Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2526: Biến cố đột ngột! (2)

Notice: Undefined offset: 140
- Đáng chết… những súc sinh này có chuẩn bị, thừa dịp trong Thần Vương thành thiếu người nên tới tấn công, muốn hoàn toàn chiếm được Thần Vương thành!
Ông lão canh cổng tái xanh, đầy vẻ giận dữ.
Nhiều Huyết Thú Vương đồng thời tấn công Thần Vương thành như vậy, bọn họ khó có thể chống cự được. Chứng tỏ đã có âm mưu từ trước. Cái gì mà Huyết Phượng Hoàng, chỉ là cái cớ mà thôi.
Nếu là bình thường, những Thần Vương trong bảng xếp hạng Thần Vương đều ở trong thành, những súc sinh này làm sao mà dám tới tấn công.
- Lùi về, thủ thành! Mở cửu Cửu Chuyển Thần Hoàng trận!
Ông lão gác cổng mở miệng nói.
Những Thượng Đẳng Thần Vương còn lại cũng bị thương nặng, mở miệng đáp lại. Sau đó từng Thần Vương đều quay trở lại thành.
Bọn họ kết ấn, Pháp Tắc chi lực trùng thiên, dẫn động trận pháp trong thành.
Trên trời cao, hiện ra một cung điện vàng, đó chính là Cửu Chuyển Thần Hoàng trận.
Một trận pháp phòng ngự, bảo vệ Thần Vương thành.
- Nhanh chóng liên hệ với những đỉnh cấp Thần Vương trong bảng, để bọn họ trở về, thủ hộ Thần Vương thành…
Ông lão gác cổng chủ trì trận pháp, vội vàng nói. Một vị Thần Vương gật đầu.
Uỳnh!
Sấm sét gào thét, hóa thành một đạo Lôi Tiên đập xuống, hung hăng nện trên cung điện. Cung điện nhất thời nổ tung, hóa thành một đống đổ nát, vô cùng đáng sợ!
Nhưng cung điện khôi phục lại rất nhanh, thủ hộ lấy Thần Vương thành.
Từng con Huyết Thú không ngừng phát động tiến công, công kích thẳng vào Thần Vương thành, khiến cho Thần Vương thành tràn ngập nguy hiểm.
Tình hình ngày càng trở nên nguy cấp, điều này đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Bình Dương Vương, Thiên Long Vương ngày thường cao cao tại thượng, giờ khắc này mặt đã sớm cắt không còn giọt máu.
Bọn họ chinh chiến vô số lần, nhưng trận chiến này đã vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.
Điền Thu bay vào trong thành, chắp tay híp híp mắt quan sát tất cả, hắn nhếch khóe miệng lên. Nhìn ông lão đang ngồi xếp bằng trong hư không, ánh mắt hơi ngưng tụ.
Khóe miệng của Điền Thu toét ra, đầu lưỡi dài như lưỡi rắn.
- Con rồng kia nói không sai… Thần Vương thành này, nên diệt.
Điền Thu nỉ non.
Ngay sau đó, khí đen trên thân thể hắn tỏa ra.
Uỳnh!
Giống như một viên đạn lao ra phi tốc.
Hả?
Ông lão gác cổng biến đổi sắc mặt, ánh mắt không ít Thần Vương ở đây đều thít lại, thần thức bọn họ phun trào.
- Điền công tử! Ngươi làm cái gì vậy!
Một vị Thượng Đẳng Thần Vương quát lớn!
Điền Thu là Thượng Đẳng Thần Vương mới được thăng cấp, bọn họ ít nhiều đều có chút tán thưởng. Không ngờ giờ phút này đột nhiên Điền Thu lại công kích!
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên, khí đen lan tràn. Động tác của Điền Thu cũng không dừng lại. Trong mắt ông lão gác cổng hiện lên vẻ không thể tin được. Trong Thần Vương thành của bọn họ thế mà lại có nội ứng?
Điền Thu tới bên cạnh ông lão canh cổng, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt chuyển thành màu đỏ.
- Cường hãn đấy, tuy hơi già nhưng ta có thể cảm nhận được mùi vị thần thức của ngươi đúng là khiến người khác phải say mê...
Điền Thu nói.
Hả?
Ánh mắt ông lão kia co rụt lại, vị ông ta đang chủ trì Cửu Chuyền Thần Hoàng trận nên không thể động đậy được.
Phốc phốc!
Máu tươi bắn tung tóe!
Ông ta chỉ cảm thấy thần thức nhói lên, không thể tin được mà nhìn chằm chằm Điền Thu. Người trẻ tuổi dịu dàng như ngọc lúc trước, chậm rãi tản ra khí đen.
- Ngươi…
Điền Thu mê luyến hít sâu một hơi.
Những Thần Vương xung quanh đều kinh ngạc đến ngây người, bọn họ không ngờ sẽ xảy ra chuyện này.
Uỳnh!
Khí tức của Rồng Quang Minh Thiên Lôi bỗng nhiên dâng lên. Mất đi người khống chế Cửu Chuyển Thần Hoàng trận, không thể bảo vệ được nữa.
Bành!
Toàn bộ Thần Vương thành đều chấn động mãnh liệt.
Rống!
Tiếng rồng gầm thét, từng con Huyết Thú Vương như quái vật khổng lồ nhìn chằm chằm Thần Vương thành. Trong mắt bọn chúng ngập tràn khát khao!
Hôm nay… chính là ngày mà Thần Vương thành sẽ bị tiêu diệt!
- Đáng chết!
Ông lão gác cổng giận không kiềm chế được, Pháp Tắc Không Gian đột nhiên nổ tung, đánh bay thân hình Điền Thu.
Thân hình ông ta lảo đảo lùi lại mấy bước, hít một hơi lạnh. Ông ta phát hiện Điền Thu không phải người, ánh mắt này…
Tên tiểu tử kia rốt cuộc là thứ gì!
Điền Thu cười ha hả. Hắn lè lưỡi liếm môi, khát vọng dâng lên không thể chờ được nữa. Mắt hắn quét một lượt nhìn khắp Thần Vương thành.
- Nhiều đồ ăn như vậy… đúng là khiến ta vô cùng hưng phấn!
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Điền Thu đột nhiên phản bội, khiến cho bọn hắn cảm thấy kinh hãi.
Lạc Tam Nương cũng trợn mắt há hốc miệng, toàn thân cảm nhận được sự kinh dị. Nàng nhớ tới lời mà Bộ Phương nhắc nhở nàng, hóa ra là có nguyên nhân.
Chẳng lẽ Bộ Phương sớm đã biết được thân phận thật sự của Điền Thu?
Lạc Tam Nương quay đầu nhìn, muốn tìm xem Bộ Phương đang ở đâu.
Hả?
Sắc mặt Lạc Tam Nương biến đổi, vì nàng phát hiện Bộ Phương không có ở đây.
Vậy hắn ở đâu?
- Bộ tiên sinh…
Lạc Tam Nương xoay chuyển ánh mắt, nhìn thấy Bộ Phương bước từng bước tới gần Điền Thu.
Điền Thu cười lớn, đầy vẻ tham lam và đói khát. Đột nhiên có một mùi mỹ thực thơm phức phiêu đãng lên, tiếng cười của hắn im bặt. Cơn buồn nôn trong dạ dày lại dâng lên, một cái bánh bao nóng hổi xuất hiện trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận