Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2049: Bộ Phương hái sen, Cẩu gia sửng sốt! (1)

Cấm Hồn thành.
Ở trung tâm quảng trường.
Trong màn sáng của trận pháp hình ảnh, đang phản chiếu hình ảnh của sông Hoàng Tuyền.
Giờ phút này, toàn bộ quảng trường lặng ngắt như tờ, mỗi người xem đều bị hình ảnh phản chiếu trong màn sáng làm cho ngây người.
Ở đây có rất nhiều người đến từ các Tiểu Thế Giới khác, bọn họ không có sự hiểu biết về Địa Ngục.
Hơn nữa lúc trước cũng có rất ít người đi khảo sát ở Địa Ngục.
Bọn họ chỉ biết là sông Hoàng Tuyền rất nguy hiểm, nhưng cụ thể là nguy hiểm như thế nào thì họ cũng không rõ.
Nhưng, bây giờ bọn họ đã biết.
Bạch cốt trôi nổi, tàn hồn gào thét.
Sen Vong Tình thuần khiết, một con thuyền dập dềnh, Điếu Hồn Giả, bàn tay máu.
Từng khung cảnh xuất hiện khiến cho hơi thở của bọn họ trở nên tắc nghẽn.
Giường như vừa trải qua một việc quá sức tưởng tượng.
Cường giả đội Thâm Uyên chết sạch, bọn họ chạy trốn khỏi sự trả thù của Bộ Phương nhưng lại chết bởi sự tham lam của bản thân.
Cường giả đội Địa Ngục cũng chết không ít, đây quả là mất mát lớn đối với Địa Ngục.
Ban đầu Địa Ngục là bên hưởng lợi nhiều nhất trong trận bán kết này.
Nhưng khi bọn họ thấy bảo vật là Sen Vong Tình thì lập tức không kiềm chế được lòng tham nên đã ra tay.
Kết quả là táng thân trong sông Hoàng Tuyền cùng với cường giả đội Thâm Uyên.
Điếu Hồn Giả xuất hiện cùng với tiếng sáo du dương, càng khiến cho mọi người phải rùng mình khiếp sợ.
Nếu như không nhờ Bộ Phương cắt ngang, thì khả năng không ít người đang có mặt tại đây đều sẽ mất đi lý trí.
Hơn nữa đoạn đối thoại giữa Bộ Phương và Điếu Hồn Giả cũng được truyền tải trực tiếp qua màn sáng, khiến cho những cường giả xem tranh tài không khỏi sửng sốt.
Rất nhiều người hít sâu một hơi:
- Nại Hà Hoa chín cánh sao?
Mặc dù Nại Hà Hoa chín cánh không được trân quý như chín lá Hoàng Tuyền Thảo, nhưng cũng được coi là Tiên Tài Thánh Phẩm, không ngờ loại bảo bối này lại ở trong tay của Điếu Hồn Giả.
Có điều như vậy cũng khiến mọi người được phen giật mình.
Điếu Hồn Giả trông coi đoạn đường đi về Nại Hà Kiều, mà Nại Hà Hoa lại sinh trưởng ở trên Nại Hà Kiều.
Cho nên ông lão có Nại Hà Hoa chín cánh trong tay cũng không lấy gì làm lạ.
Bộ Phương nheo mắt nhìn ông lão, giống như lời của ông lão không mấy tốt đẹp:
- Dùng tính mạng để trao đổi sao?
Ông lão này, có vẻ như muốn lấy lại danh dự cho sự việc lần trước đi.
Có điều, Bộ Phương của bây giờ đã không còn là Bộ Phương của ngày xưa nữa.
Lúc trước có Cẩu gia ở đây, chỉ cần một ánh mắt của Cẩu gia đã dọa cho ông lão chạy tóe khói.
Bây giờ người này lại dựa vào việc không có Cẩu gia ở đây mà muốn đòi lại cả gốc lẫn lãi.
Điều này khiến khóe miệng Bộ Phương không khỏi nhếch lên.
Khí tức trên người của Điếu Hồn Giả rất mạnh, hơn nữa còn rất thần bí, dường như có một lớp sương mù che phủ khiến người ta không thể nhìn thấu.
Nhưng khi nghĩ đến trường hợp Cẩu gia chỉ cần trừng mắt thôi mà cũng dọa cho ông lão này chạy mất dép.
Thì chứng tỏ rằng, tu vi của ông lão không thể nào ở cảnh giới Đại Thánh được.
Ngay cả khi đạt đến cảnh giới Đại Thánh, thì cũng không có chuyện bị đánh bại bởi một ánh mắt của Cẩu gia.
Ông lão mang theo mũ rộng vành, đôi mắt thâm trầm, phảng phất lộ ra sự lạnh lẽo trong đó.
Trong tay nâng Nại Hà Hoa chín cánh, mỉm cười nguy hiểm.
Bộ Phương nhìn hắn.
Một lúc lâu.
Ông lão lên tiếng:
- Quyết định xong chưa? Muốn có Nại Hà Hoa thì dùng tính mạng để trao đổi, bằng không… thì không bàn bạc gì hết.
Bộ Phương nhìn lão giả đang giẫm trên con thuyền, đung đưa giống như đang trôi dần về phía sâu trong huyết vụ.
Ánh mắt lập tức cứng lại.
Trong lòng Bộ Phương thoáng động:
- Vậy để ta thử xem… Rốt cuộc Điếu Hồn Giả như ngươi mạnh cỡ nào.
Tiếng sáo của ông lão không chống lại được thần niệm của hắn, chứng tỏ tinh thần lực của đối phương cũng không mạnh lắm.
Đã như vậy thì sao không liều một phen.
Vì để có thể ủ ra rượu ngon tuyệt thế thì Bộ Phương cũng dám liều.
Cơ thể đáp xuống mặt sông giống như giẫm trên đất liền.
Ông lão cười nhạt nhìn Bộ Phương, con thuyền dần tan biến bên trong huyết vụ mông lung.
Đột nhiên.
Ánh mắt Bộ Phương khựng lại.
Sau đó, tinh thần khẽ động.
Thần niệm đột ngột biến mất, gây nên sóng to gió lớn, khí tức trên người bắt đầu tăng lên, đạt đến cảnh giới Nhất Chuyển Tiểu Thánh.
Bộ Phương thản nhiên mà nói:
- Hoa ta muốn, mạng ta cũng cần.
Bọt nước dưới chân nổ tung, cả người hóa thành một đạo lưu quang, chớp mắt xông đến, mà sông Hoàng Tuyền như hưởng ứng theo Bộ Phương mà sôi trào mãnh liệt.
Xông thẳng đến con thuyền nhỏ của Điếu Hồn Giả.
- Điên rồi!
- Bộ lão bản điên rồi… Dám ra tay với Điếu Hồn Giả sao?
- Đó là Thượng Thần kỳ lạ trên sông Hoàng Tuyền đấy. Tên tiểu đầu bếp này mất trí rồi đúng không?

Mặc kệ những người ở phía sau màn sáng, nhóm người Pháp Vụ trên Phật thuyền đều đang choáng váng không thể làm được gì.
Mọi người không thể nghĩ đến việc Bộ Phương lại ra tay với Điếu Hồn Giả, người mà khi bọn họ đối mặt đến thở cũng không dám.
Dường như Điếu Hồn Giả cũng nghĩ như vậy.
Ánh mắt nhíu lại.
Đột ngột nổi giận:
- Thật to gan! Dám ra tay với cả lão phu…
Điếu Hồn Giả tức giận, bọt nước đỏ lòm xung quanh con thuyền bất chợt nổ tung, văng tung tóe.
Khí tức khủng khiếp bắt đầu thi nhau kéo đến.
Rầm.
Khí tức bị áp chế mạnh mẽ nay bộc lộ ra hết, áp đảo toàn bộ không gian của nơi này.
Xoẹt một tiếng.
Cần câu cá hất lên, một thanh kiếm sắc bén xuất hiện trên lưỡi câu chém về phía đầu Bộ Phương, dường như muốn bổ đôi Bộ Phương ra.
Tinh thần Bộ Phương khẽ động.
Long Cốt Thái Đao xuất hiện.
Ầm!
Long Cốt Thái Đao rung lên, có tiếng rồng gầm thấu trời.
Rầm!
Khí tức tăng lên.
Bộ Phương lơ lửng trên không.
Sau lưng xuất hiện ảo ảnh của Bá Vương, dường như ảo ảnh Bá Vương kia đang dần trở nên rõ nét, Bá Vương cầm thanh đao.
Bá Đao tung hoành, vươn thẳng lên trời.
Một đao chém xuống, từng đạo ảo ảnh chất chồng lên nhau.
Thập Tam Đao hợp thành nhất đao.
Rầm!
Một đao kia từ trên không trung chém xuống, đập vào lưỡi câu.
Rầm!
Vẻ mặt Bộ Phương thoáng thay đổi, cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ từ lưỡi câu truyền đến.
Vậy mà lực lượng này có thể chống lại Bá Vương Thập Tam Đao của hắn.
Ông lão này có vẻ rất mạnh đây.
Có điều.
Ánh mắt Bộ Phương ngưng tụ.
Giỏi lắm thì đạt Tứ Chuyển Tiểu Thánh cảnh mà thôi!
Trong lòng Bộ Phương có suy đoán, lập tức tăng thêm lực lượng.
Nếu không phải đang ở trên sông Hoàng Tuyền thì Bộ Phương đã tung chiêu Hủy Diệt Kiền Oa từ lâu rồi.
Nếu sử dụng Hủy Diệt Kiền Oa thì lão già này sớm bị đập nhừ tử rồi.
Lão giả thét lên:
- Thật to gan! Nghé con mới sinh không sợ cọp… Lão phu cho ngươi đi vào Vãng Sinh!
Bộ Phương lạnh nhạt nhìn qua.
Tinh thần đột nhiên chìm trong tinh thần hải.
Sau đó, tước vũ bào trên người Bộ Phương bỗng chốc hóa thành ngọn lửa đỏ rực, hỏa diễm ngút trời, nhiệt khí bùng lên giống như muốn thiêu đốt mọi vật.
Tiếng Tước Đề vang lên từ trên người Bộ Phương.
Bộ Phương ngẩng đầu, mái tóc xõa tung ra.
Tiếp đó mái tóc đón gió lập tức trở thành màu đỏ sẫm.
Đôi cánh hỏa diễm sau lưng tung ra, nhẹ nhàng vỗ, hỏa vũ bay tán loạn…
Bộ Phương mở mắt, trong đôi mắt dường như cũng có hỏa diễm đang bùng lên.
Hồng Phát Bộ Phương khẽ nhếch khóe miệng, lơ lửng trên không, cầm Lan Hoa Chỉ, điểm nhẹ lên môi:
- Lão nương… cuối cùng cũng được ra ngoài hít thở rồi!
Trên Phật thuyền, vẻ mặt Pháp Vụ hòa thượng trở nên sững sờ.
Bộ lão bản… Mẹ nó biết thay đổi cả màu tóc nữa à?
Lần này… Là màu đỏ chưa từng nhìn thấy!
Màu vàng, màu trắng, màu đen, bây giờ lại thêm cả màu đỏ nữa à?
Tiểu đầu bếp này, cuối cùng là muốn thay đổi bao nhiêu màu nữa thế?
- Đổi màu tóc, ngươi chọc ghẹo lão phu nương tay sao? Sỉ nhục lần trước, hôm nay ta trả hết.
Rầm!
Ông lão cầm cần câu, đập mạnh xuống sông Hoàng Tuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận