủ chí cao vô thượng, có thể so sánh với sự tồn tại của Thiên Thần, thế mà cứ bị... nuốt chửng như vậy!
Mặc dù rất tàn nhẫn.
Nhưng tại sao... mọi người đều cảm thấy... có một chút sảng khoái không giải thích được?
Về phía Hồn Ma, tất cả Hồn Ma đều vô cùng ớn lạnh.
Tự Hào Hồn Ma biết rằng đại thế đã kết thúc, không chút do dự, chúng xoay người bỏ chạy.
Cách tốt nhất để trốn thoát ra ngoài chính là sống sót, chỉ cần còn sống sẽ có cơ hội quay trở lại.
Tốc độ sinh sản của Hồn Ma vô cùng nhanh, chỉ cần có đủ máu thịt, tốc độ sinh sản sẽ không chậm lại.
Sự rút lui của những Hồn Ma đã thu hút sự chú ý của loài người.
Ánh mắt Hạ Ấp Thần Hoàng đột nhiên đỏ bừng.
- Muốn chạy trốn! Mơ đi!
- Mọi người cùng ta! Giết!
Hạ Ấp Thần Hoàng hét lên, Kim Sắc Khải Giáp trên người càng ngày càng rạng rỡ.
Hắn bay vút lên trời lao thẳng vào Hồn Ma trận doanh, Hồn Ma đã mất tinh thần chiến đấu đều thấysợ hãi.
Loài người tràn đầy năng lượng và tinh thần chiến đấu đáng kinh ngạc.
Hạ Ấp Đế Tử khí thế bừng bừng.
Thái Thản Đế Tử cũng gầm rú lên, phát tiết sự hưng phấn và bi thương trong lòng.
A Mạc và Tiếu Yên Vũ cũng tham gia trận chiến…
Trong nháy mắt, loài người thổi tiếng kèn phản công…
Kỳ Lân trở về.
Bộ Phương chắp tay sau lưng và đứng trên những ngôi sao đổ nát.
Trước mặt hắn là thi thể của Bạo Thực Hồn Chủ…
Nói cách khác, đây là nguyên liệu nấu ăn cấp Thiên Thần...
Tất nhiên, tiền đề là Bộ Phương cần phải xem xét nguyên liệu này có thể ăn được hay không.
Thể chất của Hồn Chủ là sự ngưng tụ của tinh hoa, không chỉ sức phòng ngự vượt trội, mà hàm lượng năng lượng thậm chí còn hơn cả tiêu chuẩn.
Long Cốt Thái Đao xoay tròn trong tay Bộ Phương.
Bộ Phương cầm Thái Đao cắt một miếng thịt trên đùi của Bạo Thực Hồn Chủ.
Bởi vì mất đi Hồn Ma bản thể, sức mạnh phòng thủ của cơ thể đã suy yếu rất nhiều, Bộ Phương có thể cắt thịt một cách dễ dàng.
Nhìn kỹ miếng thịt này, Bộ Phương nhận thấy phần thịt này... hơi giống với thịt Ô Tặc.
Ngoại trừ lớp vỏ cứng bên ngoài, phần thịt bên trong mềm ngọt tương tự như thịt Ô Tặc.
Đương nhiên, lượng năng lượng tự nhiên là không thể so sánh được.
Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
Bộ Phương thu thịt lại, còn đối với cơ thể của Hồn Chủ, Bộ Phương đặt nó vào túi Không Gian Hệ Thống.
Không đưa vào Điền Viên Thiên Địa là vì Bộ Phương sợ rằng sẽ có điều gì đó xảy ra với cơ thể của Hồn Chủ này.
Tất nhiên, điểm quan trọng nhất là khi sức mạnh của hắn tăng lên Điền Viên Thiên Địa cũng sẽ trải qua những thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Sự thay đổi này sẽ mất một thời gian.
Thở ra một hơi.
Bộ Phương đứng trên những vì sao đổ nát, nhìn lên Hạ Ấp Thần Triều khói lửa mờ mịt ở phía xa.
Khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Tai nạn Hồn Ma cuối cùng đã kết thúc...
Sau chuyện này, Bộ Phương cũng nên bắt đầu chuẩn bị để đi tìm về các Trù Thần Sáo Trang Khí Linh.
Hơn nữa, Bộ Phương có trực giác rằng việc tìm Khí Linh trước tiên cũng không dễ dàng.
Với cả sự rung động sâu sắc trong linh hồn Bộ Phương nói với hắn rằng... muốn trở thành Trù Thần, khảo hạch thực sự sắp bắt đầu.

Trong Hỗn Độn Vũ Trụ.
Hư không bị xé toạc.
Một tia khí đen giống như con rắn nhỏ chui ra.
Sau đó, biến thành một bộ dáng mơ hồ và yếu ớt, nếu Bộ Phương ở đây, hắn nhất định sẽ nhận ra rằng khí tức của con rắn nhỏ này chính là một sợi phân thân của Hồn Thập Tam.
- Đầu bếp chết tiệt, ngươi cho rằng ngươi có thể triệt để giết chết Hồn Thập Tam ta sao? Ngươi sẽ không bao giờ nghĩ tới... Ta còn có phân thân!
Con rắn nhỏ tối đen như mực hóa thành hình Hồn Thập Tam, oán độc gầm lên.
Mất đi Hồn Ma bản thể, chỉ dựa vào phân thân này, hắn ta không biết phải mất bao lâu nữa mới có thể trở thành tồn tại cấp Hồn Chủ lần nữa.
Nhưng với kinh nghiệm lần trước, hắn ta tin rằng mình có thể một lần nữa trở thành Hồn Chủ.
Vù…
Hồn Thập Tam xoay người, muốn ẩn nấp, hèn mọn mà phát triển.
Đột nhiên.
Một tiếng cười nhẹ vang lên.
- Ồ, cuối cùng cũng tìm thấy rồi.
Xoẹt một tiếng.
Hư không vỡ toạc ra.
Một bàn tay hạ xuống, nắm con rắn nhỏ phân thân của Hồn Thập Tam.
Hồn Thập Tam ngẩn ra.
Trước mặt hắn ta, một bóng người với mái đầu được bao phủ trong sương mù hiện ra.
- Để Điểu Gia ta tìm thấy thật dễ dàng... lần này, chạy không thoát được đâu, haha.
(*): ý là giữ được cái gốc, phần căn bản thì mọi việc sẽ tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận