Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2522: Có tư cách vào thành không? (2)

Notice: Undefined offset: 111
- Bán Thần cảnh mà lĩnh ngộ được ba đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường đúng là quá yêu nghiệt, đám hậu bối bây giờ quả nhiên là tài giỏi.
- Ha ha, ta rất thích tiểu bằng hữu này!

Nhóm Thần Vương nhao nhao ân cần hỏi han Bộ Phương.
Bọn hắn đều cho rằng nhất định Hạ Thiên và Bộ Phương sẽ không thoát khỏi. Dù sao cũng là Huyết Phượng Hoàng, trừ những vị cường giả đỉnh cấp trong di tích, nếu không người bình thường vốn dĩ không chạy thoát nổi.
Không hề nghi ngờ gì nữa, trong tay Bộ Phương có thứ mà Huyết Phượng Hoàng khao khát. Mà thứ đó chỉ có thể là máu và xương Thiên Thần.
Bộ Phương gật gật đầu với nhóm người kia. Hắn xoa dạ dày, ánh mắt nhìn về phía xa.
Chỗ đó, Bộ Phương có thể cảm nhận được hơi thở của từng con Huyết Thú và Huyết Thú Vương…
Ồ… vẫn còn rất nhiều nguyên liệu nấu nướng.
- Khu vực đầu của di tích này là nơi nguy hiểm nhất, nhưng Thần Vương và Thần Hoàng đã thám hiểm rồi xây nên một thành trì, tiểu huynh đệ có thể vào đó, trong đó nhất định sẽ an toàn.
Một vị Thần Vương vừa cười vừa nói.
- Thần Vương thành trong truyền thuyết? Cường giả trong thành đều là đỉnh phong yêu nghiệt Thần Vương, Thần Triều.
Hạ Thiên hiếu kỳ hỏi.
Thần Vương kia nhẹ nhàng cười một tiếng.
Không sai, Thần Vương thành, đỉnh cấp Thần Vương của Thần Triều Hạ Ấp, đều đợi bên trong đó.
Vì muốn thu hoạch được bảo bối trong di tích, vì muốn trùng kích lên Thiên Thần cảnh chí cao vô thường mà mọi Thần Vương đều bận rộn. Bọn hắn chỉ tán gẫu với Bộ Phương và Hạ Thiên một chút rồi rời đi.
Dù sao bọn hắn vẫn còn có nhiệm vụ, nhiệm vụ này tới từ Thần Vương thành.
Bọn hắn nói cho Hạ Thiên và Bộ Phương biết đường đi tới Thần Vương thành. Sau đó nhanh chóng rời đi.
Xung quanh chỉ còn lại một vùng phế tích, Bộ Phương và Hạ Thiên nhìn nhau rồi đi về phía Thần Vương thành.
Tâm tư Bộ Phương vẫn chưa yên, trong Thần Vương thành chắc hẳn là có manh mối vè nơi mà Thượng Cổ Thiên Thần ngã xuống.
Không có chiến thuyền, hai người chỉ có thể đi bộ.
Xuyên qua rừng rậm, tốc độ cũng không quá chậm. Trên thực tế lúc đi qua sẽ có Huyết Thú đáng sợ để ý đến nhưng Bộ Phương mới làm thịt một con Huyết Thú Vương, cho nên trên thân vẫn còn lưu lại oán khí.
Trừ khi là một con Huyết Thú Vương có cấp bậc tương đương với Huyết Phượng Hoàng, nếu không những con khác sẽ không dám tới gần. Bộ Phương và Hạ Thiên đã giảm bớt không ít phiền phức. Hai người nhanh chóng lên đường.
Bộ Phương cảm thấy mình lại đói rồi, cảm giác này khiến hắn rất khó chịu. Nhưng vẫn có thể chịu đựng được. Trên đường đi, mắt hắn sáng lên tìm khắp nơi, muốn tìm được một số Huyết Thú để làm thành một bữa thịnh soạn.
Nhưng vị vẫn còn khí tức của Huyết Phượng Hoàng nên không có Huyết Thú nào dám đến gần.
Đi suốt một đêm, ánh sao chiếu rọi, Bộ Phương và Hạ Thiên đã tới nơi. Một toàn thành trị nguy nga lơ lửng trên bầu trời. Từng vị Thượng Đẳng Thần Vương với khí tức cường hãn bay từ trong thành trì ra.
- Tới Thần Vương thành rồi!
Mắt Bộ Phương và Hạ Thiên đều sáng lên.
Hai người giậm chân đi về phía Thần Vương thành.
Lối vào có một vị ông già mặc áo bào đen. Bộ Phương và Hạ Thiên khẽ đến gần, ông già kia bất chợt mở mắt.
Uỳnh… khí tức đáng sợ tràn ngập. Bốn phía như bị phong tỏa lại… Pháp Tắc Không Gian!
Đây là Pháp Tắc Không Gian vô cùng cao thâm, một vị thượng đẳng Thần Vương lĩnh ngộc Pháp Tắc Không Gian.
- Người đến là ai…
Ông già kia mở mắt đục ngầu, nhàn nhạt nhìn Bộ Phương và Hạ Thiên.
- Một Trung Đẳng Thần Vương, một Bán Thần… Vì sao các ngươi có thể đi vào được Thần Vương thành?
Ông già nói.
- Thần Vương thành không phải ai cũng có thể đi vào, hãy cho lão hủ xem tư cách có thể vào thành của các ngươi…
Khí tức của ông ta hùng hồn, lời nói khiến không gian chấn động.
Hạ Thiên hít một hơi lạnh. Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là ngươi canh cổng Thần Vương thành mà những Thần Vương kia đã nói tới.
- Tư cách?
Hạ Thiên híp híp mắt. Sau đó đứng lên, sợi tóc phiêu đãng.
Pháp Tắc Viên Luân hiển hiện trên đỉnh đầu, khí tức hùng hồn chấn động.
- Ừm? Pháp Tắc Không Gian… sắp lên tới Thượng Đẳng Thần Vương? Con bé này miễn cưỡng có thể cho vào thành.
Ông già kia thản nhiên nói, đôi mắt không có chút sợ hãi nào.
Hạ Thiên khom người, sau đó dẫn Bộ Phương vào thành.
Đột nhiên, không gian phía trước ngưng trệ, Hạ Thiên và Bộ Phương đều sững sờ.
Ông già mặc áo bào đen ngồi bên trên tảng gạch đá nhàn nhạt nhìn Bộ Phương.
- Ta nói con bé kia có thể, nhưng Bán Thần ngươi lấy tư cách gì để vào trong?
Ánh mắt đục ngầu của lão nhìn chằm chằm Bộ Phương, như muốn nhìn thấu toàn bộ. Nhưng một sức mạnh huyền ảo bao bọc trên thân Bộ Phương khiến ông ta không nhìn thấy Pháp Tắc của Bộ Phương…
Đúng là không thể tin được, cũng khiến ông ta cảm thấy hứng thú.
- Tư cách vào thành?
Bộ Phương liếc nhìn Hạ Thiên một chút, sau đó thở một hơi dài. Tâm thần nhất động, thiên địa Điền Viên hiện ra một góc. Ngay sau đó, Huyết Phượng Hoàng bị ăn sạch sẽ hiện ra trước mặt ông già kia.
Khí tức không cam lòng của Huyết Phượng Hoàng hiện ra…
Bộ Phương chắp lấy tay, mặt không biểu cảm.
- Thế này đã đủ tư cách chưa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận