Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1516: Bổn Vương sẽ còn trở lại! (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Kim Giáp và Lạc Cơ vô ý thức nhìn về phía Minh Vương Nhĩ Cáp. Minh Vương Nhĩ Cáp muốn đi?
Chẳng lẽ muốn về Địa Ngục với bọn hắn? Thế mà lúc trước lại không ngừng phản kháng…
Cẩu Gia giống như có chút không theo kịp suy nghĩ của Minh Vương Nhĩ Cáp, nghiêng đầu chó hỏi.
- Ngươi có ý gì?
- Bổn Vương đã nghĩ thông suốt rồi. Thân là Chi Chủ Minh Khư, trên thân gánh vác trách nhiệm to lớn. Lúc trước trách nhiệm này có lão cha, Minh Ngục cũng dám đánh. Mà bồn Vương còn trẻ, một ngày nào đó đạt được tới trình độ chả cha… cũng phải đánh lên Minh Ngục!
Minh Vương Nhĩ Cáp nói ra.
Ánh mắt Kim Giáp rạng rỡ nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp.
Trong đôi mắt Lạc Cơ tràn đầy vẻ say mê.
- Minh Vương ca ca, ngươi đẹp trai quá!
- Chó ghẻ… khi đó người có bằng lòng giúp bổn Vương giết lên Minh Ngục không?
Minh Vương hở ra một hơi, ngậm Lạt Điều, vẫy tóc ánh mắt mê ly hỏi.
Giết đến tận Minh Ngục!
Trong đôi mắt Kim Giáp bốc lên chiến ý mãnh liệt.
Ba ngục Minh Khư, Khư Ngục yếu nhất, Minh Ngục thần bí… Địa Ngục là trung gian, nhiều lần trùng kích Minh Ngục đều thất bại.
Nếu như có thể bồi Minh Vương đại nhân giết đến tận Minh Ngục, coi như chết cũng không tiếc!
Minh Vương đại nhân… cuối cùng cũng giác ngộ rồi!
- Giết tận Minh Ngục?
Cẩu Gia liếc nhìn Minh Vương một chút.
- Đúng! Chúng ta muốn chinh phục Tinh Thần Đại Hải! Ngươi… giúp ta chứ?
Minh Vương Nhĩ Cáp nhếch miệng cười nói.
- Không giúp…
Mặt Cẩu Gia không có biểu cảm gì nói ra.
Khoé miệng Bộ Phương giật giật, Tiểu U mím môi, nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp đen mặt lại, nhịn không được mà cười ra tiếng.
Tiên Trù giới, nhà gỗ trên tầng cao nhất.
- Ha ha! Quá xấu hổ, con chó này có cá tính!
- Không giúp! Ha ha…
Nam tử tóc vàng cười lớn, khoé miệng như có giọt nước mắt chảy xuống.
Nha Nha cũng mím môi, không hổ là Địa Ngục Khuyển, rất cá tính…
Nhưng mà Giới Chủ đại nhân… ngày cười như vậy đừng quên lần bị con chó này truy giết rồi à?
Nha Nha nhìn Giới Chủ cười đến bắp thịt đều chấn động, không biết nên nói cái gì.

Minh Vương Nhĩ Cáp cảm thấy con chó mập này tuyệt đối là tương khác với hắn!
- Ngươi cút đi! Lúc đó ngươi vẫn bằng lòng giúp cha ta giết tận Minh Ngục!
Minh Vương cắn một cái Lạt Điều, bi phẫn nói ra.
- Cha ngươi rất mạnh… ngươi thì…
Cẩu Gia nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp.
- Chậc chậc chậc.
Minh Vương Nhĩ Cáp cảm thấy phổi mình như muốn nổ tung vì tức điên. Vừa rồi bị bọn Kim Giáp dùng ngũ đại thần khí bao vây cũng không tức như thế này.
Lúc lâu sau mới thở ra một hơi.
- Tính ra… cái con chó ghẻ ngươi không đáng tin cậy.
Minh Vương nói.
Bộ Phương cau mày, Minh Vương Nhĩ Cáp muốn đi à?
Xoay chuyển ánh mắt dừng trên người Kim Giáp và Lạc Cơ, hai người cũng muốn mang Tiểu U đi?
- Thanh niên Bộ Phương… ngươi sẽ đi cùng bổn Vương đúng không!
Minh Vương Nhĩ Cáp tựa hồ nhớ ra gì đó, ngẩng đầu ánh mắt sáng rực nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp mặt không có biểu cảm gì.
Lúc lâu sau mới lắc đầu.
- Tại sao phải đi với ngươi?
Bầu không khí lúc này trở nên hết sức khó xử…
Đột nhiên, đậu hũ Ma Bà tràn đầy tiên khí nhất thời bay về phía Bộ Phương.
- Thật sự muốn đi?
Bộ Phương hỏi.
Minh Vương Nhĩ Cáp sững sờ nhận lấy đậu hũ Ma Bà, mùi vị thơm phức trong nháy mắt tuôn ra.
- Thật là thơm…
Minh Vương Nhĩ Cáp tán thưởng một câu. Sau đó nhìn về phía Bộ Phương, khoé miệng lộ ra ý cười.
- Là thời điểm để tìm lại một số thứ vốn dĩ thuộc về ta!
- Thanh niên ngươi vì một mục tiêu mà không ngừng tiến bộ, bổn Vương cũng nên tự tìm mục tiêu của chính mình.
Bộ Phương tiến bộ, Minh Vương Nhĩ Cáp đều nhìn thấy. Từ lúc là một đầu bếp cỏn con yếu đuối, bây giờ đã trở thành Tiên Trù.
Minh Vương Nhĩ Cáp cũng rất xúc động.
- Được! Đậu hũ Ma Bà… mời ngươi.
Bộ Phương nói.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhất thời nhếch miệng, trong lòng thanh niên Bộ Phương vẫn có bổn Vương!
- Cái kia, thanh niên Bộ Phương có thể nhắc lại một yêu cầu nhỏ không?
Bộ Phương sững sờ.
- Ngươi cứ nói.
- Có thể cho bổn Vương một ngàn cây Lạt Điều hàng tồn, nếu không về Địa Ngục sẽ chết mất…
Minh Vương Nhĩ Cáp xấu hổ nói.
Bộ Phương.
- Hả!
- Ha ha ha!
Minh Vương Nhĩ Cáp nhất thời cười lớn.
Cầm một cái muỗng múc một muỗng đậu hũ Ma Bà nhét vào miệng.
Một miếng vào bụng để lại hương vị tê dại trong nháy mắt bạo phát. Mùi vị thơm ngon khiến toàn lỗ chân lông trên người Minh Vương Nhĩ Cáp nở ra.
- Sảng!
Minh Vương Nhĩ Cáp bưng đậu hũ Ma Bà, xoay người Minh Khí bắn ra, có trận pháp nổi lên. Vừa ăn đậu hũ một bên vừa bước vào trân pháp chậm rãi biến mất.
- Thanh niên Bộ Phương… bổn Vương sẽ còn quay lại! Lạt Điều, bổn Vương sẽ quay lại!
Âm thanh rơi xuống, thân hình Minh Vương Nhĩ Cáp biến mất không thấy gì nữa.
Kim Giáp và Lạc Cơ liếc mắt nhìn nhau sau đó bay lên đối mắt với Cẩu Gia.
Kim Giáp khom người cung kính nói.
- Đại nhân, U Minh Nữ chúng ta nhất định phải dẫn về… Xin đại nhân đừng ngăn cản.
Lạc Cơ nhếch miệng, khiêng lưỡi hái tử thần.
- Thần tượng, có thể để lại cho ta một sợi lông chó nữa không?
Cẩu Gia.
- …
- Các ngươi dựa vào cái gì mà muốn dẫn Tiểu U đi?
Nhưng mà Cẩu Gia còn chưa mở lời, giọng Bộ Phương đã lạnh lùng vang lên sau lưng Kim Giáp và Lạc Cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận