Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1309: Ngưu Hán Tam (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đi phát tiết một cái…
Có kiểu phát tiết này à?
Triệu tập kiếp vân đến sau đó dùng một bàn tay đập nát kiếp vân?
Đây không phải phát tiết, đây là làm màu!
Minh Vương Nhĩ Ha cũng bị một cái trảo này của Cẩu gia làm cho chấn kinh, thì ra làm màu còn có thể mới mẻ thoát tục như thế…
Sao hắn ta lại không nghĩ tới nhỉ?!
Thế mà con chó ghẻ này lại biết làm màu đến vậy…
Ma Chủ tối cường đứng một chỗ, mặt không biểu tình.
Hắn ta không biết giờ phút này chính mình nên bộc lộ tâm tình bản thân như thế nào.
Khiếp sợ? Kinh hãi?
Hắn ta đã chết lặng…
Hắn ta nghĩ rằng trong cái tửu lâu này chỉ có một vị lão đại là Minh Vương Nhĩ Ha, thế nhưng hắn ta căn bản không ngờ tới, con chó này… vậy mà cũng là lão đại.
Không ngờ cảm giác của hắn ta lại chính xác như vậy.
Một trảo nghiền nát Lôi Kiếp, coi như hắn ta là Ma Chủ mạnh nhất cũng không có khả năng làm được như thế.
Mặc dù Tiềm Long Đại Lục tương đối lạc hậu, nhưng mà… dù sao đây cũng là bộ mặt của Đại Lục, cũng có được Thiên Đạo, Lôi Kiếp cũng giống như Thiên Đạo vậy.
Một con chó, chỉ bằng một trảo đã đập nát Thiên Đạo vừa hiện ra?!
Ma Chủ tối cường cảm thấy mình đang nằm mơ.
Không chỉ có Ma Chủ tối cường.
Rất nhiều Thánh Chủ khác cũng không biết nói cái gì, có Thánh Chủ, nhìn mấy bước đi ưu nhã như mèo của Cẩu gia, toàn thân đều run rẩy lên.
Thật đáng sợ!
Tửu lâu này… có độc a!
Thiên Cơ Thánh Nữ đột phá đến Thánh Chủ cấp thì không nói làm gì.
Nữ tử U Minh mặc áo đen kia cũng mạnh đến đáng sợ.
Một thanh niên trẻ tuổi còn có thể ngược huyết trêu đùa Ma Chủ tối cường.
Hiện tại lại chạy đến một con Hắc Cẩu chỉ một bàn tay đã có thể đập nát Lôi Kiếp.
Nhóm Thánh Chủ đều có xúc động muốn khóc, chỉ cần tửu lâu này còn ở đây, Tiềm Long Đại Lục sẽ không bị phá hủy…
Rất nhiều Thánh Chủ trong đôi mắt đều hiện lên ánh sáng hừng hực.
Bọn họ quay đầu nhìn về phía Bộ Phương đang dựa trên ván cửa.

Các cường giả Khư Ngục, trên trán chảy đầy mồ hôi, mỗi người đều vô cùng khẩn trương.
Con chó kia… thật đáng sợ!
Minh Vương Nhĩ Ha lơ lửng trên không trung, nhìn Cẩu gia nện bước chân như mèo đi vào tửu lâu, khóe miệng nhất thời nhếch lên, lộ ra ý cười thâm thúy.
- Nhìn thấy chưa? Nếu như nói không… thì cũng sẽ giống như kiếp vân kia.
Minh Vương Nhĩ Ha phất máy tóc, nói ra.
- Con chó kia… có thể hung dữ hơn, không đáp ứng, một bàn tay chó, ai trong các ngươi có thể cản?
Các cường giả Khư Ngục, tinh thần run rẩy, nghe những lời Minh Vương Nhĩ Ha nói, càng thêm run sợ.
Có cường giả đặt mông ngồi xuống đất, nhân sinh không còn gì luyến tiếc.
Chẳng lẽ cuối cùng bọn họ khó có thể thoát khỏi số mệnh làm nguyên liệu nấu ăn ư?
Ma Chủ tối cường hít sâu một hơi.
Sau đó đầu cứng ngắc run rẩy, nhìn vào trên người lúc trước kêu gào hung hăng nhất, chạy nhanh nhất là cường giả Ngưu Đầu dữ tợn.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Ma Chủ tối cường, các cường giả Khư Ngục cũng đều quay đầu nhìn.
Ánh mắt cùng dừng lại trên người cường giả Ngưu Đầu dữ tợn.
Cường giả Ngưu Đầu ngẩn ngơ, sau đó toàn thân run rẩy.
- Ma Chủ đại nhân… Ngài nhìn ta làm gì? Ta là thủ hạ trung thành của người! Ta không thể bị xem như nguyên liệu nấu ăn, trong cơ thể chúng ta đều cùng chảy một dòng máu!
Cường giả Ngưu Đầu không nói hai lời, nằm rạp trên mặt đất, ôm lấy bắp đùi Ma Chủ tối cường, khóc ròng ròng, nước mắt nước mũi chảy đầy trên mặt.
Đây là một con trâu không cần mặt mũi.
Các cường giả Khư Ngục đều biết…
Nhìn lấy tên kia giả vờ đáng thương, trong lòng càng thêm oán thầm.
Cùng chảy một dòng máu với Ma Chủ tối cường, gia hỏa này đúng là tự dát vàng lên người mình.
Ma Chủ tối cường, là Ngưu Ma nhất tộc Khư Ngục!
Huyết mạch ở trong Minh Khư được xem là cao quý, đâu phải là một con Hoàng Ngưu tộc lang thang có thể trèo lên.
Đừng nói là không có bất kỳ mối quan hệ huyết mạch nào trong cơ thể cả hai, mà ngay cả có… thì cũng cực kỳ mỏng.
Ma Chủ tối cường đương nhiên có thể hiểu được quan hệ trong đó, ánh mắt vẫn đạm mạc như cũ.
Đối với cường giả Ngưu Đầu tham sống sợ chết này, miệng đầy nịnh bợ này, Ma Chủ tối cường không có chút thương tiếc nào.
- Khỏi lải nhải, chỉ có ngươi, hy sinh vì Khư Ngục của chúng ta, bản tôn sẽ ghi nhớ ngươi, sẽ khắc tên ngươi trên bìa Liệt sĩ của Khư Ngục vĩnh viễn.
Ma Chủ tối cường nói.
Cường giả Ngưu Đầu ôm bắp đùi Ma Chủ nhất thời lắc một cái.
Một mặt ngây ngốc.
- Không thể! Ngưu Hán Tam ta mặc kệ! Ai muốn chết thì đi chết! Ngưu Hán Tam ta mới không cần đi chết!
Cường giả Ngưu Đầu giận dữ gầm lên, nước mắt nở rộ trên không trung, thân hình đột nhiên phóng lên trời.
- Mẹ nó bia Liệt sĩ… Chẳng lẽ muốn khắc kiểu chết của Ngưu Hán Tam ta là bị người khác xem như nguyên liệu nấu ăn à?!
Ngưu Hán Tam bạo phát, cũng không vượt ngoài dự liệu của các cường giả Khư Ngục.
Tất cả mọi người đều biết tính cách của gia hỏa này.
Tham sống sợ chết, thích nịnh nọt.
Rất nhiều cường giả Khư Ngục vốn nhìn Ngưu Hán Tam không vừa mắt, hiện giờ lại càng hả hê khi thấy người gặp họa.
Minh khí ngút trời, Ngưu Hán Tam hóa ra bản thể, lại là một Hoàng Ngưu có nửa cái sừng.
Một tiếng trâu rống lên, bốn vó của Hoàng Ngưu đập vào không trung, sau đó thân hình hóa thành một đạo lưu quang, định chạy về phía xa.
Tu vi của Hoàng Ngưu này không yếu, trên thân thể có bốn đạo Ma Văn lưu chuyển, tu vi vô cùng mạnh mẽ.
Giờ phút này, hắn ta chỉ muốn chạy trốn.
Hắn ta không muốn làm nguyên liệu nấu ăn, Ngưu Hán Tam hắn ta muốn chết cũng phải chết oanh oanh liệt liệt!
Bành!
Nhưng mà bốn vó của hắn ta mới phi được mấy lần, đã bị một bàn tay to lớn vỗ xuống, tư chi mở ra, ầm một tiếng rơi xuống mặt đất.
Mặt Ma Chủ tối cường không hề thay đổi, nhìn Hoàng Ngưu như một vũng nước chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận