Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1984: Ăn viên Ngưu Nhục Hoàn để tự an ủi à? (2)

Notice: Undefined offset: 225
- Vô địch! Quả nhiên Đại Ma Vương không làm cho chúng ta phải thất vọng!
- Không hổ là người luôn tiên phong tạo nên kỳ tích, Đại Ma Vương! Lại một lần nữa mang đến sự ngạc nhiên vui mừng cho chúng ta!

Các cường giả ở Tiên Trù Giới được một phen náo nhiệt hẳn ra, sôi nổi bàn tán không ngừng, mỗi người đều châu đầu ghé tai thi nhau bình luận.
Bọn họ phấn khích, bọn họ hét lên, bọn họ không tài nào kìm nén được tâm trạng hào hứng của bản thân.
Những người bán hàng có mặt ở đó cũng hào hứng đến mức hứa giảm 50% mỗi món ăn!
Mùi thơm ngào ngạt, bầu không khí hừng hực, hưng phấn đan xen cùng lúc khiến cho toàn bộ quảng trường đều trở nên hết sức náo nhiệt.
Khóe miệng Mộng Kỳ khẽ cong lên.
Quả nhiên…
Thực lực của Bộ Phương vẫn mãi như vậy, luôn khiến cho người ta không thể nhìn thấu.
Hắn chưa từng khiến ai phải thất vọng cả.

Thắng rồi!
Mặc Yên ngơ ngác dõi theo bóng dáng hào hoa tao nhã trên võ đài, tâm trạng rạo rực hẳn lên.
Ăn bám sao? Ẻo lả sao?
Kẻ bán hàng tham lam sao?
Không… Tất cả đều là những nhận định sai trái.
Hóa ra sự ngông cuồng của bọn họ lại trở nên nực cười như vậy trong mắt của Đại Ma Vương.
Đại Ma Vương… thật sự rất mạnh!
Vẻ xúc động hiện rõ trên gương mặt sưng phù của Chu Ngạn, Bộ Phương thắng, thắng liên tiếp hai trận liền, chỉ cần thắng thêm một trận nữa thôi là có thể dẫn dắt đội Tiên Trù Giới đi vào vòng trong rồi.
Điều này sao có thể khiến hắn không cảm thấy hưng phấn chứ!
Đương nhiên, phần lớn trong lòng hắn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và chấn động.
Hắn cảm thấy hết sức xấu hổ, cảm thấy không còn mặt mũi nào đối diện với Bộ Phương.
Dù sao trong suốt khoảng thời gian này hắn vẫn luôn thấy chướng mắt Bộ Phương, hắn cho là Đại Ma Vương cũng không có điểm nào hơn người cả.
Cho rằng Đại Ma Vương hết thời rồi.
Bây giờ xem ra…
Đều là hắn ẩn thân mà thôi!
Căn bản Đại Ma Vương không thèm để hắn vào mắt thôi, khó trách trước khi đi Địch Thái Giới Chủ luôn muốn để Đại Ma Vương chiếu cố bọn họ.
Thì ra, Đại Ma Vương thật sự có bản lĩnh này.
Mẹ kiếp!
Từ nay về sau lão tử sẽ là fan cuồng của Đại Ma Vương!
- Xì! Mẹ nó, chẳng qua là thắng được Bán Thánh thôi, vẫn chỉ là một tên Bán Thánh ở cái thế giới lạc hậu, cứ làm như là đạt giải quán quân luôn rồi ấy, đúng là một đám nhóc con.
Đại hán ở Kim Cương giới cười mỉa, cơ bắp cuồn cuộn trên người làm toát lên vẻ hung dữ, giống như chúng đang cử động vậy.
Hắn nhìn Chu Ngạn đang phấn khởi cười to, liếc mắt cười châm chọc.
Hắn ngứa mắt cảnh gương mặt Chu Ngạn vẫn đang sưng như cái đầu heo mà còn cười tươi được thế.
Mẹ nó, ngươi hưng phấn cái quái gì chứ!
Câu nói mỉa mai châm chọc không chút che giấu của đại hán người Kim Cương Giới truyền thẳng vào tai Chu Ngạn, khiến trong đôi mắt của Chu Ngạn xuất hiện lửa giận.
Trên lôi đài, Bộ Phương lạnh nhạt nhìn Ma Viên thống lĩnh, sau khi tuyên bố Bộ Phương chiến thắng.
Thì hỏi thăm Bộ Phương xem có phải nghỉ ngơi hay không.
Khóe miệng Bộ Phương khẽ động đậy, nói:
- Ta đang vội, tốc chiến tốc thắng đi, nếu không thì… thịt nhão mất.
Tuy rằng Hiên Viên Hạ Huệ cũng là Tiên trù, nhưng chưa chắc Hiên Viên Hạ Huệ đã có thể hỗ trợ làm món thịt Ma Oa nướng trên thiết bản này.
Vấn đề là trong công thức chế biến món ăn kia, có chứa uy áp tinh thần của Bộ Phương, là công thức nấu nướng dựa trên uy áp tinh thần của Bộ Phương.
Nếu như Hiên Viên Hạ Huệ không thể giúp được...
Món thịt Ma Oa này… có thể bị hỏng.
Câu nói của Bộ Phương vang vọng khắp không gian nơi này.
Khiến cho toàn bộ những người đang có mặt ở đây phải giật mình.
Thật kiêu ngạo.
Thế mà người Tiên Trù Giới cũng có thể kiêu ngạo như này à?
Thật sự tự coi là chiến thắng Bán Thánh là chiến thắng cả thế giới rồi chắc?
Hắc Phong đại lục bất quá chỉ là một cái Tiểu Thế Giới mà thôi, cường giả mạnh nhất cũng chỉ cỡ Bán Thần.
Hắn đắc ý cái gì chứ.
Về phần Hắc Phong đại lục.
Có một vị cường giả thực thụ bước lên lôi đài.
Vị cường giả này là một trong hai vị Bán Thánh ở Hắc Phong đại lục.
Trong ánh mắt hắn toát lên vẻ hung ác.
Vị Bán Thánh vừa vào sân:
- Xoẹt!
Khí tức đáng sợ bao trùm khắp không gian, trên đỉnh đầu của người nọ có tồn tại Thiên Đạo Ý Chí của Hắc Phong đại lục.
- Vị Bán Thánh này… Đã bước nửa bước vào cảnh giới Tiểu Thánh!
- Luồng khí tức này cũng không chênh lệch bao nhiêu so với Tiểu Thánh, đầu bếp Tiên Trù Giới gặp xui rồi.
- Bắt đầu dung hợp Thiên Đạo Ý Chí rồi, kiểu thực lực như này vị Bán Thánh trước đó làm sao so được! Đây là muốn dạy dỗ đầu bếp kia rồi!

Tất cả mọi người nhìn vị Bán Thánh của Hắc Phong đại lục cao to như núi thì phấn khích bàn tán.
Trong đôi mắt của mỗi người ở đây đều ánh lên vẻ mong chờ.
Bọn họ nhìn Bộ Phương rất ngứa mắt!
Đúng vậy, chính là ngứa mắt.
Kẻ yếu đánh bại cường giả gì chứ. Thật vô nghĩa, thứ bọn họ muốn là trận chiến đẫm máu, bọn họ muốn đó là cường giả đánh bại kẻ yếu!
Như vậy mới có thể khiến cho bọn họ cảm thấy có hứng thú!
Như vậy bọn họ mới không thấy kinh ngạc mà là hào hứng!
Dưới lôi đài, đột nhiên trở nên náo nhiệt hắn ra, tiếng hò hét vang tận trời:
- Chém chết hắn đi!
Lông mày Bộ Phương nhíu lại, nhìn Bán Thánh đang đứng phía đối diện.
Ánh mắt của vị Bán Thánh đến từ Hắc Phong đại lục trở nên đỏ rực, gầm lên:
- Cứ nghĩ ta vốn dĩ không cần phải ra tay. Không ngờ rằng Tiên Trù Giới lại giỏi che giấu như vậy, để cho một tên Lục Tinh Chân Thần cảnh rác rưởi lên làm đội trưởng, cường giả thật sự thì núp bóng, đúng là loài sâu bọ hèn hạ!
Rầm!
Trên lôi đài, Hắc Phong bộc phát so với vị Bán Thánh khi trước thì vị này lại mạnh hơn rất nhiều.
Chứng kiến cảnh này, khiến cho rất nhiều người phải xốc lại tinh thần.
Qua một lớp màn sáng, các vị cường giả ở Tiên Trù Giới lại đang yên lặng nhìn màn sáng, trong lòng bọn họ âm thầm cầu nguyện.
Vượt qua được một cửa ải lại phải đối mặt với cửa ải khó khăn hơn.
Rốt cuộc Tiên Trù Giới có thể tiến được bao xa đây?
Nhóm người Chu Ngạn nắm chặt tay, tâm trạng vô cùng hốt hoảng.
Đại Ma Vương… liệu có làm nên kỳ tích nữa không?
Rầm!
Hắc Phong nổi lên, Vạn Quyển Cuồng Sa phủ khắp bầu trời!
Thiên Đạo Ý Chí của Hắc Phong đại lục trở thành một bàn tay lớn hạ xuống đột ngột.
Bàn tay lớn mang theo luồng uy áp dồi dào đập xuống Bộ Phương.
Tiếng gầm gừ vang lên:
- Xem đây, ta sẽ đập nhừ ngươi!
Vị Bán Thánh cuối cùng của Hắc Phong đại lục ngưng tụ uy lực toàn thân sau đó phóng ra một chưởng.
Một chưởng này.
Khiến không ít người phải khiếp đảm.
Uy lực của một chưởng này có thể sánh ngang với Tiểu Thánh!
Rất nhiều vị cường giả ở các Tiểu Thế Giới không khác Hắc Phong đại lục cho lắm đều cảm thấy rùng mình, bọn họ đều thầm tự nhủ ở những trận đấu sau phải cẩn thận một chiêu này của vị Bán Thánh Hắc Phong đại lục kia.
Có điều trước đó.
Bọn họ có thể vui vẻ nhìn cảnh loại sâu bọ ở Tiên Trù Giới bị bóp chết rồi!
Một chiêu dung hợp Thiên Đạo Ý Chí.
Tên đầu bếp kia lấy cái gì để cản lại đây?
Thái Đao chắc?
Nhưng mà bọn họ tuyệt đối không ngờ đến.
Đối diện với một chưởng này.
Tinh thần Bộ Phương khẽ động.
Kim quang đột ngột lóe lên.
Trong tay xuất hiện một viên Ngưu Nhục Hoàn lấp lánh ánh vàng.
Khuôn mặt không biểu cảm đối mặt với một chưởng này, đưa viên Ngưu Nhục Hoàn lên, há miệng ra.
Cắn xuống.
Viên thịt tách ra, mùi thơm ngào ngạt tỏa ra từ bên trong viên Ngưu Nhục Hoàn.
Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn khung cảnh này!
Vẻ mặt ngơ ngác!
Viên Ngưu Nhục Hoàn sao?
Đang trong trận đấu tự nhiên lấy viên Ngưu Nhục Hoàn ra làm gì?
Tên đầu bếp này biết chắc mình sẽ thua… Cho nên trước khi chết muốn ăn một viên Ngưu Nhục Hoàn để tự an ủi bản thân hay sao?
Mẹ nó, thật đúng là chuyện cười mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận