Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1677: Bộ Phương vs Lưu Mặc Bạch (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lưu Mặc Bạch thả ra Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm, khí tức của hắn ta giống như biến hóa thành một tòa núi lớn.
Khi nó đè ép xuống, tất cả mọi người đều bị áp lực nhất thời cảm thấy khó thở, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Quá đáng sợ!
Rất nhiều Tiên Trù đều cảm thấy run rẩy.
Tất cả bọn họ đều cùng so tài trù đấu với Lưu Mặc Bạch, nhưng khi đó, Lưu Mặc Bạch căn bản không dùng hết toàn lực, thậm chí còn không nghiêm túc với nó, khí tức chưa bao giờ đáng sợ như vậy.
Tuy nhiên, khi đối mặt với Đại Ma Vương, Lưu Mặc Bạch thi triển hết toàn lực, thả ra Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm.
Lúc này, mỗi một người đều cảm thấy trên đầu đang bị bao phủ bởi một bóng đen khổng lồ, khiến cho bọn họ không kiềm chế được mà thở dốc.
- Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch, lấy trù đấu mà nổi tiếng, bọn họ đối với trù đấu rất am hiểu, vượt qua rất nhiều Minh Trù, bọn họ sẽ hoàn thành trù đấu từ mọi hướng để khiến cho đối thủ tuyệt vọng và run sợ.
Mạc Tu nói.
Hai mắt của hắn sáng lên lấp lánh, nhìn chằm chằm vào Lưu Mặc Bạch đang phóng ra chín tia mặt trời chói chang, khóe miệng không khỏi khẽ nhếch lên.
Hắn xoa xoa lòng bàn tay, cũng đến lúc hắn nên bắt đầu chuẩn bị cho trận trù đấu tiếp theo.
Đối thủ của hắn là Lân Trù mạnh nhất của Tiên Trù Giới, nếu như hắn thắng Lân Trù mạnh nhất, toàn bộ tín ngưỡng của Tiên Trù Giới sẽ sụp đổ, đến lúc đó... Toàn bộ Tiên Trù Giới sẽ trở thành hậu hoa viên của hắn, hắn cũng sẽ được sử dụng vô số tài nguyên.
Thánh phẩm Tiên Tài cũng sắp thuộc về hắn.
Lấy toàn bộ tài nguyên của Tiên Trù Giới, hắn thậm chí còn có thể thử đánh vào Thần Trù Chi Cảnh!
Dĩ nhiên... Điều này cũng chỉ là thử một chút thôi, dẫu sao Thần Trù Chi Cảnh thật sự là cao không thể với tới!
- Khí thế, uy áp, đao công, Trù Đấu Chi Tâm, dụng cụ làm bếp... Cũng đều có thể trở thành Cửu Chuyển Nhất Mạch, dùng áp chế thủ đoạn của đối thủ, cái tên tiểu đầu bếp này dưới oanh tạc của Lưu Mặc Bạch sợ là giữ không được bao lâu...
Mạc Tu rất tự tin nói.
Ở bên cạnh hắn, mũi của Trịnh Cuồng Cửu, người đang bị áp chế, đang phun ra khí trắng, giờ phút này hắn ta cũng yên tĩnh lại.
Tuy nhiên trong lòng hắn ta vẫn có một cơn giận.
Bộ Phương cầm thịt trâu, nhàn nhạt nhìn Lưu Mặc Bạch.
Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm như chín tia mặt trời chói lóa chiếu sáng Bộ Phương, dường như muốn nướng chín hắn.
Tuy nhiên, cái gọi là uy áp đối với Bộ Phương mà nói, căn bản vô dụng.
Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm mà Lưu Mặc Bạch ngưng tụ ra, vào giờ phút này thì Trù Đạo Chi Tâm có uy lực tương đương với Lân Trù Chi Tâm.
Vô cùng đáng sợ.
Tuy nhiên, Bộ Phương dường như căn bản không sợ.
Thần trí của Bộ Phương động một cái.
Lập tức có tiếng hổ gầm vang lên, khiến cho chín tia ánh sáng mặt trời rực rỡ có phần nhạt bớt.
Hắn mang Bạch Hổ đập vào trên lôi đài.
Khí thế trên người Bộ Phương đột nhiên xảy ra biến hóa động trời, ánh mắt trở nên sắc bén vô cùng.
Bạch Hổ sát phạt, chiếm giữ ở trong đầu Bộ Phương, nó không thể không ảnh hưởng đến cảm xúc của Bộ Phương, khiến cho ánh mắt của hắn trở nên vô cùng sắc bén.
Ánh mắt của Lưu Mặc Bạch hơi co rút một cái.
Lưu Mặc Bạch phát hiện Bộ Phương lại không có run rẩy dưới Trù Đạo Chi Tâm của hắn ta.
- Không hổ là Bộ lão bản... Quả nhiên là phi thường! Thế nhưng ta lại muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu!
Lưu Mặc Bạch nở nụ cười lạnh.
Trù Đạo Chi Tâm hướng về phía Bộ Phương chèn ép như muốn nén Bộ Phương vào một góc không thể động đậy.
Hà...
Bộ Phương lấy thịt thăn trâu của ma chủ mạnh nhất bày ở trên bếp, nhẹ nhàng thổi ra một hơi.
Khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt của hắn hơi nhướng lên, nhìn về phía Lưu Mặc Bạch ở xa.
- Thức ăn Trù Đạo Chi Tâm ngưng tụ ra không dễ làm... Ngươi dùng nó làm đồ chơi à?
Bộ Phương mặt không cảm xúc, nhàn nhạt nói.
Những lời này khiến vẻ mặt của Lưu Mặc Bạch ngưng trệ...
Sau đó, áo choàng lông vũ trên người Bộ Phương đột nhiên hóa thành một màu đỏ lửa, giống như một con chim lảnh lót.
Đôi cánh trên lưng dang rộng, những chiếc lông vũ đang bay tán loạn.
Khí thế trên người Bộ Phương đang dần tăng lên, Bộ Phương vốn là một cái giếng cổ không gợn sóng, vào lúc này, dường như hắn đang dần trở nên vô cùng đáng sợ.
Trù Đạo Chi Tâm hiện lên, hóa thành hư ảnh phía sau lưng Bộ Phương, đó là một đạo hư ảnh vô cùng thâm thúy.
Như thể là một đường hầm thời không rất dài.
Oanh!
Ánh mắt của Lưu Mặc Bạch co rút một cái, hắn ta xuýt xoa.
Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm dường như thiếu chút nữa sụp đổ vào giờ khắc này!
Thân hình hắn ta lui về sau một bước, một cước đạp lên, mặt đất bị vết giẫm làm nứt ra!
- Ngươi...
Lưu Mặc Bạch kinh hãi vô cùng, kể từ khi có được truyền thừa của Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch, đây là lần đầu tiên hắn ta choáng váng trong lúc so đấu Trù Đạo Chi Tâm.
Phải biết rằng Trù Đạo Chi Tâm của hắn ta có thể so sánh với Lân Trù Chi Tâm!
Bộ Phương lại không có Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm, làm sao có đủ sức để đối đầu với hắn ta?
Hắn chỉ là một Nhất phẩm Tiên Trù, chẳng lẽ lại có được Lân Trù Chi Tâm?
Trên thực tế, Bộ Phương cũng không có Lân Trù Chi Tâm, nhưng Trù Đạo Chi Tâm của Bộ Phương vô cùng cường đại, nếu như nói Cửu Chuyển Trù Đạo Chi Tâm là một ngọn giáo thì Trù Đạo Chi Tâm của Bộ Phương là tấm lá chắn kiên cố nhất trên đời, dù có là Lân Trù Chi Tâm cũng không cách nào oanh phá.
Mạc Tu đột nhiên siết chặt nắm tay!
Ánh mắt của hắn rất nhanh co rút.
- Tiên Trù này...
Mạc Tu cảm nhận được một cỗ trên người Bộ Phương có thể so sánh với uy thế của thiên tài đứng đầu Hắc Ám Minh Trù giới bọn họ...
Vốn nghĩ rằng trù đấu này sẽ là một trận ngược giết, bây giờ xem ra... Hắn đã vui mừng quá sớm!
Long ngâm trong tay Bộ Phương vang lên, một giây sau, thái đao phóng lên cao.
Long Cốt Thái Đao màu vàng sáng chói xoay tròn ở trong tay Bộ Phương, đột nhiên hắn nắm chặt nó lại, khí thế của Bộ Phương lại lần nữa tăng cao.
Hắn ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn lướt qua Lưu Mặc Bạch ở phía xa, khiến cho Lưu Mặc Bạch cảm thấy một cỗ áp lực.
Bỗng nhiên, Lưu Mặc Bạch cười phá lên.
- Không hổ là Bộ lão bản, người đã đấu đá với ta lâu như vậy... Tới đi, chúng ta hãy cùng làm một trận trù đấu thật tốt rồi kết thúc!
Thịch! Thịch!
Hàng loạt tiếng tim đập vang lên.
Trong tay Lưu Mặc Bạch xuất hiện dụng cụ làm bếp khảm đá quý màu đỏ...
Thái đao di chuyển một cái, Lưu Mặc Bạch ném miếng thịt thăn Thao Thiết lên.
Thịt Thao Thiết treo lơ lửng trên không trung, cũng không rơi xuống ngay lập tức.
Lưu Mặc Bạch nắm thái đao, lui về phía sau một bước, thái đao thu nhỏ lại vào thắt lưng bên trái.
Nghiêng người.
Một cỗ áp lực kinh khủng không ngừng ngưng tụ.
Sau lưng Lưu Mặc Bạch dường như nổi lên minh khí của huyết sắc trường kiếm quấn quanh bầu trời.
Trường kiếm vô cùng phi thường, giống như hoa quang nở rộ sáng chói vậy.
- Đao công. . . Bạt Kiếm Thức!
Lưu Mặc Bạch trầm giọng quát lên.
Một giây sau, thái đao chợt chém ra từ eo hắn ta, giống như rút ra một thanh bảo kiếm sắc bén.
Trường kiếm huyết sắc kia toát ra ánh sáng màu đỏ vô cùng rực rỡ.
Ánh sáng rực rỡ che đậy màn trời, khiến cho mọi người hoa hết cả mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận