Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2194: Minh Vương Thiên Tàng sống lại? (2)

Notice: Undefined offset: 222
Quả là quá mức khủng bố……
Dùng thi thể của Minh Vương Thiên Tàng làm con rối sao?
Quả thực là điên cuồng!
Tuy nhiên, trong đại chiến lúc trước, cơ thể của Minh Vương Thiên Tàng đã bị nổ tung, biến thành vô số mảnh vỡ!
Có mảnh căn bản đã hoàn toàn biến mất rồi……
Vậy mà Minh Khôi Lão Tổ lại có kiên nhẫn như thế, từng mảnh từng mảnh ghép nối lại với nhau thành một cơ thể hoàn chỉnh.
- Ta không phải Minh Vương Thiên Tàng, ta là Thiên Minh Khôi.
Đôi mắt Thiên Minh Khôi lập loè, mở miệng.
Thiên Minh Khôi?
Chi chi chi……
Đoạn đối thoại của Kiếm Ma Lão Tổ và Thiên Minh Khôi đã sớm vang vọng vào tai của tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Lúc mọi người nghe thấy đoạn đối thoại này, đều vạn phần khiếp sợ.
Thi thể của Minh Vương Thiên Tàng bị người ta gom góp lại từng mảnh, làm thành con rối?
Cuối cùng là kẻ nào…. Kẻ nào mà lại dám làm ra việc điên cuồng như thế chứ?!
Minh Vương Thiên Tàng nha, chính là cường giả đạt đến cảnh giới kia, khối thân thể này bị người ta biến thành con rối, chuyện này thật sự là quá mức khủng bố rồi?
Thiên Minh Khôi cũng không thèm nói nhiều lời vô nghĩa với Kiếm Ma Lão Tổ, hình như hắn cũng không thích nói chuyện lắm.
Bàn tay kim loại kia đang cầm lấy hồ lô rượu.
Chậm rãi đưa hồ lô đến trước khoang bụng. Ở đó, khoang bụng kì dị tách mở ra hai bên, lộ ra một không gian trống rỗng.
Hắn đặt hồ lô vào không gian, khoang bụng lại được ghép lại hoàn hảo như lúc đầu.
Một màn này làm tất cả mọi người đều hiểu rõ, người này quả thật không phải là Minh Vương Thiên Tàng, mà là Thiên Minh Khôi.
- Quá đáng……
Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng đã đoán được đầu đuôi mọi chuyện.
Trong lòng họ đối với Minh Khôi Lão Tổ càng thêm căm hận.
Hành vi này của hắn quả thật là quá táng tận lương tâm!
Vù vù……
Bỗng nhiên.
Cả cơ thể của Hoàng Tuyền Đại Thánh như rơi vào hầm băng.
Ở phía xa.
Ngày hôm đó gương mặt vô biểu tình của Minh Khôi nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt lạnh lẽo lóe lên quang mang đỏ lừ, quét qua cơ thể hắn.
Ngay sau đó.
Một trận nổ ầm vang.
Thiên Minh Khôi xuất hiện trước mặt hắn giống như dịch chuyển tức thời!
- Phát hiện mục tiêu…… tiêu diệt!
Âm thanh không mang theo một chút tình cảm nào, lại có vài phần máy móc vang vọng trong không trung.
Sau đó, Thiên Minh Khôi một quyền đánh thẳng lên người của Hoàng Tuyền Đại Thánh……
Trong lòng Hoàng Tuyền Đại Thánh giận dỗi, không né không tránh, cũng xuất ra một quyền, cùng một quyền của Thiên Minh Khôi va chạm vào nhau.
Nhìn gương mặt kia của Minh Vương Thiên Tàng, sự tức giận trong lòng Hoàng Tuyền Đại Thánh lại trào dâng lên.
Oành!!!
Một vụ nổ mạnh kinh hoàng nổ ra giữa không trung.
Sau đó, Hoàng Tuyền Đại Thánh bị đánh bay……
Giống như một viên đạn pháo bị đánh rơi từ trên không trung xuống, hóa thành một vệt sao băng, nặng nề đập xuống mặt đất.
Mặt đất ầm ầm nổ tung.
Một cái hố sâu hoắm lập tức xuất hiện.
Từng luồng dao động khuếch tán khắp nơi, đánh sâu vào bức tường xanh biếc phía trên.
Bộ Phương với một đầu tóc xanh xám đang ngồi trong Hắc Điện lập tức đánh ngáp một cái.
Chỉ với một quyền mà đã có thể đánh bay Hoàng Tuyền Đại Thánh đầu trọc rồi sao?
Lực lượng khủng bố cỡ này, thật sự là làm cho người ta sợ hãi.
Phía trên không trung, từng trận tiếng vang do các thanh kim loại va chạm vào nhau vang lên không dứt.
Thiên Minh Khôi nâng cánh tay lên, cánh tay đó nhắm ngay vị trí của Hoàng Tuyền Đại Thánh mà đánh tới.
Răng rắc……
Ngay sau đó, trên cánh tay kim loại kia có một tấm kim loại được kéo dài ra, trên tấm kim loại xuất hiện vô số phản quang chói mắt.
Oành!!!
Từng luồng xạ tuyến từ trong tấm kim loại kia phun ra, nhắm thẳng về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh đánh tới.
Những nơi mà xích hồng xạ tuyến kia lướt qua, không trung ở đó đều trở nên vặn vẹo, giống như bị một ngọn lửa vô hình thiêu đốt.
Cực kỳ khủng bố.
Đương nhiên Hoàng Tuyền Đại Thánh không dám thừa nhận một kích này.
Song chưởng của hắn đột nhiên đập xuống mặt đất, cơ thể lại giống như một viên đạn pháo rụt về sau.
Chạy ra khỏi phạm vi bắn phá của xích hồng xạ tuyến.
Trên bầu trời.
Cánh tay của Thiên Minh Khôi đang chuyển động.
Tấm kim loại trên cánh tay hắn như một cái máy bay phản lực, điên cuồng nhắm ngay Hoàng Tuyền Đại Thánh mà bắn phá.
Một đường quét ngang qua.
Mặt đất lập tức bị cắt thành hai nửa, đá vụn sụp đổ, dưới nền đất phảng phất như có dung nham nóng cháy đang quay cuồng dâng trào.……
Cảnh tượng này, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi!
Thân hình của Kiếm Ma Lão Tổ trên không trung đã sớm run lẩy bẩy.
Nhìn chằm chằm Thiên Minh Khôi mà hút một ngụm khí lạnh.
Minh Khôi Lão Tổ…… Quả nhiên là đủ biến thái.
Ngang nhiên dám dùng thi thể của Minh Vương Thiên Tàng bắt chước người nọ chế tạo ra một con rối bảo hộ kỳ cường hãn!
Thủ đoạn công kích mà Thiên Minh Khôi dùng hôm nay, quả thật là có vài phần tương tự như con rối bảo hộ của người kia!
Oành!
Hoàng Tuyền Đại Thánh liên tục trốn chạy.
Phảng phất như có một loại cảm giác bị lửa thiêu sát mông.
Bỗng nhiên, hắn đột nhiên đạp một phát lên mặt đất.
Thân hình hắn lập bay lên.
Xuất hiện trước mặt Thiên Minh Khôi.
Trên nắm tay hắn hình như đang tán mác từng luồng kim quang lập lòe……
- Tiểu tử Thiên Tàng …… Xin lỗi!
Hoàng Tuyền Đại Thánh chợt quát một tiếng.
Ngay sau đó một quyền hung hăng nện xuống đỉnh đầu của Thiên Minh Khôi.
Đòn cảnh tỉnh!
Một tiếng này, vang vọng khắp đất trời!
Bỗng nhiên.
Hoàng Tuyền Đại Thánh cảm thấy dòng thời gian dường như đang chậm lại……
Một quyền dùng hết uy lực này của hắn trở nên vô cùng mềm nhẹ thong thả.
Dùng tốc độ chậm rì như tốc độ di chuyển của ốc sên đánh vào đỉnh đầu của Thiên Minh Khôi.
Mà Thiên Minh Khôi ngốc ngốc lại đứng yên bất động.
Tròng mắt hắn chậm rãi chuyển động, khóa chặt cơ thể Hoàng Tuyền Đại Thánh lại……
- Này…… Hoàng Tuyền Đại Thánh sợ hãi cả kinh.
Oành!!!
Trong nháy mắt tiếp theo.
Thiên Minh Khôi xuất ra một quyền, nện thẳng lên mặt của Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Người phía sau một lần nữa hóa thân thành một quả đạn pháo hình người từ trên không trung rơi xuống mặt đất.
Thực lực này…… Quả thực quá khủng bố!
Toàn bộ mặt đất đều biến dạng, gồ ghề lồi lõm.
Từ lâu đã biến thành một bãi phế tích.
Chỉ có Hắc Điện được Bộ Phương bảo hộ là không một chút mảy may.
Thiên Minh Khôi nâng cánh tay lên.
Trên cánh tay hắn lại một lần nữa xuất hiện hai tấm kim loại bị kéo dài ra, rắc một tiếng, tấm phản lực lại xuất hiện.
- Xác định mục tiêu, tiêu diệt.
Âm thanh lạnh lẽo vô tình của Thiên Minh Khôi vang vọng trong không khí.
Giống hệt như cái vị Minh Vương Thiên Tàng đã từng tung hoành ngang dọc ở cả Minh Ngục và Địa Ngục kia, cường hãn không ai bì nổi.
Bỗng nhiên.
- Dừng tay!!!
Ngay trong nháy mắt kia, một tiếng quát lớn chấn động thiên địa vang lên.
Âm thanh xé gió từ xa truyền đến!
Ngay sau đó, Thiên Minh Khôi chậm rãi ngẩng đầu lên.
Một đạo hắc ảnh từ nơi xa xông mạnh tới, trong nháy mắt đã tới gần đám người.
Oành!
Cánh tay biến thành tấm kim loại phản lực kia đột ngột khôi phục như cũ, nhấc lên bắt lấy hắc ảnh vừa đến kia.
Hắc ảnh kia vậy mà lại là…… Minh Vương kích.
Minh Vương Thiên Tàng phá không mà đến, gắt gao nhìn chằm chằm Thiên Minh Khôi đang đứng giữa không trung, cùng với gương mặt quen thuộc kia……
Bạn cần đăng nhập để bình luận