Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2428: Hoàng Phi xuất hành, sát khí mênh mông (2)

Notice: Undefined offset: 201
Đám cường giả ẩn nấp trong hư không cũng ào ào xuất hiện từ trong đó, cung kính mà hành lễ về phía không trung.
Trong Thần Triều, thân phận tôn quý đại biểu cho tất cả mọi thứ.
Hoàng Phi xuất hành, bọn họ phải bày ra sự tôn trọng tất yếu!
Tựa như Hoàng Phi dùng chín con Phượng Hoàng để kéo xe vậy…
Phượng Hoàng, sinh sôi nảy nở ở Phượng sào, mà Phượng sào cũng giống như Long cốc vậy, đều là Đại Thế Giới có tiếng cả.
Hơn nữa, một điểm quan trọng nhất đó là Phượng sào còn là Đại Thế Giới không thuộc sự cai quản của Hạ Ấp Thần Triều.
Cho nên có thể sở hữu Cửu Phượng kéo xe, điều này đã đủ để đại biểu cho sự coi trọng của Thần Hoàng đại nhân đối với Hoàng Phi rồi.
Rầm rầm…
Ngân Giáp Quân đều quỳ rạp xuống.
Đám người Lạc Tam Nương, Thiếu Vương gia cũng quỳ sát trên mặt đất.
Gặp mặt Hoàng Phi, bắt buộc phải hành lễ.
Đây là lễ tiết cơ bản của nhân thần.
Bộ Phương nheo mắt lại mà nhìn chằm chằm vào Cửu Phượng trên bầu trời, trong lòng hắn hơi rung động.
Bên trong Tinh Thần Hải của hắn đã xảy ra xao động từ lâu.
Mặc kệ là Hoàng Kim Thần Long, hay là Chu Tước…
Đều xao động bất an.
Sự xao động của Hoàng Kim Thần Long chỉ đơn thuần là rung động, đó là do nhìn thấy phái khác mà rung động.
Mà xao động của Chu Tước thì lại là phẫn nộ.
Chẳng qua Bộ Phương cũng có hơi nghi hoặc, Chu Tước cũng là giống cái mà, vì sao Hoàng Kim Thần Long lại không rung động với Chu Tước cơ chứ?
Tỳ nữ thái giám lướt ngang trời, có cánh hoa tung rơi.
Ít nhất, trận Hoàng Phi xuất hành này quả thật là cảnh tượng hoành tráng.
Phượng Xa mở ra.
Một bóng người phát ra kim quang khắp người bước từ trong Phượng Xa ra.
Bóng dáng này vừa xuất hiện, phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp vạn phần, vô cùng động lòng người.
Tất cả mọi thứ đều ảm đạm thất sắc hết cả.
Hạ Thiên khoanh tay đứng đó, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, nàng không mảy may có chút kính sợ nào với nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần bước ra từ trong Phượng Xa kia cả.
- Đồ đê tiện diêm dúa.
Hạ Thiên khinh thường mà nói.
- Cung chủ của Thần Trù Cung, vì sao nhìn thấy bản cung lại không quỳ?
Ánh mắt Hoàng Phi ngạo nghễ, cao cao tại thượng, Cửu Phượng quanh quẩn xung quanh cơ thể nàng, phụ trợ nàng cứ giống như Thiên Hậu chí cao vô thượng chân chính vậy.
Bộ Phương sửng sốt, hắn quay đầu nhìn trái nhìn phải rồi mới hiểu được nữ nhân này đang gọi hắn.
Bộ Phương nghĩ một chút, mặt hắn không chút thay đổi, cũng không nói chuyện, tỏ vẻ hắn không nghe thấy gì hết.
Người toàn trường.
- …
Trên bầu trời, một vị thái giám tay niết hoa lan, kéo cổ họng mà chỉ tay về phía Bộ Phương.
- To gan! Gặp Hoàng Phi lại không quỳ, muốn chết à!
Thái giám nói.
Ầm!
Đột nhiên.
Trong đôi mắt của thái giám kia lộ ra vẻ kinh hoàng.
Một cỗ hơi thở đáng sợ lan tràn ra trong nháy mắt.
Hư không xung quanh cơ thể tên thái giám kia vậy mà lại rạn nứt liên tục giống như một khối hình vuông vậy…
Thân thể của tên thái giám này cũng hóa thành từng khối rồi bị hư không bóp méo cắn nuốt.
Hạ Thiên bắt chéo tay ra sau lưng, ba nghìn sợi tóc đen bay tán loạn phần phật trong gió.
- Là ai cho ngươi cái lá gan nói chuyện với cung chủ của Thần Trù Cung như vậy?
Hạ Thiên lạnh như băng mà nói.
Tên thái giám vừa lên tiếng kia đã bị nàng giết chết rồi.
Hạ Thiên nắm giữ Pháp Tắc Không Gian, thực lực mạnh mẽ không thể tưởng tượng được.
- Hạ Thiên, ngươi chính là Quận Chúa của bổn Triều, sao lại đối nghịch với bản cung chứ, người bản cung nói là tên đầu bếp kia, có liên quan gì đến ngươi đâu…
Ánh mắt Hoàng Phi lạnh lùng mà nhìn Hạ Thiên rồi nói.
- Ta mới không phải là Quận Chúa gì đó, ta là phó cung chủ của Thần Trù Cung… tên thái giám kia hạ nhục cung chủ Thần Trù Cung trước mặt ta, tội đáng chết vạn lần.
Hạ Thiên nói.
Nàng chậm rãi bước từng bước một đạp khoảng không mà bay lên.
Chỉ chốc lát sau là đã nhảy vọt vào không trung rồi.
Giằng co với Hoàng Phi.
Mọi người ở đây đều câm như hến.
Không hổ là Quận Chúa đại nhân tính tình nóng nảy… Quả nhiên khí phách!
Ngay cả Hoàng Phi mà cũng dám tranh cãi trực tiếp.
Ánh mắt Hoàng Phi hết sức lạnh lẽo, lồng ngực cao ngất cũng phập phồng không ngừng.
- Hạ Thiên! Ngươi thật sự cho là bản cung không dám trừng phạt ngươi?
- Tên đê tiện diêm dúa nhà ngươi… Ta còn sợ ngươi chắc?
Hạ Thiên lắc lắc đầu mà cười nhạo.
- Ha ha… Tốt lắm! Hôm nay bổn cung sẽ truy bắt tên đầu bếp này, bản cung thật muốn xem xem ai dám ngăn cản!
Hoàng Phi nói với vẻ lạnh như băng.
- Ngân Giáp!
- Có!
Hoàng Phi kêu lên, Ngân Giáp bước một bước ra, bay lên không trung trong nháy mắt.
- Tóm lấy đầu bếp!
Hoàng Phi tiếp tục nói.
Ánh mắt Ngân Giáp bùng lên.
- Dạ!
Lời nói rơi xuống.
Ngân Giáp thét dài một tiếng, hơi thở trên người cũng bùng nổ hoàn toàn.
Tại một khắc này, tựa như một con tiềm long chân chính đang ngủ đông vừa thức tỉnh lại, cả Triều Đô Thần Triều đều chấn động lên.
Rầm!
Hắn ta hóa thành một đạo lưu quang màu bạc rồi phụt bắn ra trong nháy mắt, phóng vụt về phía Bộ Phương.
Hắn ta giơ tay lên.
Hào quang màu bạc ngưng tụ ở trong tay hóa thành một thanh trường kiếm.
Trường kiếm cũng có hào quang màu bạc đang lưu chuyển.
Một kiếm này ẩn chứa sát khí vô cùng đáng sợ.
Sát ý đại biểu cho cường giả cấp bậc Thần Vương!
Một kiếm quét ngang trời, hư không cũng bị chém đứt từng khúc một.
Hào quang màu bạc này lại ẩn chứa ít nhất một trăm đạo Pháp Tắc Chi Lực!
Một kích này làm mọi người kinh hãi!
Ánh mắt Hạ Thiên ngưng trọng lại.
- Ngươi thật sự dám làm trái mệnh lệnh của Thần Hoàng sao?
Hạ Thiên cả giận mà nói.
Nhưng mà, hơi thở của Hoàng Phi tràn ngập, dường như phía sau lưng có một con Phượng Hoàng chí cao vô thượng hiện lên.
Khí tức đầy áp lực làm cho cơ thể Hạ Thiên hơi cứng đờ lại…
- Ngân Giáp… giết! Bên phía Thần Hoàng, bản cung chịu trách nhiệm! Bắt buộc phải giết chết tên tiểu đầu bếp này!
Hoàng Phi lên tiếng, thiên địa chấn động!
Sắc mặt mọi người đều thay đổi kịch liệt.
Hoàng Phi điên rồi sao?
Vậy mà lại dám đứng trước mặt biết bao người của Triều Đô… ngang nhiên chống lại ý chỉ của Thần Hoàng?
Sắc mặt Ngân Giáp không đổi sắc, hắn ta chém một kiếm tới!
Kéo theo khí thế phải giết chết!
Bộ Phương thở ra một hơi thật sâu.
Bên trong Tinh Thần Hải, bàn tay của thần thức bản thể cũng đã chộp lên phía trên giọt nước Trù Thần Thần Lực rồi, chỉ cần trong khoảnh khắc là sẽ bóp nát giọt nước thần lực, dốc sức chiến đấu với Ngân Giáp!
Chỉ có điều…
Ngay lúc Bộ Phương chuẩn bị ra tay thì tấm lệnh bài thuộc về cung chủ của Thần Trù Cung kia đột nhiên lóe ra quang hoa.
Hóa thành một đạo lưu quang rồi phóng vụt tới kiếm quang của Ngân Giáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận