Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 926: Hoảng sợ vì bị cẩu trảo chi phối (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cẩu gia nghiêng đầu chó, nhìn thấy con Bạch Thao Thiết nay, miệng chó cười lên.
- Ái chà... Cái đồ chơi này lớn lên thật xấu xí.
Cẩu gia ôn hòa nói ra.
Âm thanh của nó cũng không cần che dấu, truyền vào trong tai của mọi người.
Vẻ mặt Sở Trường Sinh nhất thời không biểu hiện gì.
Khóe miệng của Bộ Phương cũng nhẹ nhàng nhếch lên, thế mà lại rất tán thành gật đầu.
Bộ dáng của Bạch Thao Thiết quả thật rất đẹp không đến nỗi nào, thế mà còn Phì Cẩu này cả người đều là thịt mỡ... Từ đâu mà có dũng khí nói người khác như thế.
- Cái đồ chơi này quả thật không tệ...
Cẩu gia lại mở miệng nói.
Ở đằng xa.
Bạch Thao Thiết rít gào ầm lên, cuối cùng nó cũng tìm được mục tiêu, toàn bộ lông trên người nó hơi mở ra tung bay.
Nó nhìn linh hồn của Hắc Thao Thiết, nhất thời trong mắt toát ra dày đặc vẻ tham lam.
Tìm được rồi, thôn phệ nó!
Oanh!
Một trảo đập lên trên mặt đất.
Thân thể Bạch Thao Thiết nhất thời đối với Bộ Phương chính là thần tốc mà đánh rới, tốc độ cực nhanh, hơn nữa nó lại mang theo uy áp khủng bố dọa người.
Uy áp này giống như là mang theo một đám mây đen mà áp bách tới.
Hắc Thao Thiết quấn xung quanh cánh tay của Bộ Phương, đối với con Bạch Thao Thiết đánh tới mà gào lên một tiếng, ngay sau đó lại tán ngay đi, lại hóa thành băng vải một lần nữa, quấn chặt trên cánh tay của Bộ Phương.
Cả người Sở Trường Sinh đều căng thẳng, râu và bộ tóc trắng bệch của ông ta đều bị kình phong quét qua, không ngừng tung bay trong gió.
Đây chính là công kích cấp bậc đại năng của Bạch Thao Thiết...
Ông ta gần như tuyệt vọng.
Tiểu Bạch đứng sau lưng Bộ Phương đôi mắt chợt lóe lên.
Thân hình bỗng bộc phát, hai cánh kim chúc sau lưng mở ra, thân thể đột nhiên phát sinh biến hóa dữ dội.
Trong quá trình bay cực nhanh trên không trung đã hóa thành bộ dáng Thí Thần của Tiểu Bạch.
Gai nhọn ở lưng bỗng nhô lên, từng cây một dài ra.
Sắc nhọn trên đỉnh đầu cũng làm cho Tiểu Bì bị hù dọa mà cuộn tròn lại.
Tiểu Bì ở trên không trung quay cuồng, thân thể bỗng nhiên biến lớn lên, như hoàng kim đúc, ánh lên ánh sáng vàng ngọc...
Tiểu Bạch lấy côn Chiến Thần từ trong lỗ đen ở bụng ra, đường vân hiện lên, khí thế nhất thời tỏa ra.
Côn Chiến Thần giống như một cây thiết côn được nung đỏ, bỗng nhiên bị cuộn lại, hóa thành hàng ngàn hàng vạn côn ảnh, mạnh mẽ vung ra, đập về phía Bạch Thao Thiết.
Bạch Thao Thiết gào thét, Bạch Động trong miệng xoay tròn, nhất thời một cỗ năng lượng vặn vẹo đang dao động tản ra, phun ra bên ngoài.
Ầm ầm ầm!
Vụ nổ bùng nổ trên không trung, năng lượng của con Bạch Thao Thiết dao động cùng với một gậy của Thí Thân Tiểu Bạch va chạm cùng nhau.
Kình phong ở bốn phía, khí lãng bay tán loạn.
Nhưng mà bên trong khí loãng, một thân hình khổng lồ mạnh mẽ thoát ra ngoài, móng vuốt đập xuống ầm ầm, khiến cho Tiểu Bạch và Tiểu Da bị quật ngã, căn bản hai người họ không ngăn cản nổi, va chạm ầm ầm ở trên mặt đất, khiến cho bãi phế tích ban đầu là phế tích giờ đây đã hóa thành một cái cống rãnh thật sâu.
Chỉ với một chiêu, Tiểu bạch đã bị áp chế!
Chỉ với một trảo, Thí Thần Tiểu Bạch sau khi thăng cấp vẫn bị đánh bay!
Lực chiến đấu của con Bạch Thao Thiết này, quả thật không thể coi thường.
Dù sao cũng là cấp bậc đại năng tồn tại, cho dù thực lực của con Bạch Thao Thiết chưa khôi phục hoàn toàn, chí ít cũng là Thần Hồn Cảnh bậc thứ chín tồn tại!
Một trảo đã đánh bay Tiểu Bạch, Bạch Thao Thiết lại phát ra tiếng rống cuồng nộ đinh tai nhức óc.
Thân hình giống như tia chớp màu trắng bay vừa nhanh vừa dữ dội mà lướt đến.
Cái miệng há ra thật lớn, Bach Động màu trắng đang xoay tròn ở trong đó.
Nó dự định thôn phệ toàn bộ quán ăn mà nuốt xuống... Như vậy, linh hồn của Hắc Thao Thiết cũng chẳng chạy đi đâu được.
Nam Khung Vô Khuyết dựa và quán ăn, hai chân chặt chẽ đặt cùng một chỗ, trên mặt lộ ra vài phần hưng phấn.
Giết Kim Đạo lại xuất hiện một Linh Thú nhất tôn mạnh mẽ như thế.
Thật sự quá kích thích!
Nam Cung Vô Khuyết hưng phấn muốn thở dài.
Mà trên mặt Lạc Đan Thanh từ sớm đã không còn giọt máu, Bạch Thao Thiết... Bạch Thao Thiết không bị phong ấn, muốn hủy diệt toàn bọ Đan Phủ đều dễ như trở bàn tay đấy!
Thế mà thật sự xuất hiện!
Xem ra... Thật sự ông trời muốn tuyệt đường sống của bọn họ rồi.
Lập tức sẽ thôn phệ linh hồn Hắc Thao Thiết!
Lập tức có thể bước ra một bước đột phá!
Bạch Thao Thiết vô cùng hưng phấn, gào thét không ngừng.
Nhưng mà, ngay sau đó, tiếng gầm của nó bỗng nhiên biến mất.
Ở phía trước quán án, một con Phì Cẩu chậm rãi giơ lên một trảo Linh Lung, vỗ vào trong hư không.
Động tác kia... Ở trong mắt của Bạch Thao Thiết giống như có mấy phần quen thuộc.
Rất nhanh, Thiên Khung Chi Thượng, đã ngưng tụ một đạo năng lượng cẩu trảo.
Trảo của con chó kia... Khắc sâu vô cùng trong trí nhớ của Bạch Thao Thiết!
Nhìn thấy trảo của con chó này, lông trên thân thể nó dựng hết lên!
Lúc trước cũng là trảo của con chó này đã thôn phệ linh hồn của Hắc Thao Thiết, bây giờ lại xuất hiện ở đây! Không thể tha thứ được!
Oành!
Nhưng mà, cũng chẳng có lợi ích gì, Bạch Thao Thiết muốn trốn, cũng không có né tránh.
Bị một cái tát của cẩu trảo ở trên đầu của nó.
Cái hình ảnh quen thuộc này, đây giống như cảm giác đã từng trải qua...
Khiến cho Bạch Thao Thiết nhớ tới lần đó bị cẩu trảo chi phối làm cho sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận