Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2742: Tung tích của Tiểu U (2)

Notice: Undefined offset: 163
Sắc mặt của cục trưởng La càng trở nên khó coi.
Những hình ảnh được quay lại này sao kinh khủng thế chứ.
Bỗng nhiên.
Hình ảnh trước mắt lại thay đổi một lần nữa.
Mà Bộ Phương đang ngồi trên ghế, lúc này ánh mắt của hắn bỗng trở nên sắc bén hơn.
Trong ảnh, một đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng xóa, gió tuyết ầm ầm.
Trên đỉnh núi, có một bóng dáng yêu kiều đang đứng sừng sững.
Bên cạnh dáng người thướt tha đó có một cái bếp lò, bàn tay thanh tú của người phụ nữ duyên dáng đang hơ trên đó.
- Phóng to bức ảnh này lên.
Bộ Phương nói.
Trong lòng cục trưởng La run rẩy, chẳng lẽ tìm thấy rồi sao?
Máy ảnh trên máy bay chiến đấu được phóng to ra, hình ảnh lập tức trở nên rõ ràng hơn.
Hả?
Trên bức ảnh đó hiện ra một khuôn mặt tuyệt sắc, làn da vô cùng mịn màng, đôi môi đỏ mọng, hai hàng mi dài run rẩy, xúc động lòng người.
- Thật xinh đẹp…
Mọi người trong phòng điều khiển đều không khỏi kinh ngạc.
- Không phải cho ông nhìn người mà là nhìn cái bếp lò kia kìa...
Giọng nói của Bộ Phương lại vang lên lần nữa, cắt ngang sự say mê của cục trưởng La.
Cục trưởng La vội vàng điều chỉnh lại.
Hình ảnh đột nhiên trở nên rõ ràng.
Đó là một cái bếp lò màu trắng, dường như có ánh sáng thần quang đang lưu chuyển bên trên đó...
- Đó... đó là một trong bốn Thần Khí ở điểm phong ấn linh khí trên Trái Đất! Thần Khí Táo Thai!
Cục trưởng La thốt lên.
Bỗng nhiên.
Cánh tay đang đun bếp của Tiểu U dường như đã cảm nhận được ánh mắt rình mò của máy bay chiến đấu.
Đôi mắt vô cảm ngước lên nhìn chiếc máy bay chiến đấu kia khiến cho tất cả mọi người đều nghẹt thở.
Một tiếng nổ vang lên, chiếc máy bay chiến đấu lặng lẽ nổ tung, màn hình hoàn toàn bị gián đoạn...
Cục trưởng La đổ đầy mồ hôi lạnh trên trán, khoảnh khắc khi bắt gặp ánh mắt của nữ nhân ấy, cục trưởng La đã nghĩ rằng mình sắp chết luôn rồi.
Thật đáng sợ!
- Vị trí lúc nãy là ở đâu?
Bộ Phương đứng dậy khỏi ghế, chuẩn bị rời đi.
- Chỗ đó... là nóc nhà của thế giới ...
Cục trưởng La hơi giật giật khóe miệng.
Hả?
Bộ Phương liếc nhìn cục trưởng La một cái, nóc nhà của thế giới sao? Cũng có nghĩa là ngọn núi cao nhất thế giới đúng không?
Làm thế nào mà Tiểu U lên được nơi đó chứ, hơn nữa, sao tháo đài lại ở bên cạnh Tiểu U?
Nhưng vấn đề là, vừa rồi Bộ Phương liếc nhìn nàng, hắn có nhìn thấy một đám người đứng xung quanh Tiểu U.
Những hình bóng đó dường như đang bao vây Tiểu U?
Nực cười?
Bao vây Tiểu U sao?
Tiểu U đã có được truyền thừa của Lời Nguyền Thiên Nữ thế hệ trước, thực lực không hề thua kém Bộ Phương.
Những người đó mà là đối thủ của Tiểu U sao?
Trừ khi... Tiểu U ở trên Trái Đất cũng phải chịu một số hạn chế nào đó rồi.
Điều này cũng rất có khả năng, Bộ Phương ngẩng đầu lên như thể muốn nhìn xuyên qua cả bầu trời, Bộ Phương cứ luôn cảm thấy có ai đó đang quan sát tất cả hoạt động của hắn từ trên cao.
- Chuẩn bị đi rồi xuất phát.
Bộ Phương nói.
Sắc mặt cục trưởng La có hơi tối sầm lại... Đó là nóc nhà của thế giới đó, nói đi là đi sao?
Bộ Phương không để ý đến bọn họ.
Hắn rời khỏi căn cứ.
Khi hắn bước ra ngoài, Bộ Phương liếc nhìn bầu trời, tâm trí hắn lay động, hắn bắt đầu cảm nhận được vị trí của Bạch Hổ Thiên Táo.
Hắn bước một chân ra.
Một tiếng nổ ầm vang lên.
Bóng dáng của Bộ Phương lập tức bay vút lên trời tựa như một quả đạn đại bác, lao thẳng tới nóc nhà của thế giới.
Sau khi Bộ Phương rời đi.
Mọi người trong Cục Dị Năng mới vội vàng bước ra, chuẩn bị đầy đủ các loại thiết bị.
Máy bay trực thăng bay lên, máy bay chiến đấu gào thét, cũng đi theo theo hướng của Bộ Phương.
Cục trưởng La cảm giác sắp có một chuyện lớn gì đó sắp xảy ra rồi!
Thậm chí sẽ có một cuộc va chạm giữa các vị thần của các quốc gia khác nhau!
Phải biết rằng, cuộc chiến tranh giành Thần Khí này khốc liệt đến nhường nào!
Ngay cả tòa giáo đình bí ẩn ở phương Tây cũng đã ra tay rồi!
...
Không lâu sau sau khi Bộ Phương và những người khác rời đi.
Trên bầu trời, những đám mây cuồn cuộn kéo đến.
Bên trong tầng mây dừng như có thiên lôi đang nổ vang.
Bốn hình bóng thấp thoáng xuất hiện trong đó.
Một người cầm đàn Tỳ Bà, một người cầm Thanh Quang Đại Bảo Kiếm, người kia ôm Kim Long Hoa Hồ Điêu màu tím trên tay, còn một người thì cầm một thanh Chân Trâu Tán.
Khi bốn vị bóng dáng xuất hiện, dường như thế giới đã ảm đạm đi một chút.
- Khí tức của Yêu Nhân kia đã dừng lại ở đây... rồi tiêu tan!
Ma Lễ Thọ, người đang ôm Kim Long Hoa Hồ Điêu trong tay híp mắt lại và nói.
Hoa Hồ Điêu trong lòng hắn ta hít hít cái mũi, dường như đã đánh hơi được điều gì đó, sau đó nó chỉ về một hướng.
- Không sao, giáo chủ muốn thủ cấp, chúng ta nhất định phải dâng lên...
Ma Lễ Hải, người đang cầm chiếc đàn Tỳ Bà nói với vẻ lạnh nhạt.
Hai người còn lại cũng cười to.
Bọn họ chính là là Tứ Đại Thiên Vương của Tiên Đình ở Hồng Hoang Vũ Trụ... đối phó với một tên Yêu Nhân không phải dễ như trở bàn tay sao? Sức mạnh của bọn họ đều là đỉnh phong của Thiên Tiên cả!
Một lúc sau, bốn người họ bước lên trên Cát Tường Vân, trên người khoác thiên lôi mà đuổi theo về phía Bộ Phương đã rời đi...
Dường như có một cơn bão vô hình đang không ngừng thổi quét đến.
Cơ thể của Bộ Phương giống như một quả đạn đại bác, mang theo tiếng nổ đáng sợ mà xẹt ngang qua bầu trời.
Tốc độ của Bộ Phương quá nhanh.
Chỉ trong chốc lát, ngọn núi tuyết cao vút đã hiện ra trước mặt hắn.
Trong chớp mắt, Bộ Phương đã cảm nhận được hơi thở của Tiểu U.
Tất nhiên, ngoài hơi thở của Tiểu U ra, còn có nhiều hơi thở khác nhau nữa...
Bộ Phương nheo mắt lại, ánh mắt hắn tràn đầy vẻ lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận