Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2446: Đế Tử thua! (2)

Notice: Undefined offset: 239
Khóe miệng Bộ Phương khẽ cong lên.
- Một đao không đủ sao?
Một đao không đủ vậy thì hai đao…
Long Cốt Thái Đao bùng nổ ra đao mang, hư ảnh Thần Long cuốn theo Pháp Tắc Không Gian.
Biến mất tại chỗ trong nháy mắt.
Phụt!
Đế Tử liên tục lui về phía sau, trong một hơi mà mấy vạn đao chém vào phía trên Hoàng Cực Long Hồn Đao ở trong tay hắn.
Lòng bàn tay Đế Tử chảy máu đầm đìa, máu màu đỏ tươi bay lả tả trong hư không!
Một đao cuối cùng.
Kèm theo đó là tiếng rồng gầm vang long trời lở đất.
Một đao này của Bộ Phương chém xuống đầy hung ác.
Bang!
Đế Tử ho ra máu, máu vẽ ra hàng trăm dặm trong hư không.
Hoàng Cực Long Hồn Đao phóng lên cao.
Long Cốt Thái Đao cũng thoát khỏi trói buộc của Bộ Phương mà xông thẳng lên trời.
Hai thanh đao quấn vào nhau ở trên không trung .
Đao và đao va chạm với nhau!
Đế Tử thét dài.
Đã mất đao, vậy thì vật lộn đi!
Đế Tử bước một bước ra, hắn thi triển Pháp Tắc Không Gian rồi thuấn di đến trước người Bộ Phương.
Lại tung Thiếu Đế Quyền ra lần nữa.
Hắn thân là Đế Tử, sao hắn có thể khuất phục dễ dàng chứ, hắn không tin hắn sẽ thua.
Từ khi sinh ra cho tới tận bây giờ, đã gần trăm năm qua nhưng hắn chưa bao giờ thất bại…
Trong thế hệ trẻ tuổi, hắn là vô địch!
Bộ Phương bắt chéo tay ra sau lưng.
Mặt hắn không cảm xúc mà nhìn Đế Tử đang điên cuồng lao tới.
Tâm trạng của hắn có hơi rối bời, mà đó lại không phải là điều tốt lành gì đối với các cường giả cả.
Đương nhiên, là đối thủ.
Bộ Phương chỉ có thể tỏ vẻ đồng tình ở trong lòng.
Đế Tử… e là hắn mất trí rồi.
Tên kia thật sự cho rằng Bộ Phương hắn chỉ có một thanh Long Cốt Thái Đao sao, thật sự cho rằng hắn sẽ ngoan ngoãn vật lộn sao?
Bộ Phương nhìn Đế Tử vung nắm tay đấm lại đây… thì không khỏi lắc đầu.
Bộ Phương nói:
- Non nớt…
Tiếng lẩm bẩm này khiến ánh mắt Đế Tử co rút lại.
Dường như hắn cũng đã hiểu ra điều gì đó.
Hắn gầm lên ngay tại chỗ.
- Ngươi dám!
Nhưng hắn vừa dứt lời thì một cái nồi đen đã lập tức nện xuống!
Đập lên đầu hắn!
Cái nồi đen nặng như núi cao trực tiếp nện cho Đế Tử như thể sắp sụp đổ mà lún vào trong hư không.
Đế Tử gào lên thảm thiết.
Cả khuôn mặt cũng đều bị đập cho vặn vẹo!
Dường như Bộ Phương đang nín cười…
- Loạn Thế… Xoay Nồi Pháp.
Bùm!
Trong hư không, đột nhiên có hàng loạt chiếc nồi đen hiện lên.
Đế Tử bị những chiếc nồi đen bao vây vào bên trong.
Bang bang bang!
Từng cái nồi đen nện xuống.
Mỗi một lần đều nện vào đầu Đế Tử…
Tâm thần của tất cả mọi người đều run lên, bọn họ chỉ cảm thấy dường như trên đỉnh đầu của mình cũng đau đớn vô cùng.
Ôi đệt… Thế này cũng ác quá đi!
Đế Tử vỡ đầu chảy máu, cho dù là cơ thể Bán Thần yêu nghiệt của hắn cũng không cầm cự được.
- Lại là thần thông?
Đế Tử ho ra máu, trong ánh mắt hắn tràn đầy vẻ không thể tin tưởng được, đương nhiên phần nhiều vẫn là phẫn nộ!
Hắn đường đường là Đế Tử, con trai Thần Hoàng mà lại bị một tên đầu bếp áp chế thê thảm như vậy.
Không biết bắt đầu từ khi nào mà khí thế của hắn đã sụp đổ trong nháy mắt, tràn ra ào ạt và hoàn toàn không chống lại Bộ Phương được.
Trận chiến đấu nghiêng về một bên, sụp đổ khí thế, trên cơ bản đã không thể nào xoay chuyển trời đất được nữa.
Nhưng Đế Tử không cam lòng!
Hắn không muốn thua, cũng không thể thua, hắn chính là Đế Tử, là Đế Tử vô địch!
Bốp!
Một cái nồi đen nện lên trên mặt hắn, ánh mắt Đế Tử dại ra.
Thân hình hắn bay ngược ra mấy ngàn dặm rồi đâm sập hư không, mạnh mẽ ngã vào nơi xa.
Hắn lảo đảo muốn bò dậy.
Nhưng hắn lại cảm thấy cơ thể mình như bị rót chì.
Tiêu rồi…
Di chứng thi triển hai loại Pháp Tắc Vũ Trụ xuất hiện rồi.
Trong lòng Đế Tử tuyệt vọng.
Hắn xoay người ngồi dậy, hắn run rẩy trong hư không rồi cầm một cái bình ngọc ra. Nhưng hắn lại không thể nắm chắc khiến bình ngọc rơi xuống, thần quang của đan dược lan tràn ra.
Bộ dạng tóc tai rối bời của hắn thoạt nhìn có chút điên cuồng.
Trên bầu trời.
Hoàng Cực Long Hồn Đao và Long Cốt Thái Đao đang liên tục va chạm vào nhau.
Tuy nhiên, vậy mà Hoàng Cực Long Hồn Đao lại bị áp chế, mỗi một lần va chạm đều khiến cho phía trên Hoàng Cực Long Hồn Đao phát ra tiếng leng keng.
Vù…
Ánh sáng vàng khuếch tán ra.
Mọi người hoảng hốt.
Hình như bọn họ nhìn thấy hai con Thần Long màu vàng vọt lên rồi quấn lấy nhau.
Cuối cùng…
Hai con Thần Long đều lần lượt chui vào bên trong Long Cốt Thái Đao…
Ánh vàng mờ dần.
Hoàng Cực Long Hồn Đao rơi từ trên không trung xuống rồi nện ở trước mặt Đế Tử.
Mà Long Cốt Thái Đao lại rơi vào trong tay Bộ Phương rồi không ngừng xoay tròn.
Phảng phất trong giây lát, hình như Bộ Phương nghe được tiếng Nicolas Soái Long nấc một cái...
Vù…
Huyền Vũ Oa cũng bay trở về.
Trong hư không.
Tay trái Bộ Phương nắm đao, tay phải cầm nồi, hắn đứng sừng sững trong hư không... tạo thành hình ảnh đối lập sâu sắc với… Đế Tử chật vật, thất hồn lạc phách.
Không còn nghi ngờ gì nữa, một trận chiến này.
Đế Tử… thua rồi!
Mọi người vô cùng hoảng hốt.
Rõ ràng lúc trước vẫn đang giằng co.
Nhưng mà… chỉ mới qua vài nhịp thở mà thế giằng co đó đã bị đánh vỡ, Đế Tử bại trận hoàn toàn.
Dưới tòa nhà.
Tất cả những người vây xem đều cảm thấy giống như đang nằm mơ vậy.
Mấy người Thiếu Vương gia đều ngẩng đầu lên, không biết nên nói cái gì.
Ngũ Hoàng Tử đang khóc thút thít cũng ngây ngẩn cả người, nước mắt nước mũi chảy ròng trên mặt lại trông có vẻ hơi ngốc nghếch.
Hoàng Phi ngây ngẩn cả người.
Hạ Thiên ngơ ngác.
Da mặt Bình Dương Vương cũng co giật dữ dội.
Các gia chủ thế gia đều đang hít sâu một hơi.
Đế Tử vô địch bại trận, thế cục Triều Đô… sắp thay đổi rồi!
Bộ Phương bắt chéo tay ra sau lưng, hắn cất Huyền Vũ Oa và Long Cốt Thái Đao đi rồi bước tới trước mặt Đế Tử đang thất hồn lạc phách.
Cơ thể Đế Tử đang ngồi dưới đất đột nhiên run lên.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên.
Khóe miệng hắn chảy máu, ánh mắt thít chặt mà nhìn chằm chằm vào người Bộ Phương.
Mà Bộ Phương thì lại mang vẻ mặt không cảm xúc nhìn Đế Tử.
Tầm mắt hai người chạm vào nhau.
Tâm thần Đế Tử run lên, dường như hắn nhớ tới chuyện gì đó không tốt lắm.
Đế Tử mở miệng, giọng nói có chút khàn khàn.
- Ta…
Vào giây phút này, dường như niềm tin của hắn đã hoàn toàn bị đánh bay.
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên.
Ánh mắt nhíu lại.
Hắn vươn tay ra, chậm rãi nâng cằm Đế Tử lên.
Bộ Phương nói:
- Kể từ hôm nay, ngươi chính là nhân viên phục vụ trong tửu lâu của ta… À… Là kiểu nhân viên không lương ấy.
Bộ Phương vừa dứt lời.
Dưới tòa nhà… ngay lập tức sôi trào!
Cơ thể Hoàng Phi run rẩy, nhìn như phát điên rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận